Phen này ta nhất định không có khả năng sống (2)
Nói tới đây, cảm xúc của Đại hoàng tử có chút hạ thấp.
Trong lòng Nhâm Dao Dao và Bạch Khuynh Tâm cũng trầm xuống.
Chỉ có Ngụy Quân ánh mắt có chút cổ quái.
Thiết Huyết Cứu Quốc Hội chỉ có một mình ngươi còn sống?
Nếu không phải Trần Già và Kiếm Thần Cổ Nguyệt đều từng tự bộc lộ thân phận, bản Thiên Đế thiếu chút nữa đã tin.
Đại hoàng tử có thể sống, Trần Già sống, Cổ Nguyệt sống, trời biết trên đời này còn có bao nhiêu người của Thiết Huyết Cứu Quốc Hội.
Ngụy Quân nhắm chừng ngày nào đó dù là Càn đế cho hắn cái hoa lệ xoay người nói mình cũng là thành viên Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, hắn cũng không có quá nhiều kinh ngạc. Đương nhiên, cái này không có khả năng lớn lắm.
Dù sao Càn đế sẽ kéo thấp trình độ Thiết Huyết Cứu Quốc Hội.
Đại hoàng tử không biết trong lòng Ngụy Quân trào phúng, cũng không biết Trần Già Cổ Nguyệt bọn họ tồn tại, cho nên hắn tiếp tục nói: “Ta đã là một thành viên duy nhất của Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, vậy quy củ trước đây nên biến mất thì biến mất đi. Ta có mục tiêu cố gắng của ta, Ngụy đại nhân, Thiết Huyết Cứu Quốc Hội ngày sau vẫn cần giao cho ngươi tới xây dựng lại và chỉ dẫn. Cho nên mang Thiết Huyết Cứu Quốc Hội xây dựng lại thành bộ dáng gì, ngươi định đoạt là được, do ngươi tới chế định quy củ hoàn toàn mới, ta tin tưởng thái tử ca ca trên trời có linh thiêng cũng sẽ đồng ý.”
Mang Thiết Huyết Cứu Quốc Hội giao cho Ngụy Quân, Đại hoàng tử rất yên tâm.
Hắn tìm không ra lựa chọn thứ hai thích hợp hơn so với Ngụy Quân.
“Đúng rồi, một trang sách này của ta cho ngươi.” Đại hoàng tử mang tín vật của mình cho Ngụy Quân.
“Vốn một trang sách là tín vật các thành viên Thiết Huyết Cứu Quốc Hội dùng để chứng minh thân phận cùng trao đổi tin tức tình báo, nhưng bây giờ Thiết Huyết Cứu Quốc Hội chỉ có một mình ta còn sống, trang sách với ta mà nói cũng đã mất đi ý nghĩa. Để lại cho Ngụy đại nhân làm kỷ niệm đi, nó tiếp tục ở lại chỗ ta, ta sẽ chỉ thấy vật nhớ người.”
Giọng điệu của Đại hoàng tử có chút bi thương.
Quên là sẽ không quên.
Những người đó vĩnh viễn sống ở trong lòng hắn.
Nhưng trang sách đối với hắn mà nói, quả thật chỉ là một cái hồi ức thống khổ.
Nghĩ đến ngày tháng lúc trước thông qua trang sách nhìn thấy các ca ca các tỷ tỷ chuyện trò vui vẻ, hắn mấy năm nay mỗi lần lại nhìn thấy trang sách, trong lòng đều sẽ quặn đau.
Nhất là, khi bọn họ tất cả đều đã không ở nhân thế, mà chính hắn lại còn sống.
Đây là một loại thống khổ người ngoài khó có thể cảm nhận.
Ngụy Quân tiếp nhận trang sách của Đại hoàng tử, sau khi nghe Đại hoàng tử giới thiệu xong công năng của trang sách, trong lòng hắn có chút chậc chậc lấy làm kỳ.
Đây không phải là diễn đàn nói chuyện phiếm phiên bản Đại Càn sao?
Hơn nữa còn có công năng video nói chuyện phiếm.
Có chút trâu bò nha.
“Trang sách là chế tạo ra như thế nào?” Ngụy Quân tò mò hỏi.
Đại hoàng tử kinh ngạc nhìn Ngụy Quân một cái, giải thích: “Đây là Thánh nhân tự viết, bằng không cũng sẽ không có loại thần hiệu này, Ngụy đại nhân ngươi không biết? Thiên hạ kinh luân Nhất Hiệt Thư, Thánh nhân lúc ban đầu chỉ là muốn dùng Nhất Hiệt Thư chứa kinh luân thiên hạ, nhưng về sau Thánh nhân luyện chế nhiều, một ít Nhất Hiệt Thư trống liền truyền lưu đến bên ngoài. Hoàng thất thu được nhiều Nhất Hiệt Thư nhất, thái tử ca ca thân là thái tử, liền lợi dụng điều kiện thân phận mình, mang Nhất Hiệt Thư hoàng thất cất chứa tìm ra, hơn nữa mời đại năng lại lần nữa luyện chế một phen, tăng thêm năng lực người nắm giữ Nhất Hiệt Thư có thể liên hệ nhau, sau đó mang Nhất Hiệt Thư làm tín vật của Thiết Huyết Cứu Quốc Hội.”
Ngụy Quân: “... Ta vừa biết, lúc trước ta luôn luôn không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ đọc sách thánh hiền.”
“Trách không được Ngụy đại nhân tài lớn như thế, bản cung bội phục.” Đại hoàng tử giật mình.
Trạng nguyên của Ngụy đại nhân quả nhiên không phải nằm mà có, vất vả rồi.
“Nhất Hiệt Thư là dùng thế nào?”
Ngụy Quân quả thật là lần đầu tiên biết thứ đồ chơi này, còn chưa làm rõ biện pháp sử dụng.
Đại hoàng tử kiên nhẫn giải thích: “Ngụy đại nhân ngươi nhỏ máu nhận chủ là được, ta đã lau đi ấn ký của ta trước đó, ngươi có thể trực tiếp nhận chủ thành công. Sau khi trói buộc vào Nhất Hiệt Thư này, nếu có ai cũng nắm giữ Nhất Hiệt Thư liên hệ, trên Nhất Hiệt Thư sẽ biểu hiện lời hắn nói với ngươi. Đương nhiên, cũng có khả năng mang ngươi kéo đến một không gian khác, cho các ngươi lấy phương thức linh hồn trực tiếp mặt đối mặt nói chuyện.”
“Rất cao cấp nha.” Ngụy Quân tán thưởng nói.
Dựa theo Đại hoàng tử nhắc nhở, Ngụy Quân trực tiếp nhỏ máu nhận chủ thành công, cảm nhận được liên hệ giữa mình cùng Nhất Hiệt Thư.
Hơn nữa Ngụy Quân mơ hồ thông qua Nhất Hiệt Thư liên hệ cảm ứng được người liên hệ khác.
Tuyệt đối không chỉ là hai người.
Nhưng Ngụy Quân dù sao còn không phải Thiên Đế, mặc dù có cảm ứng, nhưng còn rất khó làm được trực tiếp truy theo nguồn gốc điều tra rõ thân phận đối phương.
Ngụy Quân cũng không lo lắng.
Có thời gian.
Ngụy Quân chỉ hỏi Đại hoàng tử: “Điện hạ, mấy năm nay Nhất Hiệt Thư đều chưa có bất cứ phản ứng nào sao?”
“Không có.” Đại hoàng tử nói: “Lúc trước một nhóm người đó đều không còn nữa, duy nhất một mình đại công tử còn sống, ở mấy năm trước còn từng như phát điên thông qua Nhất Hiệt Thư liên hệ người khác, nhưng mãi không được đáp lại, về sau đại công tử cũng rời đi rồi.”
Đại công tử trong miệng Đại hoàng tử là chỉ Cơ Lăng Vân.
Trước đó trong mắt người đời, một người còn sống duy nhất của Thiết Huyết Cứu Quốc Hội là Cơ Lăng Vân.
Bạch Khuynh Tâm bỗng mở miệng: “Điện hạ vì sao không thông qua Nhất Hiệt Thư liên hệ với đại công tử?”
“Bởi vì nhiệm vụ của ta không phải nhận nhau với đại công tử, ta có sứ mệnh của ta.” Đại hoàng tử nghiêm nghị nói: “Tuy ta tín nhiệm đại công tử, nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Nếu trong đó xuất hiện sai lầm, yêu đình nhất định sẽ hoài nghi lập trường của ta, về công về tư, ta đều không thể làm như vậy.”
“Nhưng ngươi bây giờ mang bí mật của mình nói cho chúng ta.” Bạch Khuynh Tâm nói.
Ngươi đã ngay cả Cơ Lăng Vân cũng không tin, dựa vào cái gì tin tưởng chúng ta?
Đại hoàng tử thành khẩn nói: “Ta không phải tin tưởng Bạch đại nhân cùng Dao Dao, ta là tin tưởng Ngụy đại nhân.”
Ngụy Quân: “...”
Ài, sức cuốn hút quá lớn, không có cách nào.
“Hơn nữa trước khác nay khác, năm đó ta phải che giấu mình, bởi vì ta cánh chim chưa cứng cáp. Nhưng bây giờ ta muốn cố gắng tranh thủ nhiều tài nguyên hơn cùng quyền thế lớn hơn nữa để phụ trợ ta mạnh lên, cho nên ta muốn điều động toàn bộ năng lượng của ta. Không có con đường cường giả tuyệt đối vạn vô nhất thất, có một số nguy hiểm ta phải mạo. Đã như vậy, có Ngụy đại nhân, Bạch đại nhân cùng Dao Dao cũng là chiến sĩ trải qua khảo nghiệm, bại lộ ở trước mặt các ngươi, chung quy tốt hơn so với bại lộ ở trước mặt người khác.” Đại hoàng tử nghiêm túc nói.