Cái này hợp lý sao (1)
Ngụy Quân: “...”
Sức hành động này quá đáng lắm rồi.
Đã nói hoàn khố, có thể làm chút chuyện phù hợp thiết lập nhân vật hay không?
Đại hoàng tử cũng bị tuyệt kỹ thay đổi sắc mặt của Nhâm Dao Dao làm chấn động không nhẹ.
“Dao Dao, ta hôm nay mới biết được, ngươi thế mà lợi hại như thế.” Đại hoàng tử cảm khái nói.
“Đều là mẹ dạy dỗ tốt, biểu ca ngươi được mẹ ta dạy cũng rất tốt.” Nhâm Dao Dao lạnh lùng nói: “Đáng tiếc, ngươi là người của yêu đình.”
“Ai nói ta là người của yêu đình?” Đại hoàng tử hỏi ngược lại.
Nhìn thoáng qua Ngụy Quân, lại nhìn thoáng qua Nhâm Dao Dao, Đại hoàng tử bỗng nhiên cười to thành tiếng: “Di nương luôn nói người biết nhìn người, hôm nay vừa thấy, di nương nhìn người quả nhiên lợi hại. Kẻ người bồi dưỡng ra, quả nhiên ai cũng là nhân tài đứng đầu.”
“Biểu ca là đang dát vàng lên mặt mình sao?” Nhâm Dao Dao vẻ mặt lạnh lùng, không chút dao động.
Thẳng đến lúc nàng thấy được Đại hoàng tử lấy ra một tờ giấy.
Từng, có một tổ chức lấy một trang sách làm tín vật.
Mỗi một thành viên trung tâm của tổ chức, đều nắm giữ một trang sách.
Trên trang sách này viết tám chữ to:
Cô thần nghiệt tử, thiết huyết cứu quốc!
Bằng trang sách này, một ít thành viên trung tâm còn có thể trao đổi vượt lãnh thổ, có chút giống diễn đàn nói chuyện phiếm phiên bản Đại Càn.
Ở rất nhiều năm trước, đây là bảo vật người trẻ tuổi Đại Càn muốn có được nhất, không có ‘một trong những’.
Sự lạnh lùng trên mặt Nhâm Dao Dao dần dần rút đi, môi đỏ mọng hơi mở lớn, cả người nhìn qua cực độ không thể tưởng tượng.
Trong ánh mắt Bạch Khuynh Tâm nhìn về phía trang sách này cũng tràn ngập hâm mộ.
Cái này cũng từng là theo đuổi lớn nhất của nàng.
“Dao Dao, Ngụy đại nhân, Bạch đại nhân, một lần nữa tự giới thiệu, Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, Quân Tử Kiện. Là thái tử ca ca tự mình dẫn tiến ta vào hội, ánh mắt của thái tử ca ca, các ngươi chung quy tin được chứ.” Đại hoàng tử khẽ cười nói.
Sắc mặt Ngụy Quân rất phức tạp, thấp giọng trào phúng: “Lão tử biết ngay mà.”
“Ngụy đại nhân biết cái gì?” Đại hoàng tử tò mò hỏi.
Giọng điệu Ngụy Quân có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Yêu sư nhất mạch, ở trên đường tư thông với địch vĩnh viễn sẽ không làm người ta thất vọng.”
Lúc trước hắn cho rằng Trần Già là nằm vùng tốt nhất Đại Càn.
Bây giờ hắn thay đổi cách nghĩ rồi.
Xem Trần Già nằm vùng cũng chỉ vui được chút.
Thực học tập kỹ thuật nằm vùng còn phải xem yêu sư nhất mạch.
“Điện hạ ngươi che giấu quá sâu rồi.” Bạch Khuynh Tâm cảm khái nói.
Nàng cho rằng không thể trách Hồ Vương.
Dù sao cho tới bây giờ chưa từng có ai nói Đại hoàng tử là người của Thiết Huyết Cứu Quốc Hội.
Ngay cả lời đồn cũng không có.
“Biểu ca ngươi không chỉ là thành viên Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, mà còn là thành viên trung tâm.” Nhâm Dao Dao một nửa chấn động một nửa hâm mộ: “Ngươi là làm thế nào?”
Thành viên Thiết Huyết Cứu Quốc Hội cũng chia làm thành viên trung tâm cùng thành viên ngoại vi, phân chia thành viên trung tâm cùng thành viên ngoại vi không phải địa vị, cũng không phải quyền lực, mà là xem trách nhiệm bọn họ gánh vác.
Cho dù mỗi người sinh ra bình đẳng, nhưng không thể phủ nhận là người với người có thể phát huy tác dụng là không giống nhau.
Trong Thiết Huyết Cứu Quốc Hội cơ bản không có cấp trên cấp dưới loại quan niệm này, mọi người đều là vì cứu quốc, cũng không phải ta mang mạng giao cho ngươi, cấp trên có thể sai sử cấp dưới đi chịu chết.
Ngược lại đám thành viên trung tâm nhất kia của Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, là người tiếp cận tử vong nhất.
Bọn họ làm bạn với tử vong, suốt ngày bị nguy hiểm bao vây, lúc nào cũng có khả năng đầu một nơi mình một nẻo.
Mà bọn họ làm những chuyện như vậy, cũng đều là việc khẩn yếu nhất với nước với dân.
Có nguy hiểm, thành viên trung tâm lên trước.
Cũng là bọn họ chết trước.
Nhóm người này đã dùng hành động thực tế chứng minh bọn họ không phải đang làm màu, do đó bọn họ thắng được người của một thế hệ tôn trọng.
Tính tới bây giờ, toàn bộ thành viên trung tâm Thiết Huyết Cứu Quốc Hội bại lộ ở bên ngoài đều đã hy sinh, không có một phản đồ nào.
Cho nên sau khi Đại hoàng tử lộ ra thân phận của hắn, Nhâm Dao Dao và Bạch Khuynh Tâm lập tức tin Đại hoàng tử.
Ngụy Quân cũng không phải thông qua cái này xác định thân phận Đại hoàng tử, hắn là xuất phát từ tín nhiệm đối với yêu sư...
Lĩnh ngộ đau đớn bao nhiêu.
Đại hoàng tử chưa trực tiếp trả lời vấn đề của Nhâm Dao Dao, ngược lại nói với nàng: “Dao Dao, ngươi truyền tin cho Lục tổng quản trước, bảo hắn không cần tới đây. Thân phận của ta cần giữ bí mật, nếu không rất nhiều kế hoạch đều phải tạm thời mắc cạn, bản thân ta nói không chừng cũng sẽ có nguy hiểm.”
“Biểu ca yên tâm, sau khi nhìn thấy ngươi lấy ra trang sách, ta đã truyền tin cho Lục tổng quản.”
Ngụy Quân: “...”
Cái đệch!
Bây giờ hoàn khố cũng bắt đầu cướp việc của chí sĩ yêu nước rồi.
Có thể đừng cạnh tranh trong giới như thế hay không?
Đại hoàng tử cũng bị sức hành động của Nhâm Dao Dao chấn kinh, tán thưởng: “Dao Dao ngươi thật sự là im ỉm làm việc lớn.”
Hắn từ nhỏ cùng nhau lớn lên với Nhâm Dao Dao, thế mà chưa phát hiện kỹ năng diễn xuất cùng sức hành động của Nhâm Dao Dao lại tốt như thế.
Nhâm Dao Dao nhìn Đại hoàng tử, nói: “Hai chúng ta nhau nhau cả thôi.”
Ngụy Quân cắt ngang hai người tâng bốc nhau: “Các ngươi đừng thổi phồng nhau nữa, từng cân nhắc cảm nhận của Hồ Vương chưa?”
Hồ Vương bồi dưỡng các ngươi, là để các ngươi đến đâm sau lưng bản Thiên Đế sao?
Đại hoàng tử cùng Nhâm Dao Dao nhìn nhau cười.
Nhâm Dao Dao nhún vai nói: “Làm mẫu thân, nên bao dung con gái tùy hứng.”
Ngụy Quân trào phúng nói: “Mẹ ngươi cũng là mắt mù rồi.”
Yêu sư thật là một thế hệ không bằng một thế hệ.
Ngụy Quân đau lòng cho Yêu tộc.
Đau lòng cho chính mình.
Làm trực hệ của Hồ Vương, Nhâm Dao Dao cùng Đại hoàng tử ngược lại nghĩ rất thoáng.
Đại hoàng tử nói: “Di nương đối với ta là thật sự quan tâm, người cũng là trợ giúp lớn nhất đối với ta. Thái tử ca ca sở dĩ dẫn tiến ta gia nhập Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, hơn nữa còn trở thành thành viên trung tâm của Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, đều là công lao của di nương.”
Ngụy Quân: “...”
Rất muốn báo cáo cho Hồ Vương, để Hồ Vương nghe một chút tiếng người của Đại hoàng tử.
Không thể một mình hắn khó chịu.
Nhâm Dao Dao lúc này cũng phản ứng lại: “Thái tử biết thân thế của ngươi?”
“Đương nhiên, hơn nữa hắn biết di nương có liên hệ với ta, cũng biết di nương khẳng định sẽ bồi dưỡng ta.” Đại hoàng tử nói: “Nhưng thái tử ca ca thật sự đả động ta, là những việc hắn trước khi biết thân phận của ta làm. Hắn cũng không phải bởi vì ta có giá trị lợi dụng mới tốt với ta, hắn là ngay từ đầu đã rất tốt với ta.”