Càn Đế ‘tỉnh lại’, mọi người đầy triều (5)
Không đủ ưu tú thì chính là nguy hiểm.
Nhưng thế giới luôn như vậy.
Mạnh thắng yếu thua.
Chẳng qua là sự khác biệt là hòa dịu một chút, hay là quyết liệt một chút.
"Ngụy đại nhân nói đúng, cuộc chiến Phong Thần là nguy cơ cũng là kỳ ngộ.”
Quân Ức Thiển bỏ phiếu tán thành cho Ngụy Quân.
"So với lúc Tiên Đế tại vị, cục diện mà Đại Càn chúng ta đối mặt hiện tại đã tốt hơn rất nhiều rồi. Đại Càn hiện tại, không chỉ không rơi vào thế bất lợi, ngược lại còn có xu thế chiếm thế thượng phong, người nên sợ là đối thủ của Đại Càn chúng ta.”
Ngụy Quân cười nói: "Đừng so sánh với Càn Đế, xấu hổ.”
Nỗi nhục đã lâu không thấy.
Thanh xuân của bổn Thiên Đế trở lại rồi.
Càn Đế quả nhiên là máy điều tiết bầu không khí, nghe thấy Ngụy Quân và Thừa tướng chế nhạo như vậy, bầu không khí trong triều nhanh chóng hòa dịu xuống.
Tô Lang Gia đại diện cho Quân bộ cũng bắt đầu làm hưng phấn sĩ khí.
"Những gì Thừa tướng và Thái Sử công nói đều rất có lý chứ không phải là lạc quan mù quáng để an ủi mọi người. Các vị, trong lần này chiến tranh này với Tây Đại Lục, chúng ta là phía thắng lợi, hơn nữa đã liên tục đánh bại hai lần. Tây Đại Lục đương nhiên không tung ta hết nội tình nhưng chúng ta thắng chính là thắng. Có đánh một lần nữa thì người thắng lợi vẫn sẽ là chúng ta.”
Cửu Thiên Tuế bày tỏ sự không đồng ý: "Tô Phó soái, đừng báo tin vui chứ không báo tin buồn. Chúng ta đánh thắng trận Chiến Tranh Vệ Quốc này quả thực không sai nhưng đó là do có được sự giúp đỡ của một đám tinh thiếu nữ ở Lương Sơn mới có thể làm được. Hơn nữa, bộ đội tinh nhuệ của Đại Càn mà Cơ soái dẫn đầu hiện tại đang bị mắc kẹt ở Tây Đại Lục, Tây Đại Lục có thể lấy Cơ soái bọn họ ra để uy hiếp chúng ta bất cứ lúc nào, hoàn cảnh mà chúng ta đối mặt cũng không lạc quan. Vì vậy, bổn quan vẫn cho rằng nên đàm phán hòa bình là tốt, không thể khiến đám người Cơ soái lâm vào nguy hiểm, chúng ta cũng không chịu nổi tổn thất như vậy.”
Tô Lang Gia trực tiếp phản bác: "Ngụy Tổng quản nói vậy là sai rồi.”
"Ngụy Tổng quản, ông đã hiểu lầm rất nhiều chuyện.”
"Đầu tiên, việc chúng ta có thể đánh thắng có liên quan đến việc tham chiến của đám tinh thiếu nữ ở Lương Sơn, nhưng bọn họ chỉ là dệt hoa trên gấm chứ không phải là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Cho dù bọn họ không tham chiến, chúng ta cũng có thể dành được thắng lợi trước quân viễn chinh của Tây Đại Lục, chẳng qua là mất nhiều thời gian hơn một chút mà thôi.”
"Tiếp theo, Cơ soái bọn họ không thất bại, bọn họ đã tạo ra sự hỗn loạn cực lớn ở phía sau Tây Đại Lục, hỗ trợ hiệu quả cho trận chiến của chúng ta ở tiền phương. Xét từ mục đích chiến lược, Cơ soái bọn họ hoàn toàn đạt được mục đích chiến lược đã đề ra.”
"Cuối cùng, cũng là điểm quan trọng nhất, Cơ soái không phải là mắc kẹt ở Tây Đại Lục. Cơ soái là vì cứu viện Đấu Chiến Phật mà rơi vào Thủ Trung Phật Quốc của Vạn Phật Chi Chủ. Tây Đại Lục là Tây Đại Lục, Phật môn là Phật môn, không thể quơ đũa cả nắm. Cơ soái ở trong tay Phật môn, Tây Đại Lục không có cách nào dùng bọn họ để uy hiếp chúng ta được.”
Cửu Thiên Tuế cau mày nói: "Tô Phó soái, hiện tại Phật môn và cấp cao của Tây Đại Lục đã đi cùng với nhau, rõ ràng là đang hợp dòng.”
“Cưỡng ép dung hợp, hai bên không thể một lòng một dạ.” Tô Lang Gia trầm giọng nói: “Ở trong lãnh thổ của chúng ta, Phật môn còn có rất nhiều người bao gồm cả bất động sản, bọn họ không dám không màng hậu quả mà đắc tội với Đại Càn chúng ta, chẳng qua là trao đổi lợi ích mà thôi. Ngoài ra, Tây Đại Lục cũng không dám không màng hậu quả mà đắc tội với chúng ta, bởi vì binh sĩ của Tây Đại Lục mà chúng ta bắt làm tù binh lại càng nhiều, thậm chí còn bắt Nữ thần Trí Tuệ là tù binh. Cho dù Cơ soái bọn họ rơi vào trong tay của quan chức cao cấp của Tây Đại Lục, chúng ta vẫn có thể trao đổi về. Dù sao, trong tay chúng ra có một vị thần linh làm thẻ đánh bạc.”
Nghe thấy Tô Lang Gia nói như vậy, Cửu Thiên Tuế không thể phản bác.
Cuộc phản công của Đại Càn chống lại quân viễn chinh của Tây Đại Lục đã dành được toàn thắng.
Trước khi Đại Càn phát động một cuộc tấn công toàn diện, Lục Nguyên Hạo đã tiêu diệt Will, thống soái tối cao của quân viễn chinh Tây Đại Lục.
Sau đó, An Toàn Ti đã tung ra hết tinh nhuệ, dưới tình cảnh Will có ý xả nước ngay từ đầu, đã trắng trợn bật chế độ giết chóc tại tổng bộ thống soái quân viễn chinh Tây Đại Lục.
Sau khi lãnh đạo cao cấp của quân viễn chinh Tây Đại Lục phản ứng lại và bắt đầu ngăn cản, một đám tinh thiếu nữ ăn gian ở Lương Sơn lại tham chiến.
Thế là, lãnh đạo cấp cao của quân viễn chinh Tây Đại Lục gần như bị tiêu diệt toàn bộ.
Vào thời khắc then chốt, Nữ thần Trí Tuệ vội vã chạy đến, lại mang theo tin tức không hay về Nữ thần Săn Bắn đã ngã xuống, dẫn đến cấp cao của quân viễn chinh Tây Đại Lục hoàn toàn mất đi chiến ý, không ít người thất thủ bị bắt đi, thậm chí có không ít người thấy tình thế đã định, lựa chọn đầu hàng.
Nữ thần Trí Tuệ kiên trì một chút.
Nhưng dưới sự bao vây của đám tinh thiếu nữ, Nữ thần Trí Tuệ thấy tình thế không hay, cũng quyết định lựa chọn đầu hàng.
Trở thành vị thần đầu tiên bị Đại Càn bắt làm tù binh kể từ khi khai chiến đến nay.