Càn Đế ‘tỉnh lại’, mọi người đầy triều (6)
Phần thành quả chiến đấu này chấn động thiên hạ, cũng đã cổ vũ rất lớn cho sĩ khí của Đại Càn.
Có Nữ thần Trí tuệ làm tù binh, quả thực cũng không cần lo lắng về việc Cơ soái bọn họ ở trong tay Tây Đại Lục.
Bởi vì cấp bậc của Cơ soái là đối chuẩn với Will.
Nếu Đại Càn nguyện ý dùng Nữ thần Trí Tuệ ra để trao đổi, Tây Đại Lục không dám không đổi, không đổi thì thần linh sẽ tức giận.
Ngược lại, ở đây có người của Đại Càn đưa ra ý kiến:
"Lấy Cơ soái bọn họ ra để trao đổi với Nữ thần Trí Tuệ, không phải là quá lỗ rồi, dù sao Nữ thần Trí Tuệ là thần linh mà.”
Ánh mắt Tô Lang Gia như tia điện nhìn về phía người đang mở miệng nói.
Ngụy Quân ho nhẹ một tiếng, bình tĩnh nói: "Không cần quá đề cao thần linh, thần linh cũng không có gì lợi hại. Chúng ta có thể bắt Nữ thần Trí Tuệ làm tù binh một lần thì cũng có thể bắt bà ta làm tù binh lần thứ hai. Hơn nữa, Cơ soái và quân đội mà hắn ta dẫn đầu có ý nghĩa lớn hơn một vị thần linh đối với Đại Càn chúng ta.”
"Ngụy đại nhân nói đúng.”
"Ta ủng hộ việc trao đổi.”
"Hiện tại, đối với Đại Càn chúng ta mà nói, giết thần không phải việc khó.”
"Thời đại thay đổi, thần linh hiện tại không đáng giá nữa rồi.”
Ngụy Quân lên tiếng, mọi người phụ họa.
Ngụy đảng không phải là đùa giỡn.
Thấy mình chọc giận mọi người, người vừa lên tiếng kia nhanh chóng rụt cổ lại.
Quân Ức Thiển bình tĩnh nhìn người này một cái, thầm nhớ tên của người này.
Khoảng thời gian gần đây, nàng ta phát hiện ra rằng trong triều ngoại trừ Ngụy đảng và một số ít Đế đảng, còn xuất hiện thêm một phe phái bí ẩn.
Phe phái mới này mặc dù không mạnh bằng Ngụy Đảng, nhưng đã mạnh hơn Đế đảng nhật mộ tây sơn* rất nhiều, điều này khiến nàng ta có chút cảnh giác
(*): Chỉ lúc mặt trời sắp xuống núi. Ẩn dụ cho việc người già sắp qua đời và sự vật suy bại sắp diệt vong.
Người vừa nói kia đã bị nàng ta phân vào trong hàng ngũ này.
Bao gồm cả Cửu Thiên Tuế không công khai tỏ vẻ phản đối việc lấy Nữ thần Trí Tuệ ra để trao đổi với Cơ soái, Quân Ức Thiển biết rằng ông ta chắc chắn cũng là người của phe phái mới này, còn là đại lão của phe phái.
Cửu Thiên Tuế rất khao khát hòa bình.
Quân Ức Thiển nhận thấy điểm này.
Bao gồm cả những người khác của Ngụy đảng cũng nhận thấy điểm này.
Nhưng mà vô dụng.
Dưới tình hình chung, ý nguyện của Cửu Thiên Tuế chỉ có thể là châu chấu đá xe.
Kể cả những người ủng hộ phía sau Cửu Thiên Tuế cũng vô dụng như vậy.
Bản thân Cửu Thiên Tuế cũng dần nhận ra hiện thực.
Ông ta còn chưa nhận được mệnh lệnh của Thần Quân, nhưng ông ta có thể nhìn ra được e rằng Thần Quân cũng không làm gì được với loại tình hình này.
Nếu đã như vậy thì chỉ có thể chấp nhận số phận, như những gì Ngụy Quân bọn họ nói, chấp nhận hoàn cảnh chung, thích ứng với hoàn cảnh chung.
Ông ta tin rằng Thần Quân cũng muốn làm như vậy.
Điều ông ta cần làm chính là phối hợp với Thần Quân, tiếp tục kế hoạch của Thần Quân, kiểm soát quyền lực nhiều nhất có thể.
Có điều, kế hoạch của Thần quân cũng phải tiến hành tinh chỉnh.
Ban đầu, kế hoạch của Thần Quân là thông qua cách thức hòa bình khiến đông tây hợp dòng, hợp nhất phía đông và phía tây một cách hòa bình, kiểm soát Đại Càn và Tây Đại Lục một cách âm thầm.
Hiện tại chỉ có thể thông qua cách thức chiến tranh.
Đối với bọn họ mà nói, đây cũng không hẳn là chuyện xấu.
Trong trạng thái chiến tranh, cơ hội càng nhiều hơn.
Đối với một đám Tinh thần Lương Sơn mà nói, ngọn lửa chiến tranh cũng giúp bọn họ trưởng thành nhanh hơn.
Tiền đề là phía bên Đại Càn này trống ra đủ vị trí, đảm bảo cho bọn họ lên vị.
Vì vậy, sự trở lại của đám người Cơ soái, trong mắt Cửu Thiên Tuế, phù hợp với lợi ích Đại Càn nhưng không phù hợp với lợi ích của Thần Quân.
Phải tìm một cách để phá hỏng sự trở lại của Cơ soái.
Cửu Thiên Tuế không công khai phản đối nữa, trong lòng lại bắt đầu suy nghĩ xem làm thế nào để có thể chặn con đường trở về của đám người Cơ Soái.
Một ý nghĩ ùa vào trong đầu Cửu Thiên Tuế:
Diệt Phật!
Đám người Cơ soái hiện tại đang nằm trong tay Thủ Trung Phật Quốc của Vạn Phật Chi Chủ, mà Phật môn có không ít sản nghiệp nằm dưới sự kiểm soát của Đại Càn.
Hai bên đều có điều kiện để khống chế đối phương, đó tương đương với việc đứng trên cùng một vạch xuất phát.
Cửu Thiên Tuế lắng nghe một lúc, phát hiện ra đám người Ngụy Quân không có chút hoảng gì đối với việc trở về của Cơ soái.
Như vậy, nếu Phật môn bị tiêu diệt ở Đại Càn thì sao?
Cơ soái còn có thể quay lại không?
Cửu Thiên Tuế cúi đầu, che giấu vẻ hung ác trong ánh mắt mình.
Cuộc chiến Phong Thần, dựa vào bản lĩnh mỗi người.
Việc tiêu diệt Phật trong lãnh thổ Đại Càn, không vượt quá phạm vi khả năng của ông ta.
Vì vậy, chỉ cần xem thủ đoạn của lão phu là được.
Lúc này, Cửu Thiên Tuế không phát hiện ra Ngụy Quân đã cố ý hay vô ý mà nhìn ông ta một cái.
Mặc dù Cửu Thiên Tuế đã cố gắng hết sức để che giấu sát ý của mình, nhưng thực lực của Ngụy Quân tăng lên quá nhanh rồi, vẫn là bị Ngụy Quân phát hiện ra có chút không ổn.
Ngụy Quân có chút suy tư, có điều cũng không lãng phí quá nhiều tâm sức trên người Cửu Thiên Tuế.