Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 411 - Chương 411. Hai Đại Đội Trưởng Vận Chuyển Quyết Đấu (1)

Chương 411. Hai đại đội trưởng vận chuyển quyết đấu (1) Chương 411. Hai đại đội trưởng vận chuyển quyết đấu (1)

Hai đại đội trưởng vận chuyển quyết đấu (1)

Thiên Đế chỉ là một danh hiệu, ý nghĩa hắn là chủ thiên đình, không ý nghĩa hắn là hoàng đế của thiên đình.

Đương nhiên, Ngụy Quân khẳng định cũng từng làm hoàng đế.

Vạn kiếp luân hồi, nên thể nghiệm đều thể nghiệm rồi.

Hôn quân minh quân Ngụy Quân đều từng làm.

Nhưng Ngụy Quân bây giờ còn chưa nhớ lại vạn kiếp ký ức, cho nên đối với Càn đế nói hắn không hiểu làm hoàng đế như thế nào, Ngụy Quân thật đúng là nhất thời không biết nên phản bác ra sao.

Nhưng Ngụy Quân chính là Ngụy Quân, hắn dùng một câu so sánh rất đơn giản thô bạo: “Chưa từng ăn thịt heo, còn chưa từng thấy heo chạy sao? Ngươi loại vô vi chi đạo này giống như là một con heo mập đợi làm thịt.”

Sắc mặt Càn đế đỏ lên: “Làm càn...”

“Đúng vậy, ta làm càn, ngươi có năng lực giết ta đi.” Ngụy Quân khiêu khích nói.

Đám thái giám trong điện Thanh Tâm lúc này ai cũng hận không thể biến thân kẻ điếc người mù, chỉ hận cha mẹ sinh cho mình có thêm hai lỗ tai.

Đồn đãi là thật.

Ngụy Quân Ngụy đại nhân thật sự chính là ăn cơm ngủ mắng hoàng đế, thật sự là quá lợi hại rồi.

Cho dù là Thượng Quan thừa tướng hoặc Cơ soái, bọn họ cũng không dám bất kính như thế đối với hoàng đế.

Nhưng Ngụy Quân đã làm như thế.

Hơn nữa Càn đế còn giống như thật sự không dám làm gì hắn.

Sự thật quả thực như thế.

Càn đế chỉ Ngụy Quân, thân thể tức giận run nhè nhẹ, nhưng trước sau chưa tung ra lời hung hăng nào.

Chính như Hồ Vương ở trong cảm nhận của hắn không thể giết, Ngụy Quân ở trong cảm nhận của hắn, cũng thuộc loại hình không thể giết, giết chết Ngụy Quân Đại Càn cũng sẽ có nguy hiểm.

Cho nên hắn lần nữa nhận rằng mình sợ rồi.

“Vì thiên hạ xã tắc, trẫm không thiếu dũng khí thóa diện tự kiền*.” Càn đế trầm giọng nói.

Ngụy Quân: “Ngươi thật đúng là lão rùa đen, ngay cả mặt mũi cũng không cần nữa.”

Càn đế: “...”

Ta nhịn, ta tiếp tục nhịn.

...

Ở lúc Ngụy Quân làm nhục Càn đế hằng ngày, thời gian một khắc đồng hồ đã đến.

Phân hồn của Hồ Vương trở về bản thể.

Yêu đình.

Yêu Hoàng nhìn thấy một luồng ánh sáng linh hồn trở về trong cơ thể Hồ Vương, cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hồ Vương là một trong các trụ cột của yêu đình, cũng là phụ tá đắc lực của hắn.

Nếu Hồ Vương có gì không hay xảy ra, đối với yêu đình mà nói cũng là tổn thất to lớn.

Cũng may Hồ Vương phản ứng nhanh, hắn bức bách cũng rất đến nơi đến chốn, cuối cùng Càn đế vẫn là khuất phục.

Hồ Vương mở mắt, từ từ vái Yêu Hoàng: “Đa tạ bệ hạ.”

Yêu Hoàng nâng tay, ngăn lại động tác vái của Hồ Vương: “Không cần khách khí, Hồ Vương, ngươi tiếp thu được tin tức phân hồn chưa?”

Hồ Vương khẽ thở dài: “Tạm thời còn chưa, 《 Phân Hồn Quy Nhất Thuật 》 ta còn chưa tu luyện đến cảnh giới đại thành, chỉ có thể mơ hồ cảm giác được phân hồn có nguy hiểm trí mạng, nhưng còn chưa thể làm được mang ký ức đã bị xóa một lần nữa khôi phục lại. Cho ta một đoạn thời gian nữa, có lẽ có thể làm được.”

Lục Nguyên Hạo lo lắng là đúng.

Hồ Vương thật đúng là có năng lực này.

Nhưng Hồ Vương bây giờ còn chưa trưởng thành đến một bước đó.

Yêu Hoàng gật gật đầu: “Của ngươi phân hồn không có việc gì là tốt rồi, trong kinh khẳng định ra biến cố, nếu không ngươi không có trí mạng nguy hiểm. Hồ Vương, y ngươi tới xem, kinh thành xảy ra cái gì sự?”

“Từ chỗ Thiên Hành, ta biết Ngụy Quân có thể nhìn thấu thuật ẩn nấp của chúng ta.” Hồ Vương đoán: “Điểm ấy đối với chúng ta mà nói là uy hiếp trí mạng, cho nên phân hồn ta nhập vào Thiên Hành, là muốn giết Ngụy Quân.”

“Việc này bổn hoàng rõ, ngươi cho rằng là Ngụy Quân muốn giết ngươi?” Yêu Hoàng hỏi.

“Không.” Hồ Vương trực tiếp phủ nhận: “Ngụy Quân chỉ sợ chưa có năng lực này, lần này Ngụy Quân không có khả năng nghĩ đến hắn tùy ý bái phỏng một chuyến sẽ có nguy hiểm trí mạng, cho nên hắn bình thường không có quá nhiều phòng bị. Một khi đã như vậy, vậy chân tướng chỉ có một.”

Trong mắt Hồ Vương lóe ra hào quang cơ trí: “Bên người Ngụy Quân nếu có lực lượng hộ vệ, chỉ có thể là Lục Nguyên Hạo. Lúc trước Lục Nguyên Hạo bại lộ thực lực, chúng ta đều cho rằng Lục Nguyên Hạo khẳng định sẽ bị triều đình điều đi, không hộ vệ Ngụy Quân nữa. Bây giờ xem ra, chỉ sợ là ta phán đoán sai lầm rồi, Lục Nguyên Hạo vẫn ở bên người bảo hộ Ngụy Quân. Lần này ta không phải ngã ở trong tay Ngụy Quân, mà là ngã ở trong tay Lục Nguyên Hạo.”

Hồ Vương kéo tơ lột kén phân tích, hầu như từng bước hồi phục chân tướng: “Căn cứ tư liệu đã có biểu hiện, thực lực Lục Nguyên Hạo vốn không nên sinh ra uy hiếp trí mạng đối với phân hồn của ta. Nhưng ta lại đã nhận ra nguy hiểm tử vong, như vậy khả năng có rất nhiều loại. Thứ nhất, thực lực Lục Nguyên Hạo còn có điều che giấu, hắn so với ta trước đó phán đoán mạnh hơn rất nhiều. Thứ hai, trong tay Lục Nguyên Hạo cầm một thần khí, hơn nữa cực kỳ khắc chế ta. Thứ ba, hai thứ đều có đủ cả, thực lực bản thân Lục Nguyên Hạo so với ta dự đoán còn mạnh hơn, hơn nữa trong tay hắn còn có một thần khí khắc chế ta.”

Nếu Lục Nguyên Hạo lúc này cũng ở yêu đình, nghe được Hồ Vương phân tích, hắn nhất định sẽ bị dọa chết khiếp.

Quá chuẩn xác rồi.

Nói đi thì phải nói lại, Gia Cát Lượng sau chuyện* cùng Lục Nguyên Hạo loại Gia Cát Lượng trước chuyện này so sánh, ở trong mắt Ngụy Quân nhìn thế nào vẫn là Lục Nguyên Hạo càng chọc tức người ta hơn.

Nhưng Hồ Vương biểu hiện đã đủ kinh diễm.

Yêu Hoàng đã bị Hồ Vương thuyết phục.

“Bổn hoàng hoài nghi ngươi có phải đã khôi phục ký ức phân hồn hay không.” Yêu Hoàng nói đùa.

Nhưng Hồ Vương cũng chưa cười, ngược lại sắc mặt dị thường ngưng trọng.

“Bệ hạ, chúng ta có phiền toái lớn rồi.”

Nghe được Hồ Vương nói như vậy, sắc mặt Yêu Hoàng cũng trở nên ngưng trọng.

“Lúc trước ngươi tìm bổn hoàng, nói chúng ta có phiền toái lớn, lúc ấy ngươi chỉ là Ngụy Quân.”

Yêu Hoàng lúc trước cũng tán đồng quan điểm của Hồ Vương.

Một người có thể nhìn thấu phương thức ẩn nấp của yêu đời hai thậm chí yêu đời một, đối với Yêu tộc mà nói quả thật uy hiếp quá lớn.

Không tiếc trả giá tất cả cũng phải trừ bỏ đối phương.

Bình Luận (0)
Comment