Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 437 - Chương 437. Nằm Vùng Tốt Nhất Của Nhân Tộc (2)

Chương 437. Nằm vùng tốt nhất của Nhân tộc (2) Chương 437. Nằm vùng tốt nhất của Nhân tộc (2)

Nằm vùng tốt nhất của Nhân tộc (2)

“Chung sống cái... bánh.” Ngụy Quân trào phúng: “Con người sẽ không chung sống hoà bình với gà vịt, yêu cũng sẽ không chung sống hoà bình với con người, đây là đạo lý rất đơn giản, đừng lừa mình dối người nữa.”

“Ngụy đại nhân không tán đồng lý niệm hai tộc nhân yêu hòa bình cùng tồn tại?” Ánh mắt Nhâm Dao Dao chợt lóe.

Ngụy Quân lặng lẽ nói: “Nhâm tiểu thư, ngươi sẽ chung sống hoà bình với thức ăn của ngươi sao?”

Nhâm Dao Dao: “Dưới tình huống cần thiết, ta sẽ.”

“Tình huống cần thiết rất ít gặp, đại bộ phận vẫn là tình huống bình thường.” Ngụy Quân nói: “Mèo ăn cá, chó ăn thịt, Ultraman đánh tiểu quái thú, đây mới là phương thức mở ra chính xác thế giới vận hành.”

“Ultraman là ai?” Nhâm Dao Dao hỏi.

“Không quan trọng, ngươi coi như Ultraman là người chuyên môn giết yêu là được rồi.”

“Cho nên Ngụy đại nhân cho rằng chúng ta đám yêu nhị đại này là không có hi vọng sao?” Nhâm Dao Dao hỏi.

Ngụy Quân nhìn Nhâm Dao Dao một cái, sau đó lại nhìn Đại hoàng tử một lần, thản nhiên nói: “Các ngươi hy vọng muốn dựa vào chính mình đi tranh, nhưng các ngươi nếu trông cậy vào Nhân tộc cùng Yêu tộc nguyện ý chủ động tiếp nhận các ngươi, vậy vẫn là sớm dập tắt cái tâm tư đó đi.”

“Bản cung không ngây thơ như vậy.” Đại hoàng tử nói: “Bản cung cũng biết ta cùng Dao Dao loại thân thế này khẳng định sẽ dẫn tới người đời dị nghị thậm chí là đối địch, cho nên ta tính phối hợp di nương, trước tiên ở dân gian tuyên truyền quy mô lớn chuyện hai tộc nhân yêu yêu nhau. Di nương chuẩn bị rất nhiều truyện, bản cung cũng sẽ đi tìm một ít người thuyết thư, bao gồm giống bây giờ chúng ta đang xem loại kịch lưu giữ hình ảnh này, một đoạn thời gian tương lai đều sẽ mọc lên như nấm. Bản cung tin tưởng theo thời gian phát triển, bầu không khí hai tộc nhân yêu đối địch nhau nhất định sẽ được giảm bớt.”

“Biện pháp này là đúng.” Ngụy Quân gật gật đầu: “Hai tộc nhân yêu ở trên lý luận cực hạn có thể chung sống hoà bình, nhưng Thánh nhân cũng chỉ làm được một cái Thiên Nguyên thành, muốn ở trong phạm vi cả thế giới đạt tới mục đích này, cần rất nhiều Nhân tộc và Yêu tộc cùng nhau cố gắng, cũng cần một cái hoàn cảnh lớn thích hợp.”

Yêu tộc cùng Nhân tộc trong Thiên Nguyên thành đang chung sống hoà bình.

Ngày xưa Thánh nhân hành tẩu thiên hạ, trong ba ngàn đệ tử dưới trướng cũng có không ít là Yêu tộc.

Trên thế giới vẫn luôn có một số vĩ nhân, bọn họ có thể bằng sức cuốn hút nhân cách của mình cùng năng lực “lấy lý phục nhân”, dùng thái độ đối xử bình đẳng đi chinh phục hai chủng tộc khác nhau.

Nhưng loại chuyện này Ngụy Quân lười làm.

Thiên Đế có đạo của Thiên Đế, hắn không cần thiết đi noi theo Thánh nhân.

Nhưng Đại hoàng tử lại muốn đi con đường này.

“Không dối Ngụy đại nhân, bản cung cuộc đời này muốn noi theo Thánh nhân, ở cùng lúc đạt thành theo đuổi của mình, cũng cống hiến lực lượng của mình cho Nhân tộc cùng Yêu tộc hòa bình cùng tồn tại.” Đại hoàng tử nghiêm mặt nói: “Đây là theo đuổi suốt đời của ta, hy vọng Ngụy đại nhân có thể giúp ta.”

“Ta có việc ta muốn làm.” Ngụy Quân trực tiếp từ chối: “Đại hoàng tử nếu muốn tranh vị trí thái tử, tìm lầm người rồi, ta sẽ không tham dự đoạt đích.”

Đại hoàng tử cười: “Bản cung biết Ngụy đại nhân tôn trọng 『 hư quân 』, tự nhiên sẽ không hy vọng xa vời Ngụy đại nhân sẽ giúp bản cung. Bản cung giống với di nương, đều chỉ hy vọng thực lực Ngụy đại nhân có thể càng ngày càng mạnh, thanh danh càng ngày càng cao, đây là trợ giúp lớn nhất đối với bản cung.”

Ngụy Quân: “...”

Vì sao nhiều người như thế đều có bệnh chứ.

Đại hoàng tử giải thích nguyên nhân hắn nghĩ như vậy: “Ngụy đại nhân nguyện ý đối xử bình đẳng đối với bản cung cùng Nhị đệ Minh Châu, đã giúp bản cung rất lớn rồi. Hơn nữa Ngụy đại nhân điều tra chuyện phía sau màn chiến tranh vệ quốc, cũng ở trên khách quan giúp bản cung rất nhiều. Ngụy đại nhân, thật ra ngươi người như vậy ở trong triều đình địa vị cao tới đâu, đối với trên dưới thậm chí đối với kẻ địch đều không phải chuyện xấu.”

Nhâm Dao Dao gật đầu: “Mọi người đều thích Ngụy đại nhân, không có ai muốn đối địch với Ngụy đại nhân.”

Ngụy Quân: “...”

Vô cùng đau đớn.

Thiết lập nhân vật nhầm rồi.

Đây không phải cục diện hắn muốn.

“Ta bây giờ sửa còn kịp không?” Ngụy Quân chân thành đặt câu hỏi.

Đại hoàng tử cho rằng Ngụy Quân đang nói giỡn, cũng khẽ cười nói: “Đương nhiên không còn kịp, hình tượng Ngụy đại nhân ngươi đã xâm nhập lòng người, di nương đã nhận chuẩn ngươi.”

“Hồ Vương bồi dưỡng Ngụy Quân, là muốn lợi dụng Ngụy Quân phân liệt Đại Càn.” Ánh mắt của Bạch Khuynh Tâm đặt ở trên người Đại hoàng tử: “Điện hạ, ngươi thì sao? Ngươi rốt cuộc là mang mình coi là Nhân tộc hay Yêu tộc? Ngươi cũng muốn lợi dụng Ngụy Quân phân liệt Đại Càn sao?”

Bạch Khuynh Tâm vẫn có lòng trung thành đối với Đại Càn.

Nàng chưa quên nhớ hứa hẹn của mình đối với Càn đế.

Nếu nhất định phải lựa chọn hàng ngũ, vậy nàng có thể lựa chọn đứng về phía Nhị hoàng tử, cũng có thể lựa chọn đứng về phía Minh Châu công chúa, nhưng nhất định sẽ không đứng về phía Đại hoàng tử.

Bởi vì Đại hoàng tử và yêu đình đi lại thật sự là quá gần.

Nhưng Đại hoàng tử sau khi nghe được câu hỏi của Bạch Khuynh Tâm, chỉ là mỉm cười: “Bạch đại nhân cứ yên tâm đi, ta không có bất cứ ý tứ gì muốn phân liệt Đại Càn. Ta từ nhỏ theo phía sau thái tử ca ca lớn lên, nhận hắn dạy bảo rất sâu. Chuyện hại quốc gia dân chúng, ta sẽ không làm.”

“Tiền thái tử?” Bạch Khuynh Tâm ngẩn ra.

Đại hoàng tử gật đầu: “Đúng.”

“Tuổi của ngươi... Cũng đúng, quả thật là người bị bọn họ một thế hệ đó ảnh hưởng.” Bạch Khuynh Tâm cảm khái một câu.

Thiết Huyết Cứu Quốc Hội một nhóm người đó, quả thật là thần tượng của người một thế hệ.

Cũng từng là thần tượng của nàng.

Người giống nàng cùng Đại hoàng tử không ở số ít.

“Nhưng ngươi cùng yêu đình đi lại quá gần, ta tin tưởng tiền thái tử chưa dạy ngươi cùng yêu đình đi lại gần như thế.” Bạch Khuynh Tâm tiếp tục nói.

Đại hoàng tử nói: “Thái tử ca ca từng nói cho ta, mỗi người đều có quyền theo đuổi hạnh phúc của mình. Thân thế của ta không phải thứ ta có thể lựa chọn, không có đạo lý để ta tới gánh vác hậu quả bọn họ kết hợp sinh ra. Hơn nữa chúng ta quần thể này sinh tồn ở trong kẽ hở, vì mình, cũng vì chúng ta quần thể này, ta phải đứng ra.”

“Đứng ra làm hoàng đế?” Bạch Khuynh Tâm nhíu mày nói: “Điện hạ, thứ ta nói thẳng, bây giờ thoạt nhìn, có ân lớn đối với ngươi là Hồ Vương, là yêu đình, ngươi có thể có tu vi bây giờ, phần nhiều là Hồ Vương đang giúp ngươi nhỉ?”

Bình Luận (0)
Comment