Hai tên nằm vùng thi diễn với nhau (3)
Cổ Anh khẽ cười nói: “Trần sư huynh quá khen rồi, các ngươi không chọn《 Thao Thiết Kinh 》, là vì 《 Thao Thiết Kinh 》 tiến giai cần tiêu hao tài nguyên quá lớn, người bình thường căn bản không đạt được nhiều tài nguyên như vậy, cho nên 《 Thao Thiết Kinh 》 đối với các ngươi mà nói chính là gân gà. May mà ta tựa lưng Vinh quốc phủ, cho nên coi như là miễn cưỡng có thể chống đỡ. Lại thêm Trường Sinh tông tưởng thưởng, ta mới có tiến cảnh bây giờ.”
Chủ yếu vẫn là dựa vào Trường Sinh tông chi viện cho hắn.
Mấy năm nay hắn có thể mang 《 Thao Thiết Kinh 》 tu luyện thành công, Trường Sinh tông công từ đầu tới đuôi.
Cổ Thu Hác cũng công từ đầu tới đuôi.
Trần Già nghe được Cổ Anh nói như vậy, tự nhiên có thể ý thức được Cổ Anh không biết bí ẩn phía sau《 Thao Thiết Kinh 》.
Hắn cũng chưa nói rõ chi tiết đối với Cổ Anh.
Cổ Anh đối với hắn mà nói là một người chết, hắn không có khả năng đi đau lòng một người chết, cũng không có khả năng vì Cổ Anh liền bại lộ bản thân.
Lần trước ở trước mặt Chu Phân Phương cùng Mạnh lão bại lộ bản thân, là vì giết chết quốc sư.
Khiến Ngụy Quân biết, là vì con người Ngụy Quân đáng giá tín nhiệm, hơn nữa Ngụy Quân với hắn mà nói có ân, tuy Ngụy Quân cũng không cho rằng như vậy.
Cổ Anh với hắn mà nói lại không có ý nghĩa như vậy.
Cho nên hắn khẳng định sẽ không vì xúi giục Cổ Anh liền bại lộ thân phận mình, cho dù hắn cảm thấy Cổ Anh sau khi biết chân tướng, có khả năng sẽ bỏ gian tà theo chính nghĩa, nhưng phiêu lưu quá lớn.
Hắn không cần phải mạo cái phiêu lưu đó.
Cho nên Trần Già chỉ là buôn bán thổi nhau một lần: “Vẫn là Cổ công tử thiên phú tốt, bằng không tài nguyên nhiều nữa cũng vô dụng. Tông chủ bảo Cổ công tử đi đối phó Ngụy Quân, quả nhiên là mắt sáng biết anh tài.”
Trần Già nói tới việc chính.
Vẻ mặt Cổ Anh cũng nghiêm túc hẳn lên.
“Trần sư huynh, không biết tông chủ phái sư huynh đến, có cái gì phân phó hay không?”
Trần Già mang quả bóng đá trở về: “Tông chủ chỉ là phân phó ta tất cả phối hợp Cổ công tử an bài, ta là đến giúp Cổ công tử, công việc cụ thể vẫn là giao cho Cổ công tử định đoạt. Tông chủ đối với thực lực của Cổ công tử có đầy đủ lòng tin, cho rằng Cổ công tử chỉ cần ra tay, khẳng định không chút sơ suất.”
Tông chủ Trường Sinh tông quả thật là nói như thế.
Mà Trần Già hôm nay sau khi nhìn thấy Cổ Anh, trong lòng cũng nghiêm nghị.
Thực lực Cổ Anh quả thật rất mạnh, hắn nhìn không ra sâu cạn.
Nhưng 《 Thao Thiết Kinh 》 là ma công hàng đầu thiên hạ, thôn thiên phệ địa, giao thủ với người tu luyện 《 Thao Thiết Kinh 》, cho dù tu vi hơn một bậc, thật sự chiến đấu cũng không nhất định có thể chiếm thượng phong.
Cho nên Cổ Anh ở trong cảm nhận của Trần Già, cấp bậc uy hiếp đã bắt đầu cấp tốc nhảy lên.
Cũng may Ngụy đại nhân không phải dễ giết như vậy.
Cổ Anh cũng cho rằng như vậy.
“Trần sư huynh, ngươi hẳn là biết, muốn giết Ngụy Quân không dễ dàng. Cái khác không nói, Lục Nguyên Hạo chính là một cái phiền toái lớn. Ta tuy chưa từng giao thủ với Lục Nguyên Hạo, nhưng tự biết thực lực so với hắn còn kém rất xa, thật sự là không biết tên sỉ nhục này của Giám sát ti rốt cuộc là tu luyện thế nào. Có Lục Nguyên Hạo, giết Ngụy Quân tương đương người si nói mộng.” Cổ Anh nói.
Trần Già gật đầu: “Quả thực như thế, ta từng giao thủ một lần với Lục Nguyên Hạo. Lục Nguyên Hạo đứng ở nơi đó mặc ta đánh giết, nhưng kiếm của ta lại không phá được phòng ngự của hắn. Luận thực lực, Lục Nguyên Hạo đã là cường giả cấp bậc đó của tông chủ, đã không phải một tầng cấp với chúng ta nữa.”
Nói đến cuối cùng, Trần Già cũng có chút thổn thức.
Hắn cũng muốn biết Lục Nguyên Hạo rốt cuộc là tu luyện thế nào.
Cổ Anh cố ý khó xử nói: “Chuyện tông chủ giao, ta là phải làm. Nhưng có Lục Nguyên Hạo, ta cũng thật sự là không bột đố gột nên hồ. Trần sư huynh, có thể bảo tông chủ lại phái một đại tu hành giả có thể kiềm chế Lục Nguyên Hạo đến hay không, bằng không ta thật sự không biết phải thế nào mới có thể giết chết Ngụy Quân.”
Cổ Anh kể khổ ở trong dự kiến của Trần Già.
Trần Già chủ động nói: “Chỗ Lục Nguyên Hạo ta phụ trách giải quyết, ta từng nói, tông chủ phái ta đến chính là để ta giúp đỡ ngươi. Ngươi xác định ngày nào động thủ với Ngụy Quân, ta nhất định cam đoan Lục Nguyên Hạo ngày đó không ở cùng Ngụy Quân.”
Trong lòng Cổ Anh trầm xuống.
Năng lượng của Trần Già thế mà to lớn như vậy.
Trường Sinh tông còn có thể làm tới một bước này.
Điều này thật sự khiến trong lòng hắn sinh ra gợn sóng.
Liên minh tu chân giả rốt cuộc xếp vào bao nhiêu quân cờ trong triều đình?
Có thể khống chế hành động của Lục Nguyên Hạo bất cứ lúc nào, bên trong Giám sát ti hẳn là cũng có người của bọn họ.
Phán đoán này khiến tâm tình của hắn càng thêm nặng nề.
Nhưng hắn ở mặt ngoài lại là một bộ dáng kinh ngạc thêm vui vẻ: “Trần sư huynh, ngươi có thể khống chế tuyến đường hành động của Lục Nguyên Hạo? Nếu là như thế vậy quá tốt rồi, không có Lục Nguyên Hạo, giết chết Ngụy Quân sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.”
“Yên tâm, Lục Nguyên Hạo giao cho ta, Ngụy Quân giao cho ngươi.” Trần Già cam đoan nói.
Thật ra Lục Nguyên Hạo đã đánh giá cao Trần Già.
Trần Già đương nhiên không có năng lực khống chế tuyến đường hành động của Lục Nguyên Hạo.
Nhưng mà Trần Già lát nữa tính đi gặp Ngụy Quân.
Sau khi gặp mặt Ngụy Quân, mang mình hôm nay mưu đồ bí mật với Cổ Anh nói thẳng ra với Ngụy Quân, sau đó để Ngụy Quân đi nói với Lục Nguyên Hạo, bảo Lục Nguyên Hạo nấp ở chỗ tối, đến lúc đó lại nhảy ra cho Cổ Anh một đòn sấm sét, toàn bộ kế hoạch liền triệt để hoàn thành đóng lại vòng tròn.
Đã có thể làm ra bộ dáng điều Lục Nguyên Hạo đi, còn có thể đủ bảo hộ Ngụy Quân an toàn, hơn nữa cũng có thể khiến Cổ Anh tiếp nhận chính nghĩa chế tài.
Một hòn đá hạ ba con chim.
Trần Già cũng không biết mình thế nào mới có thể thua.
So sánh với Trần Già tràn đầy tự tin, tâm tình Cổ Anh giờ phút này là có chút nặng nề.
Năng lượng của Trần Già ra ngoài hắn đoán trước.
Nhưng hắn rất nhanh liền nghĩ tới Tiết tướng quân.
Cũng tốt.
Lục Nguyên Hạo không có mặt, đến lúc đó từ bên cạnh phối hợp tác chiến cũng chỉ có Trần Già.
Lấy thực lực Tiết tướng quân cùng hắn, phục kích một tên Cổ Anh, vấn đề vẫn là không lớn.
Cho dù Cổ Anh có che giấu thực lực, nhưng hắn là người của Trường Sinh tông, sẽ không có tâm lý phòng bị quá lớn đối với mình.
Cổ Anh cho rằng khả năng thành công của mình cao tới 99%, hẳn là sẽ không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.