Ta là một con cáo tu hành ngàn năm (3)
“Tiểu Miêu, để con hồ ly nhỏ này xem sự lợi hại của ngươi chút.” Ngụy Quân phân phó.
Lục tổng quản đã an bài cho Ma Quân một cái lai lịch cùng thân phận không sợ điều tra, cho nên Ma Quân mặc dù là thích hợp triển lãm thực lực của mình, thật ra cũng sẽ không có nguy hiểm để lộ bí mật.
Càng không cần phải nói Ma Quân còn có thể cắt bỏ ký ức, cho nên nó động thủ không có áp lực tâm lý.
Ma Quân duy nhất không thích là Ngụy Quân sai sử nó thật giống như thật sự sai sử mèo nhà.
Nhưng Nhâm Dao Dao động cái liền kêu muốn giết nó, cũng quả thật khiến nó có chút khó chịu.
Cho nên Ma Quân trừng mắt nhìn Ngụy Quân một cái, sau đó nâng tay một cái móng vuốt mèo mang Nhâm Dao Dao ném đi.
Phải nói là thoải mái tự nhiên, nhẹ nhàng thoải mái.
Bạch Khuynh Tâm nhìn cũng choáng váng.
Càng đừng nói Nhâm Dao Dao luôn luôn phòng bị Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm.
Không địch nổi Bạch Khuynh Tâm còn chưa tính, bị Ngụy Quân liếc một cái nhìn thấu thân phận mình nàng cũng nhịn, nhưng Nhâm Dao Dao hoàn toàn không ngờ, một con miêu yêu Ngụy Quân nuôi trong nhà, thế mà cũng có thể đủ nháy mắt giết chết nàng.
Tâm tính Nhâm Dao Dao tan vỡ.
“Ma quỷ, các ngươi đều là ma quỷ.”
Nàng vốn tưởng lần này đến nhà Ngụy Quân có thể tùy tiện hoành hành ngang ngược, nhưng sự thật cho nàng một bài học tàn khốc.
Nghĩ đến tình cảnh của mình, Nhâm Dao Dao không khỏi đau thương.
Nhìn Nhâm Dao Dao khóc như hoa lê dưới mưa, Ma Quân bĩu môi, sau đó lắc mình một cái nhảy tới trên vai phải Ngụy Quân.
“Nữ nhân này giả vờ khóc.” Ma Quân mở miệng nói.
Miêu yêu có thể nói, không kỳ quái gì.
Ngụy Quân liếc Nhâm Dao Dao một cái, khẽ cười nói: “Không hoàn toàn là giả vờ, có một nửa cũng là đang khóc thực, tâm tính cô ta nhắm chừng là thật sự tan vỡ rồi.”
Một Vương Giả xuống rank Thanh Đồng là chuẩn bị tàn sát bừa bãi.
Kết quả phát hiện đối diện tất cả đều là thần tiên.
Tâm tính tan vỡ hoàn toàn có thể lý giải.
Ngụy Quân rất thương hương tiếc ngọc, để Nhâm Dao Dao khóc một phút đồng hồ, sau đó mới nói: “Được rồi, khóc tiếp thì giả dối quá, tốt xấu ngươi cũng có thực lực yêu vương, duy trì một chút tôn nghiêm yêu vương của ngươi.”
Trong lòng Nhâm Dao Dao trầm xuống.
“Ngươi thật là ma quỷ.” Ánh mắt Nhâm Dao Dao nhìn về phía Ngụy Quân cũng tràn đầy sợ hãi.
Ngụy Quân thế mà ngay cả thực lực của nàng cũng có thể nhìn thấu.
Đối mặt nam nhân như vậy, nàng thật sự cực kỳ vô lực.
Đánh không lại, chạy không được, hơn nữa đối phương còn biết toàn bộ con bài chưa lật của ngươi, ở trước mặt Ngụy Quân, nàng giống như từ trong đến ngoài đều không bố trí phòng vệ.
Điều này làm nàng không nhìn thấy chút hy vọng nào.
Ngụy Quân nghe được Nhâm Dao Dao xưng hô đối với mình, khóe miệng nhếch lên: “Ma quỷ? Những thứ đồ chơi đó hợp tác với ta cũng không xứng.”
Trong trí nhớ từng có ma quỷ nhất tộc vì nịnh bợ Đạo Tổ chạy đi làm kẻ tích cực dẫn đầu đảm đương tiêu diệt Thiên Đế đám người này.
Sau đó bị Thiên Đế một chưởng diệt nửa tộc.
Cũng không phải Thiên Đế diệt không được nửa tộc còn lại, chủ yếu là bọn họ chạy đủ nhanh, mà Thiên Đế lười đuổi theo.
Dù sao đều là con kiến ven đường, lúc nào lại gặp, thuận tiện một cước giẫm chết là được, không đáng lãng phí thời gian.
“Ngươi không cần sợ, ta nếu muốn giết ngươi, ngươi bây giờ đã chết.”
Ngụy Quân rất có thành ý “an ủi” Nhâm Dao Dao một phen, sau đó nói với Bạch Khuynh Tâm: “Khuynh Tâm, thẩm vấn đi, ta cảm giác trên người cô ta có mấy thứ. Con gái Binh bộ thượng thư thế mà lại là hồ ly, loại chuyện này có thể lớn cũng có thể nhỏ, nói về phía lớn, làm không ổn lại là tội phản quốc.”
Bạch Khuynh Tâm gật gật đầu: “Là phải điều tra rõ ràng.”
“Cha ta không phản quốc.” Nhâm Dao Dao nhịn không được nói.
Bạch Khuynh Tâm dùng một đôi mắt không có cảm tình nhìn Nhâm Dao Dao, giọng nói cũng trở nên cực kỳ lạnh như băng: “Ta hỏi ngươi cái gì, ngươi lại nói cái đó. Ta không hỏi ngươi, ngươi không cần phải nói.”
Nhâm Dao Dao rùng mình một cái.
Bạch Khuynh Tâm lúc này đã phóng ra khí tràng của mình.
Danh hiệu thiên hạ đệ nhất danh bộ cũng không phải là người khác cho nàng, mà là nàng dùng chiến tích của mình đổi lấy.
Ở trước mặt Bạch Khuynh Tâm, cho dù Nhâm Dao Dao coi như là kiến thức rộng rãi tâm tính trầm ổn, cũng tránh không được có vài phần khiếp đảm.
“Tên họ?”
“Nhâm Dao Dao.”
“Giới tính?”
“Nữ...”
“Nói bối cảnh gia đình một phen.”
“Gia phụ Nhâm Thiên Hành, Đại Càn Binh bộ thượng thư, gia mẫu...”
Nói tới đây, Nhâm Dao Dao có chút do dự.
Bạch Khuynh Tâm cũng không nói lời thừa, nói thẳng: “Ngươi là muốn khai ở chỗ này, hay là theo ta đi đại lao Lục Phiến môn khai? Nếu ngươi cho rằng Binh bộ thượng thư có thể ở trước khi ngươi khai rõ ràng tất cả mang ngươi từ trong đại lao Lục Phiến môn đã đi ra ngoài, vậy ngươi có thể thử.”
Nhâm Dao Dao giật mình một cái.
Nàng không có sự tự tin này.
Lục Phiến môn đối với rất nhiều người bao gồm rất nhiều yêu mà nói, đều là một nơi nghe mà biến sắc.
Bạch Khuynh Tâm không có lịch sử vu oan giá hoạ, nhưng Lục Phiến môn tuyệt không khuyết dụng cụ hành hình.
“Gia mẫu là Hồ Vương của Hồ tộc.” Nhâm Dao Dao do dự một phen, vẫn tới lúc phải nói.
Bạch Khuynh Tâm biến sắc: “Hồ Vương Hồ tộc? Quân sư Yêu tộc?”
Ngụy Quân dâng lên chút hứng thú: “Quân sư Yêu tộc? Ở Yêu tộc địa vị rất cao?”
“Rất cao, hẳn là có thể xếp vào năm hạng đầu, thậm chí là ba hạng đầu.” Sắc mặt Bạch Khuynh Tâm có chút ngưng trọng: “Hồ Vương đa trí, được coi là yêu vương trí tuệ nhất Yêu tộc, cũng là tâm phúc đáng tin của Yêu Hoàng. Việc lớn quân sự chính trị yêu đình, rất nhiều đều ra từ tay Hồ Vương.”
“Nghe qua rất ghê gớm nha.” Ánh mắt Ngụy Quân một lần nữa đặt ở trên người Nhâm Dao Dao: “Thân phận ngươi này, ở Yêu tộc cũng coi như nửa công chúa. Ồ, không đúng, Khuynh Tâm, Nhâm Dao Dao năm nay hẳn là bao nhiêu tuổi?”
Trong đầu Bạch Khuynh Tâm nhớ lại một lần tư liệu của Nhâm Dao Dao.
“Trước kia người đời biết đến chỉ là Nhâm Thiên Hành khi nhỏ tuổi từng bởi vì cơ duyên xảo hợp được phu nhân hắn cứu, cho nên Nhâm Thiên Hành sau khi công thành danh toại, bỏ qua rất nhiều hào môn quý nữ, vẫn như cũ lựa chọn cưới phu nhân hắn, việc này truyền làm giai thoại một thời. Về sau phu nhân hắn vì sinh con gái gặp nguy hiểm, cuối cùng Nhâm Dao Dao thành công ra đời, mà phu nhân hắn lại hồn về suối vàng. Ở sau khi phu nhân chết, Nhâm Thiên Hành đến nay vẫn độc thân, được người đời cho rằng là người thâm tình số một quan trường. Nhâm Thiên Hành đối với con gái duy nhất của mình cực kỳ sủng ái, mang Nhâm Dao Dao nuôi thành kiêu căng ương ngạnh, lời đồn là vì Nhâm Thiên Hành mang tất cả thua thiệt đối với phu nhân mình đều bù lại ở trên người con gái, cho nên mới tạo thành tính cách Nhâm Dao Dao như bây giờ.”