Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 431 - Chương 431. Được Lắm, Đều Sống Rồi (4)

Chương 431. Được lắm, đều sống rồi (4) Chương 431. Được lắm, đều sống rồi (4)

Được lắm, đều sống rồi (4)

Cho dù có Yêu tộc trà trộn ở nhân gian nhận được tin tức, ở trong yêu đình cũng không truyền ra được.

Chuyện Yêu Hoàng không muốn nhìn thấy, thì nhất định sẽ không xảy ra.

Khống chế dư luận mà thôi, cái này đối với yêu đình mà nói không khó, thậm chí đối với Đại Càn mà nói cũng không khó.

Đương nhiên, Ngụy Quân đến Đại Càn, khống chế dư luận ở Đại Càn liền tỏ ra khó khăn.

Có một số quy tắc ngầm sẽ lấy mạng, Ngụy Quân căn bản không để trong lòng.

Nhưng người khác không được.

Cũng may đối với Hồ Vương mà nói, nàng có thể yên tâm, bởi vì Ngụy Quân là người không phải yêu, không ở yêu đình, cho nên Ngụy Quân sẽ không ảnh hưởng đến yêu đình.

...

Tất cả cục diện đều đang dựa theo Hồ Vương tính kế phát triển.

Ngụy Quân công bố chân tướng mình điều tra.

Hồ Vương ở cảnh nội Đại Càn nháy mắt trở thành yêu vương được hoan nghênh nhất.

Hầu như mọi người đều tỏ vẻ khó hiểu cùng tán thưởng đối với hành vi cảu Hồ Vương.

Thậm chí có rất nhiều người không tin Ngụy Quân điều tra, cho rằng Ngụy Quân cầm tiền, làm nhân gian* tẩy trắng Hồ Vương.

Nhưng Ngụy Quân bày ra chứng cứ hắn điều tra, có nhân chứng, có vật chứng, bằng chứng như núi, chuyện hắn viết ở trên sách sử, mỗi cái đều có chứng cứ để điều tra.

Cho nên người đời ở sau khi chấn động, chỉ có thể vui sướng bởi yêu đình xuất hiện một yêu gian.

Ngay lúc này, Đại hoàng tử đưa thiệp mời cho Ngụy Quân, mời hắn tới nhà dự tiệc.

Đại hoàng tử tự mình bày tiệc, chỉ mở tiệc chiêu đãi Ngụy Quân cùng Bạch Khuynh Tâm, nói là muốn biểu đạt cảm tạ đối với bọn họ.

Thân thế Đại hoàng tử trước mắt còn chưa hoàn toàn lộ ra ngoài ánh sáng, chỉ cực hạn ở số ít người biết, cho nên đại đa số mọi người cũng không biết Đại hoàng tử vì sao phải cảm tạ Ngụy Quân cùng Bạch Khuynh Tâm.

Hai người Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm tự nhiên là biết.

Ngụy Quân nhìn thiệp mời trên tay khẽ cười nói: “Đại hoàng tử là người chú ý nha.”

“Lời đồn đều nói hắn là người tốt.” Bạch Khuynh Tâm nói: “Ngụy Quân, chúng ta đi dự tiệc không?”

“Thiệp mời cũng đến rồi, không đi chính là không nể mặt.” Ngụy Quân nói: “Vẫn là đi một chuyến đi, vừa lúc xem xem chi tiết thật sự của Đại hoàng tử.”

Hắn cho tới bây giờ, còn chưa từng gặp Đại hoàng tử đâu, thậm chí cũng không thể trăm phần trăm xác định mẫu thân của Đại hoàng tử chính là hồ yêu.

Tất cả còn cần chờ hắn mắt thấy là thực mới có thể xác nhận.

Ngụy Quân muốn đi, Bạch Khuynh Tâm tự nhiên theo.

Trên đường đi Đại hoàng tử phủ, hai người tùy ý nói chuyện phiếm.

Bạch Khuynh Tâm hỏi: “Ngụy Quân, nửa quyển nhật ký còn lại của Dương đại soái không ở trên tay Hồ Vương, cái này có phải có chút ra ngoài dự kiến của ngươi hay không?”

Ngụy Quân bình tĩnh nói: “Vốn cũng chỉ là một phán đoán mà thôi, nhưng nếu nửa quyển nhật ký còn lại của Dương đại soái thật sự không ở trên tay Hồ Vương, vậy nó rốt cuộc ở trong tay ai? Không lẽ Dương đại soái thật sự không chết?”

“Không biết.” Bạch Khuynh Tâm cũng không khỏi đoán.

Lúc trước có lời đồn nói Dương đại soái chưa chết.

Nhưng Dương lão phu nhân kiên trì cho rằng con trai mình đã chết trận sa trường.

Mà quốc sư một lòng muốn kiểm chứng việc này, chết ở trong tay Trần Già đâm sau lưng.

Cho nên việc này bị ném tới một bên, cũng không có ai chú ý nữa.

Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm tán gẫu tới nơi này, đơn giản tham thảo một phen, nhưng bọn họ tự nhiên cũng chỉ có thể dựa vào đoán.

Sự sống chết của Dương đại soái quan hệ với hai người bọn họ trước mắt cũng không tính là lớn, hơn nữa Dương đại soái đã chết là chuyện được mọi người công nhận, cho dù thật sự chưa chết, hắn cũng chưa chắc hy vọng bị điều tra ra.

Cho nên Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm tạm thời cũng không có ý tứ xâm nhập điều tra.

Trong lúc bọn họ nói chuyện, đã đến phủ Đại hoàng tử.

Đại hoàng tử tự mình đứng ở cửa nghênh đón bọn họ, cho bọn họ đủ lễ ngộ.

Ngụy Quân nhìn thấy Đại hoàng tử ở cửa, ngay lập tức khởi động thiên nhãn của mình.

Nháy mắt, một cái hình tượng nam nhân tai cáo liền xuất hiện ở trong mắt Ngụy Quân.

Lời đồn quả nhiên là thật.

Mẫu thân của Đại hoàng tử thật là một con yêu hồ.

Ngụy Quân cũng không có quá nhiều bất ngờ.

Ngay sau đó, Ngụy Quân thuận tiện dò xét một phen tu vi của Đại hoàng tử.

Sau đó mang hắn dọa giật mình.

Đại hoàng tử này... Có chút mạnh nha.

Trừ Lục Nguyên Hạo, Đại hoàng tử xem như người hắn từng gặp tuổi cùng thực lực không tỷ lệ thuận nhất.

Nếu Đại hoàng tử còn có thể tính là một người.

Trong lời đồn đều nói Đại hoàng tử là người tốt, nhưng chưa từng nói Đại hoàng tử là cường giả.

Trong lòng Ngụy Quân cảnh giác.

Người thế giới này phổ biến có độc, Đại hoàng tử nói không chừng độc tính cũng rất lớn.

Đương nhiên, ở mặt ngoài Ngụy Quân vẻ mặt như thường, cùng Bạch Khuynh Tâm cùng nhau chào Đại hoàng tử, toàn bộ hành trình đều không có bất cứ gì khác thường, Đại hoàng tử cũng chưa phát hiện Ngụy Quân không thích hợp.

Thẳng đến lúc Ngụy Quân rất tùy ý nhìn thoáng qua nhẫn trên tay hắn, hắn đã nhận ra sắc mặt Ngụy Quân trở nên cổ quái.

Cúi đầu nhìn thoáng qua nhẫn của mình, Đại hoàng tử chủ động nói: “Đây là di vật gia mẫu để lại cho ta, không quý giá, nhưng với ta mà nói ý nghĩa thâm hậu, để Ngụy đại nhân chê cười rồi.”

Giọng điệu Ngụy Quân có chút cổ quái: “Cái nhẫn này rất khác biệt.”

Hơn nữa bên trong có một tàn hồn.

Tàn hồn lúc còn sống rất cường đại.

Ngụy Quân lại nhìn Đại hoàng tử một cái, thấp giọng trào phúng: “Chỉ thiếu một vị hôn thê từ hôn.”

“Ồ?” Đại hoàng tử kinh ngạc nhìn về phía Ngụy Quân: “Việc này bởi vì có nhục tôn nghiêm hoàng thất, cho nên vẫn chưa truyền ra ngoài, Ngụy đại nhân là làm sao biết ta vài năm trước bị biếm khỏi kinh bị thánh nữ Thần Đao Môn từ hôn?”

Ngụy Quân chớp chớp mắt, cảm khái nói: “Được lắm, đủ sống rồi.”

Một cái thân thế khúc chiết ly kỳ.

Mẫu thân mất từ nhỏ, đương nhiên, cũng có khả năng thần bí mất tích.

Bởi vì thiên phú tu luyện kém, bị người bên cạnh gọi là phế vật.

Sau khi lớn lên, bị vị hôn thê thánh nữ thân phận cao quý từ hôn.

Trong cái nhẫn mẫu thân để lại cho hắn có một tàn hồn lão gia gia.

Tu luyện công pháp người thường căn bản không thể tu luyện.

Có cao nhân cố ý tẩy tinh phạt tủy cho hắn thay đổi tư chất của hắn.

Sau khi những điều kiện khách quan này đều tập hợp ở trên thân một người, Ngụy Quân trực tiếp khen gã này được.

Thằng nhãi này sẽ không là hoàng giả tương lai trời định chứ?

Có một số sinh linh quả thật sinh ra đã khí vận quấn thân, điểm ấy Ngụy Quân là biết, cũng từng gặp rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment