Phen này ta nhất định không có khả năng sống (1)
Nguy hiểm hay không thật ra bản Thiên Đế không để ý, chủ yếu là muốn cứu quốc.
Ngụy Quân thề với trời, hắn chính là nghĩ như vậy, cũng là nói như thế.
Đại hoàng tử tin rồi.
Vừa cảm động vừa xấu hổ.
Quả nhiên là gặp mặt hơn nghe danh.
Đứng ở trước mặt Ngụy Quân, hắn từ trong lòng cảm nhận được linh hồn Ngụy Quân cao quý cùng bản thân nhỏ bé.
“Ngụy đại nhân, nhiều năm qua như thế, ngươi là một người duy nhất khiến ta cảm giác có thể đánh đồng với thái tử ca ca về sức cuốn hút nhân cách. Nếu ngươi cùng thái tử ca ca sáng lập một tổ chức cứu nước, ta thậm chí cảm giác người gia nhập tổ chức ngươi sáng tạo sẽ càng nhiều hơn.” Đại hoàng tử cảm khái nói: “Thật sự là quá tốt rồi, sau khi thái tử ca ca hy sinh, ta lần đầu tiên bội phục một người như thế.”
“Khiêm tốn, khiêm tốn, đừng tâng bốc tổn thọ ta.” Ngụy Quân khiêm tốn nói: “Đại Càn luận nhân phẩm người tốt hơn ta khắp nơi đều có, ta còn kém xa lắm.”
“Ngụy đại nhân thật sự là quá khiêm tốn rồi.”
Đại hoàng tử và Nhâm Dao Dao đều nghĩ giống nhau.
Phẩm cách cao thượng, tính cách khiêm tốn, dũng khí chịu chết, năng lực cứu nước, lại thêm uy vọng một người kêu gọi trăm người đáp lại.
Quả thật như Đại hoàng tử nói, bây giờ bảo trên dưới Đại Càn tìm ra một người nữa có thể xây dựng lại Thiết Huyết Cứu Quốc Hội mà không bị các bên nghi ngờ, cũng chỉ có Ngụy Quân.
Thượng Quan thừa tướng cùng Cơ soái loại đại lão này đều không được.
Thượng Quan thừa tướng đến bây giờ thanh danh còn có chút hai cực phân hoá, dù sao lúc trước hắn luôn bị người ta nói là “gian tướng” .
Cơ soái cũng không phải đi thiếp lập nhân vật hoàn mỹ, quốc sư trước khi chết, trong mắt người đời Cơ soái vẫn luôn đi lại thân mật với quốc sư, thậm chí có thể xưng là quốc sư nhất mạch.
Chỉ có Ngụy Quân, hoàn mỹ không sứt mẻ, cơ bản không tìm thấy bất cứ lịch sử đen tối nào.
Mọi người đều tin tưởng hành vi thường ngày của Ngụy Quân, tin tưởng Ngụy Quân sẽ không làm màu.
Cho nên, hắn nếu muốn xây dựng lại Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, các chí sĩ thật sự đầy lòng nhân ái kia, thật sự sẽ nhịn không được gia nhập.
Bạch Khuynh Tâm và Nhâm Dao Dao đã muốn gia nhập.
“Ngụy Quân, ngươi thu ta đi.” Bạch Khuynh Tâm kéo tay áo Ngụy Quân, vẻ mặt mong chờ.
Đương nhiên, thẳng đến lúc này ánh mắt của nàng cũng chưa có bất cứ thần thái gì.
Kiên trì quán triệt thiết lập nhân vật người mù một trăm năm không dao động.
Trường phái kỹ năng diễn xuất thật sự.
Không đợi Ngụy Quân trả lời, Nhâm Dao Dao liền bắt được một cái tay áo khác của Ngụy Quân.
“Ngụy đại nhân, ta cũng muốn.”
Ngụy Quân: “Một cân hai... Cũng không phải không được, thân thể ta rất tốt, chống đỡ được.”
Hắn nhớ rõ kiếp trước của mình thường xuyên chơi như thế.
Chuyện cũ rõ ràng ở trong mắt.
Nhưng Ngụy Quân cũng không phải quá lưu luyến.
Bởi vì Ngụy Quân tin tưởng một sự kiện: phong cảnh tốt nhất vĩnh viễn ở phía trước!
Luận tu dưỡng của bản thân Thiên Đế.
“Ngụy đại nhân thực biết nói đùa.” Nghe được Ngụy Quân lái xe, sóng mắt Nhâm Dao Dao lưu chuyển, che miệng cười khẽ: “Ở trước mặt hồ ly tinh, thế mà có nam nhân dám nói mình lợi hại? Ngươi nói cha ta cùng mẫu thân ta vì sao sẽ ở riêng thời gian dài? Mẫu thân ta vụng trộm nói cho ta biết, phụ thân bây giờ thấy người là chân mềm nhũn. Nam nhân? A, vương giả mạnh miệng mà thôi. Trước khi kết hôn nói mình lợi hại thế này lợi hại thế kia, hận không thể cả ngày đều ngủ ở trên thuyền. Sau khi kết hôn chết sống cũng không dám lên thuyền, gặp được mấy ngày kia nữ nhân không thoải mái liền như nhìn thấy cứu tinh.”
Ngụy Quân: “...”
Yếu tố quá nhiều, hàm lượng tin tức thật lớn.
Đại hoàng tử lớn tiếng ho khan: “Biểu muội, ngươi đang nói cái gì thế? Ta sao nghe không hiểu?”
“Biểu ca ngươi cũng đừng giả bộ thanh thuần, theo ta được biết, trong yêu đình ngươi cũng không thiếu em út.” Nhâm Dao Dao nói: “Đáng tiếc, ngươi cũng là tên vương giả mạnh mồm, sống nhiều năm như thế, cũng chỉ một cái mồm, ngay cả cầm tay cũng không dám.”
Tiếng ho khan của Đại hoàng tử càng thêm xấu hổ: “Dao Dao ngươi đừng nói linh tinh, bản cung lòng có chí lớn, tuyệt không sa vào tư tình nhi nữ.”
“Là lòng có chí lớn? Hay là thân thể có vấn đề?” Nhâm Dao Dao chớp một đôi mắt to đẹp đẽ hoài nghi nói: “Mẫu thân nói hồng nhan tri kỷ của ngươi âm thầm cũng có không ít, nhưng mà đến nay vẫn là đồng nam. Biểu ca, thân thể không tốt thì phải khám lang trung, tuyệt đối đừng giấu bệnh sợ thầy nha.”
Đại hoàng tử muốn đánh người.
Ngụy Quân lúc này lại bổ thêm một đao: “Thì ra là nhân vật chính loại hình hòa thượng, không sai, Đại hoàng tử, ta thưởng thức ngươi. Nam nhân đích thực chính là cần chơi với nam nhân, kiên trì lộ tuyến đồng nam một vạn năm không dao động.”
Chính là muốn cổ vũ hòa thượng như vậy.
Con người tốt bao nhiêu, chủ động mang cơ hội nhường cho người khác.
Đại hoàng tử chịu không nổi: “Nói giỡn, ta mỗi ngày đều... Đều...”
“Biểu ca, ngươi thật sự là ngay cả chém gió cũng không biết chém.” Nhâm Dao Dao trào phúng nói: “Nam nhân khác ít nhất còn biết ở trước mặt nữ nhân chém gió nói mình lợi hại thế này lợi hại thế kia, ít nhất một canh giờ cái gì, kết quả sau khi đao thật thương thật thực chiến ngay cả một nén nhang cũng không kiên trì được. Ngươi so với bọn hắn còn không bằng, bọn họ ít nhất còn biết chém gió, ngươi ngay cả chém gió cũng không.”
Đại hoàng tử: “... Dao Dao, ngươi vì sao biết nhiều như thế?”
“Mẫu thân nói cha ta chính là như vậy.” Nhâm Dao Dao nhún vai nói: “Hơn nữa ta đã làm mối rất nhiều, theo tân nương tử ta mai mối kể lại, 99% nam nhân cũng đều là cái dạng này.”
Đại hoàng tử nghiêm túc nói: “Ta không giống với bọn họ.”
Nhâm Dao Dao cười nhạo nói: “Ngươi cũng chưa từng thử, sao biết không giống với bọn họ?”
Đại hoàng tử: “...”
Có lý lẽ có chứng cứ, không thể phản bác.
Ngụy Quân theo Nhâm Dao Dao khinh bỉ Đại hoàng tử một phen.
May mắn, bản Thiên Đế là thật không giống với bọn họ.
Hắn kinh nghiệm thực chiến rất phong phú.
Có thể mang Nhâm Dao Dao nữ tài xế này chơi nở hoa.
Đương nhiên, đại thần chưa bao giờ khoe khoang.
Ẩn sâu công cùng danh.
Ngụy Quân mang đề tài kéo lại, dù sao hắn là một người thuần khiết, căn bản nghe không hiểu Nhâm Dao Dao đang nói cái gì.
“Điện hạ, gia nhập Thiết Huyết Cứu Quốc Hội không có nghi thức gì sao?” Ngụy Quân hỏi: “Chẳng lẽ như ta coi như gia nhập Thiết Huyết Cứu Quốc Hội rồi? Có phải có chút qua loa hay không?”
Ngụy Quân còn tưởng thế nào cũng phải có chút tuyên ngôn.
Đại hoàng tử cũng vội vàng thuận theo đề tài của Ngụy Quân dời đi sự xấu hổ của mình: “Lúc thái tử ca ca còn, là có nghi thức, hơn nữa hắn nếu có rảnh còn có thể tự mình chủ trì. Nhưng mà hắn bây giờ không còn nữa, ta là một người duy nhất còn sống của Thiết Huyết Cứu Quốc Hội trước mắt.”