Ngụy • Đại nho • Quân (1)
Phàm là toàn bộ sinh linh lấy được thành tựu vĩ đại, cơ bản đều là ba phần cố gắng, ba phần thực lực, bốn phần khí vận.
Mặc dù là Thiên Đế cũng tương tự.
Nếu không phải Thiên Đế vận khí tốt, đã sớm nên chết ở trong tay Đạo Tổ.
Đạo Tổ cũng là như thế.
Đạo Tổ cũng là từ trong nhỏ yếu quật khởi.
Khí vận loại này nhìn như hư vô mờ mịt, lại thật sự có thể quyết định rất nhiều thứ.
Khí vận của Đại hoàng tử, ở trong mắt Ngụy Quân liền rất cường đại.
Phối hợp thân thế của hắn, hắn thật sự có khả năng hoàn thành sự nghiệp to lớn dung hợp chủng tộc.
Đương nhiên, những thứ này chỉ là ý tưởng của Ngụy Quân.
Đại hoàng tử cũng không biết Ngụy Quân đang nghĩ cái gì, cũng nghe không hiểu lời của Ngụy Quân, rất nghi hoặc hỏi: “Ngụy đại nhân, cái gì đủ?”
“Ngươi cách trở thành một nhân vật chính đứa con kiếp vận, điều kiện cơ bản cần để đạt thành đã đủ rồi.” Ngụy Quân nói.
Ngàn năm một đại kiếp nạn Đại hoàng tử là biết, nghe được Ngụy Quân nói như vậy, hắn vội vàng phủ nhận: “Ngụy đại nhân đừng nâng ta lên tổn thọ, ta văn không bằng Nhị đệ, võ không bằng Minh Châu, khẳng định không đảm đương nổi nhân vật chính đứa con kiếp vận.”
“Ngươi văn có lợi hại bằng Nhị hoàng tử hay không ta không biết, võ tuyệt đối lợi hại hơn Minh Châu công chúa.” Ngụy Quân lặng lẽ nói: “Cũng chỉ là so với Lục Nguyên Hạo kém chút, bằng không ngươi tương lai thành tựu sẽ lớn hơn nữa.”
“Ngụy đại nhân, ngươi đang nói ta?”
Lục Nguyên Hạo bỗng dưng xông ra.
Ngụy Quân cũng bị dọa giật mình.
Đại hoàng tử chỉ mở tiệc chiêu đãi hắn cùng Bạch Khuynh Tâm, cũng không mời Lục Nguyên Hạo.
Cho nên Ngụy Quân cũng chưa phát hiện Lục Nguyên Hạo theo đến đây.
“Ngươi sao lại ở chỗ này?” Ngụy Quân hỏi.
Lục Nguyên Hạo nhìn Đại hoàng tử một cái, sau đó nói: “Ta là hộ vệ của ngươi, ngươi đi đâu ta liền đi nơi đó.”
“Đại hoàng tử mở tiệc chiêu đãi, không có nguy hiểm.” Ngụy Quân muốn mang thằng nhóc mập này đuổi đi.
Nhỡ đâu thật sự có nguy hiểm thì sao?
Lần trước đi chỗ Nhâm Thiên Hành, Ngụy Quân cũng cho rằng khẳng định không có nguy hiểm.
Kết quả Hồ Vương đột nhiên toát ra muốn giết hắn.
Kết quả tất cả đều bị Lục Nguyên Hạo làm hỏng.
Sai lầm tương tự, Ngụy Quân tuyệt đối sẽ không tái phạm lần thứ hai.
Lấy thực lực của Đại hoàng tử, thật đúng là có năng lực giết chết hắn.
Bạch Khuynh Tâm là người thông minh, nàng hẳn là cũng sẽ không ngăn cản, dù sao nàng mơ hồ đoán được chuyện mình muốn chết.
Nhưng có Lục Nguyên Hạo, hắn sẽ rất khó chết.
Cho nên Ngụy Quân hoàn toàn không hy vọng Lục Nguyên Hạo đi theo hắn.
Nhưng Ngụy Quân không hy vọng, Đại hoàng tử lại chủ động mở miệng: “Vị này chính là Lục Nguyên Hạo Lục đại nhân?”
Trong nét mặt Đại hoàng tử mang kinh ngạc cùng tìm tòi nghiên cứu, rất hiển nhiên, đối với Lục Nguyên Hạo hắn mộ danh đã lâu.
Nhưng đối với sự nổi tiếng cùng địa vị của Lục Nguyên Hạo bây giờ, hắn cũng có chút nghi hoặc.
“Đã đến đây, đều là bạn bè, Lục đại nhân mời cùng nhau vào trong.” Đại hoàng tử nói: “Lúc trước ta ở hoàng cung cũng từng gặp Lục đại nhân hai lần, nhưng đều là sơ giao, thật đúng là chưa phát hiện Lục đại nhân thế mà thâm tàng bất lộ như thế. Đợi cơm no rượu say, bản cung muốn lĩnh giáo một phen cao chiêu của Lục đại nhân.”
Hắn có chút ngứa nghề.
Hồ Vương nói hắn ở trong một thế hệ trẻ tuổi thực lực chỉ thua kém Lục Nguyên Hạo.
Ngụy Quân vừa rồi cũng nói thực lực của hắn chỉ kém hơn Lục Nguyên Hạo.
Đại hoàng tử tuy ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng vẫn là có sự kiêu ngạo của mình.
Hắn rất muốn xem xem, sỉ nhục kia của Giám sát ti ngày xưa mạnh như thế nào.
Năm đó hắn chính là chưa nhìn ra Lục Nguyên Hạo che giấu sâu như thế một chút nào.
Ngụy Quân nghe được Đại hoàng tử nói như vậy, lặng lẽ thở dài: “Lại là một kẻ không tin tà.”
Đại hoàng tử cùng Lục Nguyên Hạo thật ra đi không phải một con đường, nhưng khí vận hiển nhiên đều rất bùng nổ.
Luận thực lực, bây giờ Đại hoàng tử còn chưa mạnh bằng Lục Nguyên Hạo.
Ngụy Quân không cảm thấy Đại hoàng tử có thể đánh lại Lục Nguyên Hạo.
Khí vận thứ này cũng không phải cố định không thay đổi, khi ngươi thua mãi, thiên mệnh sẽ không chiếu cố ngươi nữa.
Lục Nguyên Hạo đã dựa vào thực lực chơi xỏ nhiều người như vậy, Ngụy Quân thật sự không cảm thấy Đại hoàng tử đấu với Lục Nguyên Hạo có thể kiếm được lợi ích gì.
Nhưng Đại hoàng tử không tin tà.
Hắn cũng không có cách nào.
Lục Nguyên Hạo không biết Ngụy Quân có lòng tin như thế đối với hắn, hắn hoàn toàn không muốn đánh với Đại hoàng tử, cho nên hắn nói với Đại hoàng tử: “Điện hạ, hai người chúng ta đều là phế vật, phế vật tội gì làm khó phế vật chứ?”
Đại hoàng tử: “...”
Ngươi con mẹ nó mắng mình thì mắng mình, mang ta kèm vào làm cái gì?
Tức quá.
Nhưng vẫn phải mặt mang mỉm cười.
Bạch Khuynh Tâm ‘phốc’ một tiếng cười thành tiếng, sau đó đứng ra giảng hòa: “Được rồi, Lục đại nhân, Đại hoàng tử đã thành tâm mời, chúng ta liền cùng nhau vào đi. Các ngươi đều là kỳ tài ngút trời, khẳng định có rất nhiều đề tài chung.”
Lục Nguyên Hạo lắc đầu nói: “Cha nuôi trước đó mới nói ta, nói ta chính là phế vật, căn bản không có đầu óc, kém xa so với bạn cùng lứa tuổi.”
Lục tổng quản bày tỏ Lục Nguyên Hạo đang đánh rắm.
Hắn quả thật từng nói Lục Nguyên Hạo không có đầu óc, nhưng đó là lấy Lục Nguyên Hạo cùng Nhâm Dao Dao so sánh.
Hơn nữa so sánh là chỉ số thông minh.
Hắn cho tới bây giờ chưa từng nói Lục Nguyên Hạo không có thực lực.
Tất cả cái này đều là Lục Nguyên Hạo tự mình tưởng tượng ra.
Lục tổng quản cũng rất bất đắc dĩ.
Đại hoàng tử càng bất đắc dĩ.
Lục Nguyên Hạo nói mình là phế vật không sao, hắn cũng không quan tâm.
Nhưng Lục Nguyên Hạo mang mình và hắn buộc cùng một chỗ, hắn liền không vui nổi nữa.
Ho khẽ một tiếng, Đại hoàng tử quyết định từ bỏ trao đổi với Lục Nguyên Hạo, nói với Ngụy Quân cùng Bạch Khuynh Tâm: “Ngụy đại nhân, Bạch đại nhân, mời vào trong.”
Một khắc đồng hồ hậu.
Đại hoàng tử ngồi ở chủ vị, chủ động nâng chén: “Ngụy đại nhân, Bạch đại nhân, ta kính các ngươi một ly.”
Lục Nguyên Hạo rất tự giác chưa cùng nhau nâng chén, mà là bận rộn dùng bữa.
Đầu bếp của Đại hoàng tử là từ bờ Tây Hải mang về, làm cũng đều là thức ăn biên quan bên kia, rất khác với những món ăn trong kinh thành.
Lục Nguyên Hạo rất ít rời kinh, thậm chí rất ít rời cung, cho nên thời điểm ăn loại hệ thức ăn này cũng không nhiều, bây giờ đồ ăn so với Đại hoàng tử hấp dẫn hắn hơn nhiều.
Đám người Ngụy Quân cũng không quản Lục Nguyên Hạo.
Hôm nay Đại hoàng tử vốn mở tiệc chiêu đãi cũng là Ngụy Quân cùng Bạch Khuynh Tâm.