Nằm vùng tốt nhất của Nhân tộc (3)
“Quả thực như thế, ban đầu thể chất bản thân ta cũng không thích hợp tu luyện, là di nương mời Yêu Hoàng ra tay, cố ý tẩy kinh phạt tủy cho ta, vậy mới thay đổi thể chất của ta.” Đại hoàng tử nói: “Di nương đối với ta ân trọng như núi, ta nhất định sẽ báo đáp người.”
“Đợi một chút.”
Ngụy Quân đột nhiên mở miệng ngắt lời Đại hoàng tử cùng Bạch Khuynh Tâm nói chuyện.
“Điện hạ cũng là được Hồ Vương bồi dưỡng lên?” Ngụy Quân hỏi.
Đại hoàng tử gật đầu.
Sắc mặt Ngụy Quân trở nên cực kỳ cổ quái.
“Xem ra ngươi là có xương phản không chạy đâu được.”
Dựa theo ánh mắt cùng chiến tích của yêu sư nhất mạch, bọn họ chỉ biết tư thông với địch, không biết làm chính sự.
Đại hoàng tử nghe vậy lớn tiếng ho khan.
“Ngụy đại nhân, ta sẽ không phản bội Nhân tộc, cũng sẽ không ruồng bỏ Yêu tộc, ta từng nói, ta hy vọng thông qua cố gắng của mình, để Nhân tộc và Yêu tộc cùng nhau hòa bình cùng tồn tại.”
Ngụy Quân mở thiên nhãn quét Đại hoàng tử một lần.
Đại hoàng tử cùng Nhâm Dao Dao từng cùng đi thời gian bí cảnh của Yêu tộc, cho nên nhìn qua cũng là một hồ yêu ngàn năm.
Nhưng số lượng đuôi cáo của Đại hoàng tử đã là bốn cái.
Mang Nhâm Dao Dao ba cái đuôi cáo áp chế gắt gao.
Đương nhiên, so với Ma Quân, đây đều là trò trẻ con.
Ma Quân OS: Bản miêu có chín cái đuôi.
Trọng điểm Ngụy Quân chú ý không phải đuôi của Đại hoàng tử, mà là huyết mạch cùng hình thái trong cơ thể Đại hoàng tử.
“Huyết mạch yêu hồ trong cơ thể ngươi nhiều hơn Nhâm Dao Dao, nhưng mà ngươi lại áp chế tiến độ hóa yêu, không giống như Nhâm Dao Dao, hầu như đã hoàn toàn không khống chế được.” Trong lòng Ngụy Quân nói quả nhiên là khí vận thêm thân, ngoài miệng cũng hỏi: “Ngươi là làm thế nào? Đã tìm được một biện pháp cân bằng huyết mạch hai tộc nhân yêu?”
Nếu thật sự như thế, vậy Đại hoàng tử thật đúng là tìm ra một con đường mới cho quần thể yêu nhị đại này của bọn họ.
Đại hoàng tử bị lời của Ngụy Quân dọa giật mình.
“Ngụy đại nhân ngươi có thể nhìn thấu huyết mạch trong cơ thể ta?” Giọng điệu Đại hoàng tử tràn đầy chấn động.
“Đương nhiên có thể, ta lần trước đã nhìn thấu huyết mạch của Nhâm Dao Dao, Nhâm Dao Dao chưa nói với ngươi?” Ngụy Quân kỳ quái nói: “Ngươi cho rằng yêu nhị đại các ngươi là bại lộ thế nào?”
Vẻ mặt Đại hoàng tử từ chấn động, đến ngạc nhiên, lại đến hoảng hốt, sau đó ánh mắt nhìn về phía Nhâm Dao Dao đã hoàn toàn khác với lúc trước.
“Cho nên thế mà thật là Ngụy đại nhân nhìn thấu tất cả.” Đại hoàng tử nhìn Nhâm Dao Dao, giọng điệu có chút cổ quái: “Dao Dao, ngươi thật sự là thủ đoạn tốt.”
Hắn lúc trước cũng không biết Nhâm Dao Dao là đang diễn trò với Hồ Vương.
Bây giờ tự nhiên đã phản ứng lại.
Nhâm Dao Dao vì cứu Ngụy Quân, hiển nhiên đã lừa gạt Hồ Vương.
Trong lòng Nhâm Dao Dao căng thẳng.
Không ổn, bại lộ rồi.
“Các ngươi đang nói cái gì?” Ngụy Quân cảm giác được không thích hợp.
Giọng điệu Đại hoàng tử cổ quái như cũ: “Ngụy đại nhân, ngươi có phải rất nghi hoặc di nương vì sao sẽ thông qua ta cho ngươi ba giọt thánh huyết hay không?”
“Là có chút nghi hoặc, Hồ Vương đột nhiên tặng một phần quà lớn như thế, quả thực khó hiểu.” Ngụy Quân nói.
Nhớ tới liền đầy bụng tức giận.
Sắc mặt Đại hoàng tử xuất hiện một nụ cười: “Chuyện này thật ra cần quy công cho Dao Dao.”
“Nhâm cô nương?” Ngụy Quân nhìn về phía Nhâm Dao Dao, nghi hoặc nói: “Cái này liên quan gì tới Nhâm cô nương?”
“Dao Dao hướng di nương của ta chứng minh một sự kiện, chúng ta đám yêu nhị đại này bại lộ không phải bị ngươi phát hiện, mà là bị Giám sát ti phát hiện.” Đại hoàng tử nói: “Đồng thời Dao Dao còn khiến di nương ta tin tưởng, lúc trước Dao Dao sở dĩ cho rằng là ngươi phát hiện bí mật của nàng, hoàn toàn là xuất phát từ thủ đoạn của Giám sát ti, là vì phụ hoàng muốn mượn đao giết người. Di nương đã nhận định những thứ này, vậy tự nhiên là cần ra sức nâng đỡ Ngụy đại nhân ngươi.”
Ngụy Quân như bị sét đánh.
Đúng là như thế.
Hắn thế mà ngã bốn lần ở trong cùng một cái hố.
Chú có thể nhịn, thím cũng không thể nhịn được nữa.
Cái này quả thực là vũ nhục đối với chỉ số thông minh của hắn.
Tứ đại hoàn khố cái rắm chó gì.
Đây là tên đáng chém ngàn đao nào sắp xếp?
Mặt mũi cũng không cần nữa, bốn tên này nơi nào hoàn khố? Đây rõ ràng là bốn đại chí sĩ thiết huyết yêu nước.
Một đám chuyên môn đến đâm sau lưng hắn.
“Ngươi... Ngươi...”
Ngụy Quân chỉ Nhâm Dao Dao, bị nàng chọc tức nói không ra lời.
Thằng nhãi này rõ ràng chỉ biết là hắn nhìn thấu của nàng bí mật.
Sao có thể lừa cáo như vậy hả?
Còn có Hồ Vương, ngươi không phải trí giả số một Yêu tộc sao?
Sao còn có thể bị một hoàn khố lừa được?
Trong lòng Ngụy Quân cực hận.
Mà Nhâm Dao Dao thấy mình đã bị Đại hoàng tử lột trần, thở dài một hơi, nói với Ngụy Quân: “Ngụy đại nhân, ngươi không cần cảm tạ ta. Nếu ta không làm như vậy, yêu đình tất nhiên sẽ giết ngươi cho sảng khoái. Tiểu nữ tử tuy bất tài, lại cũng không thể để cho Ngụy đại nhân quốc sĩ như vậy bởi ta mà chết.”
Thân thể Ngụy Quân run run.
Trong đầu quanh quẩn câu kia trong miệng Nhâm Dao Dao “Nếu ta không làm như vậy, yêu đình tất nhiên sẽ giết ngươi cho sảng khoái” .
Quả nhiên.
Thao tác của hắn căn bản không có vấn đề.
Chỉ là luôn có điêu dân đâm sau lưng hắn.
Hắn quá khổ rồi.
Nhâm Dao Dao lúc này cũng rất tức.
Nàng là muốn giữ bí mật.
Dù sao nếu nhỡ đâu bị Hồ Vương biết, mưu tính của nàng sẽ thành công dã tràng.
Nhưng Đại hoàng tử mang chuyện này chọc ra.
Nàng nói không chừng phải giết người diệt khẩu.
Tệ nữa, cũng phải mang đoạn ký ức này của Đại hoàng tử xóa đi.
“Biểu ca, ta biết công pháp ngươi tu luyện đặc thù, cũng biết ngươi có lý do phải làm hoàng đế.” Nhâm Dao Dao nói: “Nhưng ngươi ngàn không nên vạn không nên, không nên mang bí mật của ta cùng Ngụy đại nhân nói ra. Nếu ngươi lại báo cho mẹ ta, vậy tính mạng Ngụy đại nhân vẫn là sẽ khó bảo đảm.”
Hả?
Ngụy Quân mắt sáng ngời.
Còn có cửa?
Ngụy Quân chờ mong nhìn về phía Đại hoàng tử.
Nhâm Dao Dao chưa chú ý tới Ngụy Quân, nàng khẽ thở dài một hơi: “Việc này còn đề cập đến Giám sát ti, nếu truyền ra, Lục tổng quản cũng sẽ bị bệ hạ kiêng kị. Vì tính mạng Ngụy đại nhân, vì Giám sát ti an toàn, vì Đại Càn an ổn, biểu ca, ngươi phải để ta xóa đi ký ức của ngươi. Hoặc là, giết chết ngươi.”
Nói đến cuối cùng, giọng điệu Nhâm Dao Dao đã trở nên vô cùng lạnh lẽo: “Biểu ca, đừng trách ta, cũng đừng dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, ta đã thông báo Lục tổng quản, ngươi không có thực lực phản kháng.”