Tây Du Ký (1)
Lục Nguyên Hạo đã nhanh chóng chia sẻ "bằng chứng" Vân Tử chính là Điệp Hải Chi Hoa huyền thoại ở Tây Đại Lục với các tinh thiếu nữ.
Sau khi đọc bằng chứng do Lục Nguyên Hạo mang đến, các tinh thiếu nữ lại bối rối.
"Thói thường sinh tử quá sâu."
"Ta đã không nhận ra nó."
"Vừa rồi tôi cười Will là đồ ngốc, không ngờ Will và Vân Tử lại ở cùng một nhóm."
"Chú hề là chính là ta "
...
Các tinh thiếu nữ đang có tâm trạng phức tạp.
Họ cảm thấy tiếc cho những gì đã xảy ra với Vân Tử.
Họ coi thường chỉ số IQ của Will.
Họ tức giận vì sự tàn nhẫn của Lục Nguyên Hạo.
Hóa ra tất cả cảm xúc của họ đều sai.
Những gì họ thấy là những gì những người phàm này muốn họ thấy.
Ngay cả Will và Vân Tử, những người đã chết thảm thương, cũng hoàn toàn áp đảo họ về chỉ số IQ.
Trái tim của rất nhiều tinh thiếu nữ đã bị giáng một đòn nặng nề.
Chỉ có Lục Khiêm cười nửa miệng liếc nhìn Lục Nguyên Hạo một cái, truyền âm nói: "Trẻ con có thể dạy."
Nhìn thấy "bằng chứng" do Lục Nguyên Hạo đưa ra, Lục Khiêm cảm thấy rất nhẹ nhõm.
Bởi vì những "bằng chứng" này đều là giả.
Nó được tạo ra bởi những người từ An Toàn Ti.
Ông ta đã làm điều này trước đây.
Bây giờ Lục Nguyên Hạo đã tiếp nhận.
Có người kế vị.
Lục Nguyên Hạo trao cho Lục Khiêm một nụ cười đơn giản và chân thật.
Thông tin của Vân Tử rất rõ ràng, cả hắn ta đều không tìm thấy bất cứ điều gì không phù hợp.
Nhưng nó không quan trọng.
Không tìm được bằng chứng cũng không sao.
Tự mình động thủ mà không cần ai giúp đỡ.
Lục Nguyên Hạo, là một người ngay thẳng, hắn ta không thể chịu được gánh nặng của một tính cách tàn nhẫn.
Vân Tử, có một đường đi tốt.
Lục Nguyên Hạo đau lòng thở dài, nói: "Chư vị Tinh thần, tâm trạng ta bây giờ rất không tốt, cho nên ta đi trước."
Hắn ta chỉ là một người đàn ông buồn bã bị tổn thương bởi tình yêu.
Có gì sai?
Lục Khiêm không phải là người của Tinh Thiếu Nữ, cũng không hiểu rõ thủ đoạn của An Toàn Ti.
Càng không hiểu thế đạo lúc này.
Cho nên khi Lục Nguyên Hạo đưa ra "chứng cứ", tất cả các nàng đều tin tưởng.
Thấy Lục Nguyên Hạo khó chịu như thế, các nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Và phẫn nộ.
Sau khi Lục Nguyên Hạo rời đi, các nàng liền trút sự phẫn nộ của mình xuống người của Tây Đại Lục.
"Các tỷ muội, lần này chúng ta quá mất mặt, nhất định phải tìm về lại mặt mũi."
"Mỹ nhân kế, khổ nhục kế, người của Tây Đại Lục quả thực quá ghê tởm."
"Sao phải nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, bây giờ bổn tọa chỉ muốn giết người."
"Vậy thì giết thôi, đại náo một trận, cho Đại Càn một phần đại lễ, sau đó lại cùng hợp nhất với Đại Càn."
Các Tinh Thiếu Nữ không áp chế chính mình nữa, sôi nổi muốn vào chiến trường, phóng thích lực phá hoại của mình.
Ngôi nhà đã bị dột còn gặp mưa suốt đêm.
Nữ thần Trí tuệ giáng lâm.
Nhưng cũng không mang lại cho bọn họ một tin tốt.
Ngược lại còn mang đến một tin tức khiến ý chí chiến đấu của quân viễn chinh Tây Đại Lục gần như sụp đổ:
Nữ thần Săn bắn, ngã xuống!
Sự cân bằng của chiến tranh bắt đầu nghiêng hoàn toàn về một phía.
......
Không chỉ nghiêng về chiến trường của Đại Càn.
Còn có chiến trường nơi chính quốc của Tây Đại Lục.
Yêu Hoàng ngửa mặt lên trời hét dài, dùng sức vỗ ngực, thể hiện dáng người vĩ đại với hơi thở mạnh mẽ của mình.
Cảnh tượng này nhìn như vô cùng bình thường.
Nhưng trên thực tế, dưới chân Yêu Hoàng, bò lổm ngổm một cái thi thể —— cực lớn.
Chỉ là người thường căn bản không nhìn ra.
Ánh mắt Cơ Soái nhìn về phía chân Yêu Hoàng, giọng nói có phần xúc động.
"Đảo Trung Địa lúc trước uy phong lẫm liệt là thế, cứ như vậy mà chết."
Chết một cách uất ức.
Chết một cách phiền muộn.
Nhưng cái chết không có hồi hộp.
Đảo Trung địa vốn là mục đích lớn nhất của Yêu Hoàng khi đến Tây Đại Lục.
Nhưng lần trước đảo Trung Địa nương nhờ vào Tây Đại Lục, bố trí mai phục ở cửa biển Tây Đại Lục, gần như khiến cho toàn quân của bọn họ bị diệt.
Yêu Hoàng cũng trắng tay trở về, còn thiếu chút nữa phải thất thủ Đại Tam Giác Ma Quỷ mãi mãi.
Lúc này mới trải qua mấy ngày ngắn ngủi, tình hình đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nghĩ đến việc đảo Trung Địa bị diệt, Cơ Soái chỉ có thể tỏ vẻ đồng ý một tram phần trăm.
Bởi vì lúc ấy Yêu Hoàng đã từ bỏ việc tìm kiếm Trung Thổ đảo.
Dưới đề nghị của hắn ta, Yêu Hoàng đã chạy tới tìm ma thú ở Tây Đại Lục.
Kết quả sau khi ra khỏi Đại Tam Giác Ma Quỷ, trọng trách dẫn đường vẫn đặt trên vai Triệu Vân như trước.
Không ai trong số họ có bất cứ ý kiến gì về điều này.
Bao gồm cả Thần Quân lẫn Đại Tổng Quản.
Sau đó...
Vừa mới xuất hiện Đại Tam Giác Ma Quỷ, đoàn người bọn họ đã chạm mặt với nhân mã và thần minh ở Tây Đại Lục.
Sau đó, nhân mã Tây Đại Lục bắt đầu lắc người.
Đã đến đảo Trung Địa...
Thần Quân thành thạo đánh chết thần minh Tây Đại Lục.
Yêu Hoàng thì đàn áp mạnh mẽ đảo Trung Địa một cách dễ như trở bàn tay.
Triệu Vân không làm gì cả.
Nhưng vào lúc Yêu Hoàng đang tạo dáng, một đám Yêu Vương chỉ có một số ít bày tỏ sùng bái, phần lớn những Yêu Vương còn lại đều đỏ mắt chờ mong chạy đến bên cạnh Triệu Vân, có ý định cọ một chút số mệnh của Triệu Vân.
Ngay cả Thần Quân cũng đã quen với chuyện này.
Ngồi trên một cái ghế không hiểu bằng cách nào mà xuất hiện ở chỗ này, sau đó bị Thần Quân quay một vòng, Triệu Vân dở khóc dở cười.