Thiên hạ tất cả đều là của trẫm (3)
Ngụy Quân nhíu mày.
Toàn bộ đại lão nghe được câu này của Trương nhị gia, tất cả đều giật mình.
Thượng Quan thừa tướng lắc lắc đầu: “Xem ra tình báo Ngụy đại nhân đạt được không có sai lầm.”
“Để ngừa nhỡ đâu sai sót, vẫn là điều tra một chút đi, làm phiền Bạch đại nhân rồi.” Cơ soái hướng Bạch Khuynh Tâm chắp tay nói: “Bạch đại nhân, bổn soái thỉnh cầu ngươi một sự kiện khác.”
Bạch Khuynh Tâm đáp lễ: “Cơ soái mời nói.”
“Tra một chút ba trận thua của lão Trương năm đó, phía sau rốt cuộc có người đang giở trò quỷ hay không.” Ánh mắt Cơ soái đặt ở trên người Trương nhị gia, ở sâu trong ánh mắt giấu sát ý: “Xin Bạch đại nhân cần phải tra rõ đến cùng, nếu không có liên quan với hắn thì thôi. Nếu có liên quan với hắn, bổn soái nhất định sẽ truy cứu đến cùng.”
“Cơ soái yên tâm, việc này giao cho ta.” Bạch Khuynh Tâm trực tiếp đáp ứng.
Thật ra sau khi từ chỗ Trương Thiền Quyên biết Trương nhị gia cùng Trương lão phu nhân không thích hợp, nàng đã bắt đầu điều tra Trương gia.
Càng điều tra, nơi không thích hợp càng nhiều.
Phía sau ba chiến dịch lớn năm đó Trương Sam thống soái rốt cuộc có khuất tất hay không, nàng và Ngụy Quân cũng có hoài nghi, hai người còn từng cố ý thảo luận chuyện này.
Cho dù không có Cơ soái kính nhờ, nàng cũng nhất định sẽ điều tra đến cùng.
“Mạnh đại nhân, mang Trương nhị gia về Lục Phiến môn trước đi, ta hôm nay sẽ thẩm vấn hắn.” Bạch Khuynh Tâm nói với Mạnh Giai.
Mạnh Giai hôm nay đến Trương gia thuần túy chính là giúp Ngụy Quân tới bắt người.
Bạch Khuynh Tâm ở Lục Phiến môn còn có chức vụ, hơn nữa chuyện Trương Trí Viễn làm cũng chưa chắc chỉ liên lụy đến chiến tranh vệ quốc, cho nên Lục Phiến môn cần thiết tham gia.
Mạnh Giai chắp tay với Bạch Khuynh Tâm, sau đó trực tiếp đi tới trước mặt Trương nhị gia thản nhiên nói: “Trương nhị gia, đắc tội rồi, là ngươi bó tay chịu trói, hay là ta mang ngươi áp giải về Lục Phiến môn?”
Trương nhị gia còn chưa nói, Trương lão phu nhân bùng nổ trước: “Các ngươi có chứng cớ gì chứng minh con ta có liên quan với chiến tranh vệ quốc? Lão bà tử ta hoài nghi các ngươi là cố ý hãm hại con ta, quan lại bao che cho nhau, ra mặt cho lão đại.”
Trong ánh mắt Mạnh Giai nhìn về phía Trương lão phu nhân tràn đầy khinh bỉ: “Trương tướng quân cũng là con ngài, lão phu nhân, ngài đây là đãi ngộ đủ khác nhau.”
“Lão đại đã chết.” Hốc mắt Trương lão phu nhân có chút đỏ lên: “Bây giờ các ngươi lại mang lão Nhị đi, bảo ta lão bà tử này sống thế nào? Các ngươi đây là ép ta chết.”
“Vậy ngươi đi chết đi là được rồi.”
Ngụy Quân chủ động nhận lấy đầu mâu.
Nhìn Trương lão phu nhân, vẻ mặt Ngụy Quân đầy bình tĩnh: “Không có ai ngăn cản ngươi, ngươi có thể đi chết. Nếu ngươi chết rồi, Trương gia có người muốn tìm ta báo thù bảo ta đền mạng cho ngươi, ta nhận mọi lúc, nếu bởi vậy chết cũng không oán không hối hận, còn có vấn đề sao?”
Trương lão phu nhân: “...”
Quá cạn lời.
Bà ta nếu muốn chết, sẽ không người hơn chín mươi rồi nhìn qua còn giống năm sáu mươi.
“Các ngươi vẫn là bắt nạt ta lão bà tử này, quan lại bao che cho nhau, chỉ hươu bảo ngựa, một chút chứng cớ cũng không có đã nói xấu con ta, còn muốn đưa nó tới Lục Phiến môn.” Trương lão phu nhân bắt đầu khóc lớn: “Lục Phiến môn là nơi người ở sao? Các ngươi đây là khiến lão Nhị bị vu oan giá hoạ.”
“Một người từng tu luyện ra hạo nhiên chính khí, là sẽ không bị vu oan giá hoạ. Lão phu nhân, ngươi không chỉ có đang vũ nhục con ngươi, còn vũ nhục hạo nhiên chính khí.” Ngụy Quân thản nhiên nói: “Mặt khác, ai nói cho ngươi ta không có chứng cớ?”
“Chứng cớ đâu?”
“Nếu là Trương tướng quân hỏi ta muốn chứng cớ, ta khẳng định sẽ cho hắn xem, bởi vì chức quan của hắn, bởi vì công huân của hắn, hắn có thể xem. Nhưng ngươi không xứng, ngươi còn chưa có tư cách xem xét chứng cớ. Từ giờ trở đi, ngươi sẽ ý thức được Trương tướng quân rốt cuộc mang đến cho ngươi bao nhiêu thứ vốn không thuộc về ngươi.” Ngụy Quân giết người tru tâm.
Trương lão phu nhân bị Ngụy Quân chèn ép không còn lời nào để chống đỡ.
Bây giờ tình huống này, biện pháp phá vỡ cục diện duy nhất thật ra chỉ có một cái, chính là bà ta đi tìm chết.
Cho dù làm bộ đi tìm chết.
Phàm là bà ta chết thật, bị ép bởi áp lực dư luận cùng áp lực đạo đức, Thượng Quan thừa tướng và Cơ soái bọn họ cũng sẽ khuyên Ngụy Quân trước tiên lui một bước.
Đáng tiếc, Trương lão phu nhân không có sự quyết đoán này.
Thế là, tất cả đều xong xuôi.
Hiện trường có Cơ soái, có Lục tổng quản, có Thượng Quan thừa tướng, có nhiều đại lão như thế, Trương nhị gia cũng căn bản không dám phản kháng.
Ngụy Quân nói rất rõ, nếu có phản kháng, giết không cần hỏi.
Hắn tự nhiên là sợ chết.
Trên thế giới này người không sợ chết từ trước tới giờ cũng không nhiều.
“Đi thôi.”
Đoàn người Ngụy Quân rời khỏi Cơ gia.
Sau khi rời Cơ gia, Ngụy Quân dừng bước, bảo người khác đi trước, hắn giữ lại Lý thám hoa.
Có một số lời hắn muốn dặn dò Lý thám hoa.
Vừa rồi ở Trương gia, hắn là chưa trao đổi với Trương Thiền Quyên.
“Lý huynh, ta cũng chỉ có thể làm tới một bước này, Trương cô nương nơi đó ngươi quan tâm nhiều một chút đi. Thật ra có một số việc người ngoài chung quy là không tiện hỗ trợ, thứ muốn có chỉ có thể tự mình đi tranh, câu này ngươi có thể thay ta chuyển đạt cho Trương cô nương.”
Lý thám hoa gật đầu: “Đa tạ Ngụy huynh, Thiền Quyên nàng thật ra không phải không có dũng khí, chỉ là không muốn người một nhà xé rách da mặt. Mặt khác Trương tướng quân đã chết, phụ thân nàng cũng cũng không mạnh mẽ, nàng cho dù đứng ra, cũng chưa chắc là đối thủ của Trương nhị gia.”
“Ngươi có thể nói cho Trương cô nương, không cần lo lắng Trương nhị gia nữa.” Ngụy Quân nói.
Lý thám hoa kinh ngạc nhìn Ngụy Quân một cái: “Ngụy huynh, không phải vừa mới bắt đầu điều tra sao?”
“Sau khi gặp Trương cô nương, ta cùng Bạch đại nhân đã bắt đầu điều tra rồi.” Ngụy Quân nói.
Lý thám hoa nháy mắt cảm giác xấu hổ vô cùng.
“Ngụy huynh, thật sự là quá phiền toái ngươi rồi, cái này vốn nên là việc ta làm.”
“Mỗi nghề có chuyên gia, thật sự vất vả là Bạch đại nhân, sau khi việc này chấm dứt, Trương cô nương quả thật nên mời Bạch đại nhân ăn một bữa ra trò.” Ngụy Quân bình tĩnh nói: “Về phần Trương nhị gia, tuy còn chưa hoàn toàn điều tra rõ, nhưng chuyện đã tra được, cũng đủ hắn ngồi tù ngồi tới chết rồi, không cần lo lắng hắn còn có thể ra ngoài gây sóng gió.”
“Đại ân của Bạch đại nhân cùng Ngụy huynh, ta thay Thiền Quyên cảm ơn, ngày khác ta cùng nàng lại tới nhà bái tạ.” Lý thám hoa nghiêm túc nói.