Thiên hạ tất cả đều là của trẫm (2)
Trương lão phu nhân lần này cũng tức đến mức cả người run run.
Quốc gia này rốt cuộc còn nói vương pháp không?
“Các ngươi đây là quan lại bao che cho nhau.” Trương lão phu nhân run giọng nói.
Trương Thiền Quyên không nhìn được nữa, chủ động nói: “Thái nãi nãi, Ngụy đại nhân dùng là thượng phương bảo kiếm, cầm thượng phương bảo kiếm, giống như bệ hạ đích thân tới, nếu có phản kháng, có thể giết không cần hỏi.”
Trương lão phu nhân nghe vậy lập tức câm miệng.
Trương nhị gia cũng lập tức dừng việc kêu thảm thiết của mình.
Người Trương gia vốn đã không dám ló mặt bây giờ càng là kẻ nào cũng thành thật.
Thật ra Trương gia không ít người thông minh, bao gồm gia đinh Trương gia, sau khi nhìn thấy Ngụy Quân lấy ra thượng phương bảo kiếm, bọn họ liền lập tức trốn xa xa.
Mang Ngụy Quân loạn côn đuổi ra?
Đầu óc bọn họ lại không có bệnh.
Ngụy Quân cầm thượng phương bảo kiếm, tương đương cầm giấy phép giết người.
Nói từ trên lý luận, cho dù Ngụy Quân bây giờ dùng thượng phương bảo kiếm giết Trương nhị gia, cũng không có việc gì, luật pháp Đại Càn cũng đứng về phía Ngụy Quân.
Cho nên giảng đạo lý với Ngụy Quân, là thật không có cách nào mà giảng.
Ngụy Quân nhìn Trương lão phu nhân cùng Trương nhị gia câm miệng, khẽ cười nói: “Tiếp tục đi, ta còn chờ các ngươi tiếp tục biểu diễn đó.”
Trương lão phu nhân rốt cuộc vẫn đau lòng con trai nhỏ của mình, tức giận nói: “Ngụy Quân, ngươi tuổi còn trẻ, tâm địa sao ác độc như thế? Quả thực trừng mắt tất báo.”
Ngụy Quân phóng ra hạo nhiên chính khí.
Ở dưới thánh quang bao phủ, Ngụy Quân giống như thánh nhân hành tẩu ở thế gian, rất tự nhiên đại biểu chính nghĩa cùng công lý.
“Trương nhị gia, trước khi đến Trương gia ta cũng từng điều tra một ít tư liệu của ngươi. Ngươi trước đây cũng là một nho sinh, cũng từng dưỡng ra hạo nhiên chính khí. Đến, để ta nhìn xem hạo nhiên chính khí của ngươi bây giờ tu luyện đến mức nào rồi?” Ngụy Quân lười quan tâm Trương lão phu nhân, trực tiếp dùng thánh quang bao vây Trương nhị gia.
Trương nhị gia không dám nhìn thẳng ánh mắt Ngụy Quân, cũng không dám nói lời hung hăng với Ngụy Quân nữa, hắn ý thức được Ngụy Quân thật sự có thể giết hắn.
Nhưng hắn không tin Ngụy Quân thật sự dám giết hắn.
Thượng phương bảo kiếm quả thực tương đương giấy phép giết người, nhưng nếu khâm sai đại thần thật sự dám lấy thượng phương bảo kiếm giết người lung tung, vậy cách lúc chính hắn diệt vong cũng không xa.
Trương nhị gia tự nhiên không cảm thấy Ngụy Quân sẽ điên cuồng như vậy.
Cho nên hắn mở miệng nói: “Ngụy đại nhân, ngươi hôm nay lấy thượng phương bảo kiếm ép ta, ta tất nhiên là không có lời nào để nói. Nhưng nơi này dù sao cũng là Trương gia, ta vẫn là câu nói kia, việc Trương gia Trương gia tự mình xử lý, ngươi không có tư cách nhúng tay. Nếu ngươi cứ cưỡng ép nhúng tay, to chuyện, ngươi nhất định sẽ không có kết cục tốt.”
Nói đến cuối cùng, Trương nhị gia vẫn không nhịn được uy hiếp Ngụy Quân một phen.
Ngụy Quân cười: “Nói đến vẫn phải cảm tạ ngươi, vốn ta thật là không có tư cách nhúng tay việc nhà nội bộ Trương gia. Nhưng mà bởi vì có ngươi, ta đã có tư cách này.”
Trương nhị gia ngẩn ra.
Người khác của Trương gia cũng ngẩn ra.
Bọn họ nhìn thấy Ngụy Quân cầm thượng phương bảo kiếm, sắc mặt nghiêm túc nói: “Trải qua điều tra, Trương Trí Viễn nghi có liên quan với khởi nguyên của chiến tranh vệ quốc. Ở trước khi tất cả chân tướng rõ ràng, Trương Trí Viễn không thể rời khỏi Trương gia, tiếp nhận bản quan gọi đến bất cứ lúc nào. Nếu ở trong quá trình này có hành vi chạy trốn, giết không cần hỏi.”
Vù!
Tất cả người Trương gia đều kinh ngạc.
Bọn họ kinh ngạc nhìn Trương nhị gia.
Có liên quan với khởi nguyên chiến tranh vệ quốc?
Tội danh này quá dọa người rồi.
Ngụy Quân cho dù là muốn xử lý Trương nhị gia, cũng không đến nỗi chụp cái mũ lớn như thế.
Chẳng lẽ Trương nhị gia thật sự có liên quan với khởi nguyên của chiến tranh vệ quốc?
Bọn họ sau khi sinh ra ý tưởng này, tất cả đều ở trong lòng hít vào một ngụm khí lạnh.
Cái này nếu là thật, vậy Trương gia thật sự sắp biến thiên rồi.
Trương nhị gia cũng bị Ngụy Quân dọa hỏng rồi: “Ngụy Quân, ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì?”
“Có phải nói hươu nói vượn hay không, chờ bản quan tra xét sẽ biết.” Ngụy Quân thản nhiên nói: “Nếu ngươi là vô tội, bản quan tự sẽ chủ trì công đạo cho ngươi, ngươi có thể yên tâm, Bạch Khuynh Tâm Bạch đại nhân sẽ phụ trách việc này, ngươi nếu có oan khuất, nàng tuyệt đối sẽ không oan uổng ngươi.”
Ngụy Quân mang Bạch Khuynh Tâm đưa ra, mọi người đều tin.
Bạch Khuynh Tâm từng phá án rất nhiều lần, nhưng quả thật chưa từng xảy ra án oan án sai dù chỉ một lần.
Có Bạch Khuynh Tâm, Trương nhị gia nếu vô tội, vậy khẳng định sẽ được chứng minh trong sạch.
Nếu hắn không phải vô tội...
Ánh mắt rất nhiều người nhìn về phía Trương nhị gia bắt đầu cực kỳ vi diệu.
Lấy bản lãnh của Bạch Khuynh Tâm, Trương nhị gia là không có khả năng lừa dối qua ải ở trước mặt Bạch Khuynh Tâm.
Bản thân Trương nhị gia cũng biết mình khẳng định không có khả năng ở trước mặt Bạch Khuynh Tâm lừa dối qua ải, hắn nháy mắt liền hoảng hốt, giọng the thé nói: “Ngươi có tư cách gì điều tra ta? Ta là bác sĩ đăng kí hồ sơ của Quốc Tử Giám, không cần tiếp nhận một tên ngũ phẩm quan điều tra.”
Quốc Tử Giám là cơ cấu phụ thuộc triều đình, nhưng bởi vì có Nho gia quan hệ, Quốc Tử Giám coi như là một cơ cấu bán độc lập.
Bác sĩ ở thế giới này là ý tứ người học vấn thâm hậu, Mạnh lão và Chu tế tửu cũng đều là bác sĩ.
Bác sĩ của Quốc Tử Giám cũng chính là lão sư của Quốc Tử Giám, ở Quốc Tử Giám làm lão sư, là không cần vào triều làm quan, nhưng có thể hưởng thụ bổng lộc triều đình phát.
Xem như một loại nhân viên công vụ riêng biệt.
Có chút giống hệ thống giáo sư của Ngụy Quân kiếp trước.
Quyền lực không lớn, nhưng đãi ngộ nên có đều có.
Trương nhị gia lúc trước quả thật là bác sĩ đăng kí trong hồ sơ của Quốc Tử Giám, nhưng hắn đã nhiều năm chưa từng đi Quốc Tử Giám giảng dạy.
Đương nhiên, lời của hắn là không sai.
Bác sĩ của Quốc Tử Giám, mặc dù có vấn đề, bình thường cũng sẽ do Quốc Tử Giám điều tra nội bộ trước, sẽ không trực tiếp để triều đình đến thẩm tra xử lí.
Đây là triều đình tôn trọng đối với Nho gia.
Nhưng, Ngụy Quân khác.
“Trương Trí Viễn, ta phụng mệnh điều tra chiến tranh vệ quốc, gặp quan lớn một cấp, tất cả những ai liên quan chiến tranh vệ quốc, đều ở hàng ngũ điều tra của ta.”
Nhìn Trương nhị gia dần dần thất thố, Ngụy Quân cười rất nghiền ngẫm: “Cho dù là bây giờ Trương lão tướng quân còn sống, ta muốn tra ngươi, hắn cũng không bảo vệ được ngươi.”
“Nếu quốc sư còn, ngươi loại tiểu nhân này nào dám càn rỡ như thế?” Trương nhị gia thốt ra.