Giết điên cuồng, tiền phương cao năng (2)
Trần Già vĩnh viễn đều là mắt xích làm cho hắn yên tâm.
Bởi vì sau khi hội nghị quân sự kết thúc không lâu, sau khi Trần Già nhận được lời triệu hồi, đã thành công gặp mặt hắn tại địa điểm đã hẹn.
Hơn nữa còn bày tỏ ủng hộ với đề nghị của hắn.
Tuy nhiên Trần Già bày tỏ mình cũng có điều khó xử.
"Nguyên soái, ở Trường Sinh tông tiếng nói của ta không có sức ảnh hưởng như ngươi tưởng tượng." Trần Già nói.
Will khẽ cười nói: "Ta hiểu, yên tâm, Trần tông chủ, Trường Sinh tông là của ngươi, Liên minh người tu chân là của ngươi, tương lai rất nhiều ích lợi của Đại Càn cũng sẽ là của ngươi. Chúng ta sẽ là bằng hữu rất tốt, ngươi cần giúp đỡ gì cứ nói, trong cuộc đại chiến sắp bắt đầu, ngươi sẽ phát huy tác dụng cực lớn, cho nên chúng ta cần ngươi nhanh chóng lớn mạnh thêm nữa."
Trần Già hỏi dò: "Cần gì cũng được?"
"Cứ việc nói." Will hào phóng nói: "Nếu ta không giúp được, ta sẽ liên lạc bản thổ hậu phương, thậm chí xin chư thần giúp đỡ. Trần tông chủ, lần này là đại quyết chiến, ngươi hiểu trọng lượng bên trong này chứ?"
Trần Già trong lòng nghiêm nghị.
Đại quyết chiến?
May mắn, thực lực hiện tại của hắn cũng đang tiến bộ vượt bậc.
Hơn nữa còn nhận được di sản của Đổng Đại tướng quân, còn được Will coi trọng.
Cũng ngồi lên được vị trí tông chủ của Trường Sinh tông.
Tóm lại, trong thời thế người có năng lực sẽ gặp thời cơ tốt, hắn cũng đã trở thành một nhân vật lớn, đã xứng đáng để mọi phía lôi kéo.
Thời điểm chiến tranh vệ quốc, hắn chỉ là một tên tiểu binh, không có phát huy nhiều tác dụng, Trần Già vẫn luôn tiếc nuối sâu sắc.
Lần này, hắn nhất định sẽ không tiếp lục làm một người khán giả.
Cho nên Trần Già nghiêm túc nói: "Nguyên soái yên tâm, ta nhất định dốc hết toàn lực."
"Đây là tất nhiên, Trần tông chủ, chờ sau khi chúng ta có kế hoạch tác chiến toàn diện cụ thể, ta sẽ đưa cho ngươi phần kế hoạch cần đến ngươi, ngươi sẽ là mắc xích mấu chốt trong đó."
Will đặt tay lên vai Trần Già, dùng một loại âm thanh có ma lực, mong đợi nói: "Kiến công lập nghiệp, chính tại hôm nay. Trần huynh, ta đợi ngày ngươi tiến đến trao vinh dự cho Tây Đại Lục."
"Ta cũng rất mong chờ." Trần Già vẻ mặt mười phần nghiêm túc.
Will hoàn toàn cảm nhận được thành ý của Trần Già.
Hắn mười phần hài lòng.
Hải Hậu tuy đã chết, nhưng phần di sản để lại cho hắn trước khi chết vẫn phát huy tác dụng cực lớn.
Sau này khi hắn trở thành người chiến thắng trận chiến, chinh phục được Tây Đại Lục, quân công của hắn sẽ cao nhất. Mà đến lúc đó, quân công chương của ta cũng có một nửa là của ngươi.
Will ở trong lòng bắt đầu hoài niệm Hải Hậu.
Cùng với hài lòng về sự chân thành của Trần Già.
Đáng tiếc, tâm trạng tốt này của hắn, rất nhanh đã bị hai tin tức xấu khác phá vỡ.
"Nguyên soái, Lương Sơn đã tiếp nhận vật tư và quân hỏa của chúng ta, nhưng bọn hắn vốn không muốn công khai kết thành minh hữu với chúng ta."
Sau khi nhận được tin tức này, Will hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh liền thả lỏng, điềm tĩnh nói: "Không sao, thật ra Lương Sơn kết thành minh hữu với chúng ta hay không cũng không quan trọng, quan trọng là chúng ta phải tăng cường thực lực của đám phản tặc Lương Sơn này, từ đó dung túng dã tâm của bọn họ, mượn điều này níu kéo binh lực của Đại Càn, khiến Đại Càn không rảnh phân tâm chuyện khác. Cho nên Lương Sơn chỉ cần tồn tại ở đó, thực lực càng ngày càng mạnh, chính là sự giúp đỡ rất lớn đối với bản thân chúng ta."
Will nhìn rất thoáng.
Tuy rằng trong lòng hắn cũng rất phẫn nộ đám phản tặc Lương Sơn lòng tham không đáy kia.
"Đợi đến khi chúng ta bình định Đại Càn, tất nhiên sẽ hoàn toàn quét dọn sạch sẽ đám phản tặc này, không cần để trong lòng lời từ chối của bọn họ."
Tâm tính của Will vẫn rất là vững.
Là thống soái quân viễn chinh Tây Đại Lục, Will sẽ không hành động theo cảm tính, sẽ chỉ suy xét vấn đề từ góc độ lợi ích.
Cái này cũng không có gì kì quái.
Nhưng mà đối diện với chuyện của Lương Sơn, Will có thể duy trì tâm tính bình thường, còn đối diện Thiên Sát Tinh thần, Will liền không có cách nào duy trì tâm tính bình thường.
"Nguyên soái, Thiên Sát Tinh thần đã giết sứ mà chúng ta phái đi rồi."
Will: "Nguyên nhân là gì?"
Thuộc hạ: "Thiên Sát Tinh thần nói hôm nay tâm trạng nàng không tốt."
Will: ". . ."
Hắn trực tiếp mắng ra tiếng.
Chính là chưa từng thấy qua kẻ điên giết người thành bản tính như vậy.
Nhưng càng là kẻ điên, có thể sự uy hiếp tạo ra càng lớn.
Nhất là khi kẻ điên này còn có thực lực, có bối cảnh.
Không hề nghi ngờ, Thiên Sát Tinh thần chính là phù hợp với điều kiện này.
Cho nên tuy rằng Will rất muốn giết chết Thiên Sát Tinh thần, nhưng vẫn là cưỡng ép kiềm chế sát ý trong lòng mình, dặn dò nói: "Tiếp tục phái người đi liên hệ Thiên Sát Tinh thần, bất luận như thế nào, cũng phải lôi kéo nàng về phía chúng ta. Thiên Sát Tinh thần là một cây đao vô cùng sắc bén, tuy rằng giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm, nhưng mà có thể giết địch một ngàn, chính là lời rồi, huống chi đằng sau Thiên Sát Tinh thần cũng có rất nhiều người cuồng tín ngưỡng. Nếu nàng ta có thể phục vụ cho chúng ta, uy lực tất nhiên sẽ tăng lên nhiều."
"Vâng, Nguyên soái."
Lại một ngày trôi qua.
"Nguyên soái, Thiên Sát Tinh thần lại giết sứ mà chúng ta phái đi rồi."
Will bắt đầu đau đầu.
"Lần này lại là nguyên nhân gì?" Will hỏi.
Thuộc hạ: "Thiên Sát Tinh thần nói hôm nay là ngày hoàng đạo, thích hợp cho sát sinh."