Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1833 - Chương 1833. Chúng Ta Đều Có Tương Lai Xán Lạn (5)

Chương 1833. Chúng ta đều có tương lai xán lạn (5) Chương 1833. Chúng ta đều có tương lai xán lạn (5)

Chúng ta đều có tương lai xán lạn (5)

"Nói hay lắm."

"Thần Hậu nương nương mãi hưởng tiên phúc, thọ ngang đất trời.”

"Trần Tông chủ văn thành võ đức, không hổ là hậu bối mà Thần Hậu nương nương xem trọng.”

“Trần Tông chủ, mời bên này, ta dẫn đường cho ngươi.”

"Đánh vào yêu đình, bắt sống hùng yêu.”

"Giết chết Hồ Vương, diệt trừ gian thần.”

...

Đủ loại khẩu hiệu khiến Trần Già hoài nghi rằng mình đã đi nhầm chỗ.

Tình hình này trông giống như phía bên Đại Càn kia có một Vương gia đang tạo phản.

Nhưng sự thật chính là nội bộ yêu đình tạo phản rồi.

Cờ hiệu của Thần Hậu nương nương thật sự có tác dụng, dù sao mọi người đều biết, Thần Hậu vốn chính là yêu.

Sự ra đời của Yêu hoàng là sự quyết đấu giữa Yêu hoàng và Yêu hoàng, vì vậy các Yêu vương thậm chí là các tiểu yêu ở cấp dưới đều không có ý kiến về chuyện này, thậm chí lười dốc toàn lực phản kháng.

Huống hồ, còn có Ưng Vương bọn họ dẫn đường.

Ngay cả khi phản khác, cũng không phải là đối thủ của Ưng Vương.

Cho nên hà tất phải như vậy?

Dưới tình huống như vậy, đám người Trần Già – thế như chẻ tre.

Trần Già thậm chí còn chủ động để mặc những tu hành giả phía dưới đi giết yêu lấy đan dược, muốn tăng cường sức chống cự của yêu đình.

Cuối cùng, trước khi bọn họ hoàn toàn giẫm nát yêu đình, Yêu hoàng - đã thức dậy.

Còn mang theo tính gắt ngủ.

"Phản đồ, đáng chết."

"Ưng Vương, đáng chết."

"Tu hành giả, đáng chết."

"Thần Hậu... Đáng chết!"

Yêu hoàng nổi giận rồi.

Yêu hoàng tức giận, lập tức điên cuồng, vừa gặp liền đánh bay Trần Già, sau đó làm Ưng Vương bị thương nặng, xông vào đám tu hành giả đại khai sát giới, tận tình thể hiện võ dũng của mình.

Trần Già bị Yêu hoàng một quyền đánh bay, lau đi vết máu trên khóe miệng một chút, trong ánh mắt không có sự sợ hãi, ngược lại càng thêm hưng phấn.

Vừa nãy hắn ta không nương tay, mạo hiểm một phen với Yêu hoàng.

Đương nhiên, không phải là đối thủ của Yêu hoàng.

Nhưng hắn ta cảm ứng được bên trong cơ thể mình, thậm chí không bị thương nặng.

Điều này chứng tỏ thực lực của hắn ta thực sự đang tiến bộ rất nhanh.

Mà thực chiến với Yêu hoàng có thể nhanh chóng khiến hắn ta tiêu hóa thực lực tăng lên nhanh chóng gần đây.

Vì vậy, Trần Già đã không lựa chọn triệu hồi Thần Hậu mà lại lần nữa dũng mãnh xông lên.

Cùng lúc đó, trong mắt Trần Già lóe lên một bóng đen.

Đó là Ưng Vương.

Ưng Vương, người bị Yêu hoàng đánh trọng thương, cũng lại lần nữa xông lên giết.

Cùng đại chiến với Yêu hoàng.

Hơn nữa, mặc dù luôn bị Yêu hoàng đánh cho hộc máu, mắt thường có thể thấy rõ rằng hắn ta đang rơi vào thế bất lợi, căn bản không phải là đối thủ của Yêu hoàng, nhưng Ưng Vương không lùi bước.

Trần Già cuối cùng cũng hiểu tại thanh danh của Ưng Vương trong yêu đình lại cao hơn Hồ Vương.

Mặc dù Hồ Vương trí tuệ thông thiên nhưng trong mắt đại đa số yêu tinh, dù sao vẫn không bằng loại dũng sĩ dám đối đầu với Yêu hoàng như Ưng Vương.

Rất nhanh, lại thêm một dũng sĩ dám đối đầu với Yêu hoàng.

Trần Già cũng dũng cảm xông lên.

Hơn nữa, lần này Trần Già không bị Yêu hoàng nhanh chóng đánh bay.

Bởi vì Ưng Vương đã hãm chân được Yêu hoàng.

Trần Già rất nhạy cảm nhận ra rằng thực lực của Ưng Vương đã tiến bộ hơn rất nhiều so với lần trước hắn ta gặp.

Mặc dù hắn ta đã tiến bộ nhiều hơn, nhưng tốc độ tiến bộ của Ưng Vương vẫn khiến Trần Già vô cùng kinh ngạc.

Trần Già dù sao cũng người mình biết chuyện nhà mình, hắn ta có thể tiến bộ đến mức độ hiện tại không khác gian lận là bao.

Vậy mà Ưng Vương lại có thể tiến bộ nhanh như vậy, chẳng lẽ Ưng Vương cũng có kỳ ngộ nghịch thiên gì đó?

Trần Già không biết.

Hắn ta chỉ biết Yêu hoàng gặp phiền phức rồi.

Hơn nữa, còn là phiền phức rất lớn.

Yêu hoàng, kẻ luôn tung hoành vô địch, từ trước đến nay người được công nhận có thể làm đối thủ của Yêu hoàng đều là Ma Quân, sự tồn tại ở cấp bậc thánh nhân, những người khác đều không được.

Thậm chí ngay cả Đao Thần cũng không được.

Mà hôm nay, dưới con mắt của bao người, sự liên thủ của Ưng Vương và Trần Già, bao gồm cả một số đại tu hành giả khác, lại có thể ngăn chặn Yêu hoàng.

Điều này chứng tỏ một chuyện – thời đại thay đổi rồi.

Thời đại của Yêu hoàng sắp qua đi rồi.

Loại nhận thức này đi đôi một chiếc trâm vàng của Thần Hậu cắt xuyên không gian, sau khi nhẹ nhàng chạm nhẹ một cái trên trán Yêu hoàng, đạt đến cực điểm.

Bởi vì sau khi chiếc trâm vàng đó chạm nhẹ lên trán Yêu hoàng, mặc dù lập tức rút lại nhưng trán của Yêu hoàng cũng xuất hiện máu tươi.

Từ khi khai chiến đến hiện tại, cuối cùng Yêu hoàng cũng đổ máu.

Điều này khiến sĩ khí của một phương yêu đình giảm xuống mức đáy.

Cũng khiến cho sĩ khí của những tu hành giả do Trần Già lãnh đạo phấn chấn.

Ưng Vương càng chiến đấu đẫm máu, thà rằng mất mạng cũng phải kéo Yêu hoàng xuống ngựa, có thể nói là vô cùng liều mạng, khiến Yêu hoàng cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

Trong đám mây.

Ngụy Quân và sư phụ hờ cung xem trận chiến này.

Ngụy Quân là đến xem Yêu hoàng.

Mà sư phụ hờ là đến xem Trần Già.

Có điều lúc này sư phụ hờ lại bị Ưng Vương thu hút ánh mắt.

"Ưng Vương xuất sắc hơn ta nghĩ.” Sa Vị gật đầu nói: “Đáng tiếc, thiên phú vẫn quá kém, không có giá trị bồi dưỡng gì.”

Ngụy Quân nói: “Sư phụ, thiên phú của Ưng Vương cũng không coi là kém, có lẽ trong yêu đình chỉ đứng sau Yêu hoàng.”

Bình Luận (0)
Comment