Thiên hạ tất cả đều là của trẫm (6)
Theo lời thoại ngu ngốc này, trên người Bạch Khuynh Tâm tự động sáng lên rất nhiều ngôi sao.
Ở trong ánh mắt ngây dại của Bạch Khuynh Tâm, mi tâm Ngụy Quân sáng lên, chiếu xạ ở trên những điểm sáng đó.
Một lát sau, tay phải Ngụy Quân liền nắm một ngôi sao, sau đó nhắm mắt lại.
Sau khi hít thở, Ngụy Quân mở mắt, mặt mang nụ cười: “Xử lý xong.”
Bạch Khuynh Tâm: “? ? ?”
Ta là ai?
Ta ở đâu?
Ta đang làm gì?
Vừa rồi xảy ra cái gì?
Bạn nhỏ Bạch Khuynh Tâm có rất nhiều dấu chấm hỏi.
Nhưng Ngụy Quân chưa giải đáp cho nàng.
Hắn là cố ý thể hiện kỹ năng ở trước mặt Bạch Khuynh Tâm.
Miễn cho nữ nhân này ngay sau lại tà tâm không đổi bảo hộ hắn.
Để nàng biết một chút mình rốt cuộc trâu bò bao nhiêu, cũng miễn cho ngày sau phiền toái.
Nhìn từ trên hiệu quả, vẫn là rất thành công.
“Đi thôi, chúng ta có thể đi thẩm vấn Trương Trí Viễn rồi.” Ngụy Quân nói.
“Vậy là xong việc rồi?” Bạch Khuynh Tâm còn có chút hoảng hốt: “Ta còn tưởng chưa bắt đầu đâu.”
Ngụy Quân khẽ cười nói: “Đã xong rồi.”
Hiệu suất Thiên Đế làm việc vẫn luôn rất nhanh.
Hiệu suất Bí Ẩn Chi Chủ làm việc cũng không thấp.
Ở trong cái nhìn chăm chú như kinh ngạc bởi người trời của Bạch Khuynh Tâm cùng Mạnh Giai, Ngụy Quân chỉ nhẹ nhàng búng vang ngón tay một cái.
Ngay sau đó, Trương Trí Viễn lộ nguyên hình.
“Thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài, ta là trưởng lão ám bộ của Thiên Cơ các. Các ngươi không thể động thủ với ta, bằng không Thiên Cơ các nhất định sẽ lại khai chiến với triều đình.”
Trương Trí Viễn bắt đầu đã tự lộ ra một cái thân phận lớn.
Bạch Khuynh Tâm và Mạnh Giai tất cả đều kinh ngạc.
Các nàng không lý giải được Ngụy Quân là làm thế nào.
Ngụy Quân cũng không giải thích, trực tiếp nói với hai nàng: “Tra án các ngươi là chuyên nghiệp, vẫn là cần do các ngươi đến thẩm. Yên tâm, bây giờ Trương Trí Viễn không biết thì thôi biết sẽ nói hết.”
Sự thật giống với Ngụy Quân nói.
Trương Trí Viễn không biết thì thôi, biết sẽ nói hết.
Sự tình thuận lợi khiến hai nàng hoàn toàn không thể tiếp nhận.
Mạnh Giai: “Trương Trí Viễn, ngươi là trưởng lão ám bộ Thiên Cơ các?”
Trương Trí Viễn: “Đúng, còn là Thiên Cơ lão nhân tự mình dẫn ta gia nhập Thiên Cơ các.”
Mạnh Giai: “Thiên Cơ lão nhân vì sao phải lôi kéo ngươi gia nhập Thiên Cơ các?”
Trương Trí Viễn: “Hai nguyên nhân, nguyên nhân thứ nhất là bởi đại ca ta là tướng quân lãnh binh của triều đình, nguyên nhân thứ hai là ta đối với kết giới có nghiên cứu rất sâu, mà Thiên Cơ các muốn phá giải kết giới cách biển nhìn nhau giữa hai bên đông tây, cho nên hy vọng ta có thể giúp bọn họ một tay.”
Mạnh Giai: “...”
Chưa từng thẩm người bị tình nghi phối hợp như thế.
“Ngụy đại nhân, lời hắn bây giờ nói có thể tin không?”
“Đương nhiên có thể, ta chỉ là bảo hắn biểu hiện ra một mặt chân thật nhất của mình, không hề giữ lại.” Ngụy Quân nói.
Không có gì so với lời tâm huyết dưới loại trạng thái này càng thêm đáng tin hơn.
Ngụy Quân cam đoan, Mạnh Giai và Bạch Khuynh Tâm cũng sẽ không hoài nghi nữa.
Bạch Khuynh Tâm hỏi một vấn đề chuyên nghiệp: “Mở ra kết giới sẽ lây dính nhân quả thật lớn, ngươi vì sao chưa lọt vào nhân quả báo ứng?”
Trương Trí Viễn cười, cười rất đắc ý: “Ta chẳng qua là phụ trách cung cấp lối suy nghĩ mở ra kết giới, kết giới cũng không phải ta mở ra, có quan hệ gì với ta? Người kia mở ra kết giới bây giờ nhắm chừng đã xuống mười tám tầng địa ngục, chiếm được kết cục hắn nên có.”
Bạch Khuynh Tâm lặng lẽ một lát, sau đó lạnh lùng nói: “Thiên đạo bất công, hung thủ thật sự phía sau màn lại có thể nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.”
“Cái đó không quan hệ với thiên đạo, chính bởi vì thiên đạo chí công, cho nên mới sẽ xảy ra chuyện như vậy.” Ngụy Quân nói.
Thiên đạo là vật chết, là quy tắc.
Quy tắc là không thể linh hoạt.
Như vậy tương đương để cho thiên đạo sinh ra linh trí.
Mà thiên đạo một khi sinh ra linh trí, liền tương đương có tư tâm.
Sẽ chỉ tạo thành hậu quả càng thêm đáng sợ.
Chư thiên vạn giới từng xảy ra rất nhiều lần chuyện như vậy, hậu quả đều rất thảm thiết.
Thiên Đế cũng từng tự mình trải qua rất nhiều lần.
Cho nên hắn xác nhận, quy tắc phải là vật chết.
Cho dù có người có thể mượn cơ hội lợi dụng quy tắc trốn tránh quy tắc, nhưng cũng không thể để quy tắc đi tự chủ sinh ra linh trí phán đoán thêm.
Bởi vì quy tắc một khi sinh ra linh trí, có tính khuynh hướng, đối với chúng sinh mà nói, chính là tai nạn to lớn.
Hơn nữa hành vi của Trương Trí Viễn, bản thân từ trên quy tắc thậm chí luật pháp, thật ra cũng rất khó đi tìm nguồn gốc.
Như hắn nói, hắn chỉ là cung cấp một cái lối suy nghĩ mở ra kết giới.
Tuy bởi vậy sinh ra hậu quả không thể đo lường, mở ra một hồi hạo kiếp lan đến ức vạn sinh linh, nhưng nếu bởi vậy truy cứu trách nhiệm hắn, vậy rất nhiều chuyện đều sẽ biến chất.
Tựa như Ngụy Quân kiếp trước, bom nguyên tử nổ cũng mang đi sinh mệnh mấy chục vạn người.
Vậy nhà khoa học nghiên cứu phát triển bom nguyên tử cần bởi vậy chịu tội sao?
Ngụy Quân Bạch Khuynh Tâm loại người chấp pháp triều đình này, có thể căn cứ tình huống thực tế để truy cứu trách nhiệm.
Nhưng quy tắc thiên đạo tuyệt không thể trực tiếp nhận định đối phương có trách nhiệm.
Nếu không chính là một hồi tai họa thật lớn.
Bạch Khuynh Tâm không quá có thể hiểu được lý niệm của Ngụy Quân, nàng bây giờ còn chưa khôi phục ký ức Bí Ẩn Chi Chủ, cho nên còn không đứng tới cấp bậc cao hơn cân nhắc vấn đề.
Nhưng Bạch Khuynh Tâm cũng không có ý tứ tranh cãi với Ngụy Quân, rất nhanh liền tiến vào một vấn đề sau: “Ngươi biết hậu quả mở ra kết giới không?”
“Đương nhiên biết, đông tây phương sẽ khai chiến, toàn bộ thế giới đều sẽ lâm vào chiến hỏa.” Trương Trí Viễn nói.
Bạch Khuynh Tâm: “Biết rõ hậu quả, ngươi vẫn giúp Thiên Cơ các mở ra kết giới?”
Trương Trí Viễn dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc để nhìn Bạch Khuynh Tâm: “Thiên Cơ các cho ta đan dược giúp ta trú nhan trường thọ, cho ta tài phú để ta hưởng thụ vinh hoa phú quý, Thiên Cơ lão nhân còn tự mình dẫn tiến ta gia nhập ám bộ Thiên Cơ các trở thành trưởng lão ám bộ. Ta vì sao không làm việc giúp Thiên Cơ các? Cho ta một lý do không giúp Thiên Cơ các làm việc?”
Bạch Khuynh Tâm trầm giọng nói: “Một khi chiến tranh mở ra, toàn bộ thế giới đều lâm vào chiến hỏa, sinh linh đồ thán, ngươi không có chút cảm giác áy náy sao? Ngươi sao dám cứ như vậy mang cả quốc gia bán đi?”
Trương Trí Viễn lần này im lặng một phen, sau đó lớn tiếng phản bác: “Ta từng do dự, nhưng đây là ý chỉ của thần. Ngươi hiểu không? Đây là ý chỉ của thần. Hơn nữa liên minh tu chân giả mạnh như vậy, phía sau bọn họ còn có thần tiên làm hậu thuẫn. Đại Càn lấy cái gì đấu với bọn họ? Còn không bằng phối hợp bọn họ, có lẽ liên minh tu chân giả thống trị Đại Càn, từ nay về sau Đại Càn cùng liên minh tu chân giả kết làm một thể, cùng tồn tại cùng phát triển, mọi người đều sẽ càng ngày càng tốt đẹp thì sao.”