Tạo hóa chung thần tú (4)
Đệ Nhị lắc đầu nói: "Không có vấn đề, là một quý nữ của Tôn thất bàng chi*, có điều, không có quan hệ gì thân thiết với Hoàng thất, thậm chí chưa từng hưởng thụ phúc lợi gì của Hoàng thất."
(*) cùng họ nhưng khác chi
Hoàng tộc Đại Càn trải qua nhiều năm trổ cành tán lá* như vậy, thật ra đã hình thành một nhánh cây rất khổng lồ, cũng là một con số rất khủng bố.
(*) sinh con đẻ cái nối dõi tông đường
Trong đó tất nhiên có rất nhiều người ăn ngon, mặc đẹp.
Nhưng mà đối với Tôn thất bàng chi mà nói, thật ra sống cuộc sống không có gì khác biệt với dân chúng bách tính.
Hoàng thất không che chở được bọn họ.
Bởi vì thật sự có quá nhiều người.
Cho nên nếu chỉ là Tôn thất bàng chi mà nói, Đệ Nhị hẳn là không nên bận tâm.
Ngụy Quân nhìn Đệ Nhị, chờ hắn tiếp tục nói.
Đệ Nhị không để cho Ngụy Quân chờ quá lâu, tiếp tục mở miệng nói: "Ta cho người điều tra người phụ nữ này ba lần, tất cả tư liệu đều không hề có vấn đề."
"Cho nên?"
"Ta không tin có người thèm để mắt đến tiểu Cửu." Đệ Nhị nói.
Ngụy Quân: "..."
Ngươi thật sự để mắt đến đệ đệ ngươi.
"Ta nghi ngờ nàng là do người khác phái tới, nghe nói Tây Đại Lục cũng có cơ quan giống với An Toàn Tư chúng ta, bên trong nội bộ có một nữ nhân thần bí khó lường, được xưng là Điệp Hải Chi Hoa, là nữ gián điệp đệ nhất Tây Đại Lục. Lời đồn nàng ẩn nấp ở Đại Càn chúng ta, làm rất nhiều chuyện chúng ta không biết, nhưng lại rất có ý nghĩa đối với Tây Đại Lục. Ngụy đại nhân, ta không có chứng cứ, nhưng ta nghi ngờ nàng ta."
Ngụy Quân chậm rãi gật đầu.
Tuy rằng không có chứng cứ, nhưng mà Đệ Nhị là đầu lĩnh đặc vụ, Ngụy Quân tin trực giác của hắn.
Ngược lại là chứng cứ, Ngụy Quân không tin lắm.
Kiếp trước Ngụy Quân đã xem rất nhiều phim chiến tranh gián điệp.
Người mà những đầu lĩnh đặc vụ nghi ngờ dựa vào trực giác, tất cả đều là nội gián.
Kết quả người bị bắt dựa vào chứng cứ, tất cả đều là người cùng phe.
Ngụy Quân đã xem nhiều tập phim chiến tranh gián điệp như vậy, tất nhiên không thể tiếp tục phạm sai lầm giống như vậy.
Hơn nữa, có sao nói đó, thật ra trong lòng hắn cũng cảm thấy loại nữ nhân xinh đẹp này không có khả năng để mắt đến tiểu Béo lắm...
Khụ khụ.
"Ngụy đại nhân, tiểu Cửu là tương lai của An Toàn Tư chúng ta, cũng là tương lai của Đại Càn. Ngụy Quân đứng thứ nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Đại Càn, tiểu Cửu liền đứng thứ hai. Bất luận là Ngụy đại nhân ngươi, hay là tiểu Cửu, đều là đối tượng trọng điểm mà kẻ địch của Đại Càn muốn đả kích tiêu diệt." Đệ Nhị phân tích nói: "Hành động và người nhắm vào Ngụy đại nhân đã rất nhiều, nếu có người đặt mục tiêu lên người tiểu Cửu, cũng là một chuyện rất bình thường. Còn đối với tiểu Cửu mà nói, muốn nhắm vào hắn, kế sách đơn giản nhất cũng là xác xuất thành công cao nhất, chính là mỹ nhân kế."
Ngụy Quân lại lần nữa gật đầu.
Quả thật.
Thiên hạ đều biết sự thận trọng của Lục Nguyên Hạo.
Muốn bày kế chống đối Lục Nguyên Hạo, ám sát hạ độc gì đó tuyệt đối không phải là phương pháp tốt.
Mỹ nhân kế mới là hữu dụng nhất.
Để cho Ngụy Quân đưa ra quyết định, Ngụy Quân cũng sẽ dùng mỹ nhân kế.
"Nếu đã như vậy, Đệ Nhị đại nhân trực tiếp thông báo với tiểu Béo không phải là được rồi sao?" Ngụy Quân hỏi.
Đệ Nhị bất đắc dĩ nói: "Nếu là chuyện về các phương diện khác, ta liền trực tiếp nói với tiểu Cửu. Nhưng mà liên quan đến chuyện tình cảm, ta có chút lo lắng có nói với tiểu Cửu cũng vô dụng, hơn nữa còn dễ dàng dẫn đến mâu thuẫn giữa huynh đệ bọn ta. Quan trọng nhất là, ta nghi ngờ người phụ nữ này chính là đang chờ ta đi bước này."
Ngụy Quân nhướng mày, nói: "Nói tiếp đi."
Đệ Nhị phân tích nói: "Tiểu Cửu rất khó giết chết, có điều, nội gián muốn làm thành công một chuyện, không nhất thiết phải giết chết đối phương. Lợi dụng tồn tại của đối phương, cũng có thể làm được rất nhiều chuyện lớn. Ví dụ như khiến huynh đệ bọn ta trở mặt, lợi dụng tiểu Cửu để lấy được rất nhiều tin tức tuyệt mật. Có rất nhiều chuyện ta đều có thể tin tưởng tiểu Cửu, nhưng trước đây hắn không có kinh nghiệm tình cảm. Ta không dám đảm bảo hắn sẽ không trúng quỷ kế của người phụ nữ này. Ngụy đại nhân hẳn là hiểu rõ, một khi tiểu nam sinh vì chuyện tình cảm mà mất đi lý trí, đâm sau lưng huynh đệ hai đao cũng là chuyện rất thường gặp."
Ngụy Quân đồng ý với phán đoán của Đệ Nhị.
"Cho nên Đệ Nhị đại nhân hy vọng ta đi nhắc nhở tiểu Béo một tiếng?"
"Đúng, tiểu Cửu vẫn rất tôn trọng Ngụy đại nhân. Hơn nữa phân công của Ngụy đại nhân ngươi và tiểu Cửu không giống nhau, cho dù hắn tạm thời sinh ra ấn tượng không tốt đối với ngươi, cũng sẽ không sinh ra hậu quả tiêu cực gì." Đệ Nhị nói.
"Được, vậy thì giao cho ta."
Ngụy Quân không từ chối.
Dù sao hắn xem Lục Nguyên Hạo là bằng hữu.
Bằng hữu có khả năng gặp nguy hiểm, nhắc nhở một tiếng, tất nhiên là không thể chối từ.
Lúc cần tới mình, trước nay Ngụy Quân đều không trốn tránh trách nhiệm.
Hơn nữa Đệ Nhị nói đúng.
Cho dù Lục Nguyên Hạo bởi vì chuyện này sinh ra bất mãn đối với hắn, cũng không ảnh hưởng đến hắn.
Nhưng mà nếu Lục Nguyên Hạo bởi vậy sinh ra bất mãn với những người cùng nhậm chức ở An Toàn Tư là Đệ Nhị bọn họ, thì rất dễ ảnh hưởng đến sự vận chuyển bình thường của An Toàn Tư.
Cho nên, nếu hắn đã đụng phải, vậy nhắc nhở Lục Nguyên Hạo một chút cũng là điều nên làm.