Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 453 - Chương 453. Toàn Viên Ác Nhân (1)

Chương 453. Toàn viên ác nhân (1) Chương 453. Toàn viên ác nhân (1)

Toàn viên ác nhân (1)

Ở thế giới này, Ngụy Quân giảng khoa học, cũng giảng huyền học.

Phen này hắn ngay cả huyền học cũng cân nhắc trước, tất nhiên sẽ không giẫm lên vết xe đổ. Lần này tất nhiên lòng nghĩ sự thành, trình diễn một vở Thiên Đế trở về.

Trời quang rồi, mưa tạnh rồi, Ngụy Quân lại cảm thấy mình được rồi.

Làm báo giấy là một quá trình cần chuẩn bị thời gian dài.

Dù sao Ngụy Quân bây giờ đã không có tiền, cũng không có người.

Có một số việc không phải vỗ ót có thể làm được, Ngụy Quân cũng biết điểm ấy, cho nên hắn cũng không lo lắng.

Từ từ đến là được.

Lấy tên tuổi của hắn, Ngụy Quân nhắm chừng thế nào cũng sẽ kéo được tài trợ.

Đương nhiên, Ngụy Quân vô luận như thế nào cũng không thể ngờ được, bây giờ Hồ Vương đã mang tài trợ hắn cần xử lý xong rồi.

“Làm báo giấy rất phiền toái nhỉ?” Bạch Khuynh Tâm hỏi.

Ngụy Quân gật gật đầu: “Khẳng định rất phiền toái, hơn nữa cần nhân tài các phương diện, nhất là nhân tài phương diện kinh thương, một mình ta khẳng định không làm được. Cho nên trước mắt chỉ là một kế hoạch, cách thành hiện thực còn có khoảng cách rất dài, chết non cũng có khả năng.”

Tuy vô dụng nhất là thư sinh câu này ở thế giới này cũng không có đất đai, dù sao thư sinh của thế giới này rất nhiều kẻ không chỉ có đọc sách lợi hại, đánh nhau càng lợi hại hơn.

Nhưng đọc sách và kinh thương chung quy không phải một hệ thống.

Ngươi muốn làm báo chí, khẳng định là cần để người ta đọc được. Thứ người đọc sách viết không thành vấn đề, đi bán chính là vấn đề.

Việc thật cùng kinh nghiệm lý luận chênh lệch rất xa, Ngụy Quân đương nhiên cũng không có khả năng mọi việc phải tự làm.

Cho nên Bạch Khuynh Tâm nghĩ chút, phát hiện đây thật đúng là một chuyện rất khó khăn.

“Ngụy đại nhân ngươi cùng ta loại người này đều có chức quan trong người, khẳng định không có khả năng mang toàn bộ tinh lực đặt ở trên đó. Đặt ngoài hết thì sao? Ngụy đại nhân ngươi chỉ phụ trách đóng góp.” Bạch Khuynh Tâm hỏi.

Ngụy Quân cười: “Vậy thứ ta viết nhắm chừng không phát ra ngoài được, ngươi nghĩ xem những ngôn luận đó của ta, không phải ta tự mình làm ông chủ ai dám phát? Với lại nhỡ đâu đóng gói hết thuê ngoài, văn chương của ta bị sửa lại thì làm sao? Nếu như bị người khác lấy văn chương sau khi sửa chữa của ta đi lừa dối người ta, lại có người bởi vì tín nhiệm ta mắc mưu bị lừa, loại chuyện này quá mức ghê tởm người ta rồi, hơn nữa hầu như khẳng định sẽ xảy ra.”

Bạch Khuynh Tâm gật gật đầu: “Quả thực như thế, loại chuyện này nếu không khống chế ở trong tay mình, rất khó tránh được, dù sao Ngụy đại nhân ngươi bây giờ tên tuổi quá lớn.”

Chỉ hươu bảo ngựa đổi trắng thay đen loại chuyện này các đời đều nhìn mãi quen mắt.

Bạch Khuynh Tâm tuyệt không nghi ngờ Ngụy Quân sẽ gặp phải loại chuyện này.

Nhưng như vậy, Ngụy Quân liền khó mà phân thân.

“Thật ra tình huống tốt nhất là tìm một người tuyệt đối đáng tin giúp ngươi làm báo giấy, người này nếu có tiền còn rảnh rỗi thì càng tốt.” Bạch Khuynh Tâm nói.

Ngụy Quân lắc đầu nói: “Đừng nghĩ loại chuyện tốt này, trên trời còn có thể rớt bánh xuống hay sao?”

Ngụy Quân không ngờ, trên trời thế mà thật sự sẽ có bánh rơi xuống.

Hôm sau.

Hắn vừa mở cửa, liền nhìn thấy Nhâm Dao Dao cùng Đại hoàng tử cùng nhau đứng ở hắn cửa.

Xem ra đã đợi hắn rất lâu.

Ngụy Quân: “Hai người các ngươi đến lúc nào vậy?”

Nhâm Dao Dao: “Đến đây nửa canh giờ rồi.”

Ngụy Quân kinh ngạc: “Vậy các ngươi sao không gõ cửa?”

Nhâm Dao Dao nói: “Sợ quấy rầy ngươi nghỉ ngơi.”

Ngụy Quân: “...”

Ngửi thấy một tia hương vị chó liếm*.

Không, là cáo liếm.

Muội tử, làm cáo liếm là không có tiền đồ.

Làm nữ thần mới có tiền đồ.

Ngụy Quân trào phúng ở trong lòng.

Mà Nhâm Dao Dao nhìn thấy “quan tâm” cùng “cảm động” trên mặt Ngụy Quân, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên.

Đại hoàng tử cũng vội vàng dời đi ánh mắt của mình.

Hai người bọn họ quả thật đến rất sớm, nhưng trước đó cũng không đứng ngây ngốc ở chỗ này.

Lúc trước bọn họ đều là ở trong xe vừa ăn sáng vừa chờ, ăn uống ngon lành, cái đó phải nói là thoải mái.

Trước cửa Ngụy Quân bọn họ sắp xếp người ngồi thủ.

Sau khi phát hiện Ngụy Quân chuẩn bị ra ngoài, bọn họ mới cố ý sớm chạy tới.

Đề nghị này là Nhâm Dao Dao đưa ra.

Dùng lời của Nhâm Dao Dao nói, biểu ca ta muốn mang Ngụy Quân biến thành em rể ngươi, ngươi ủng hộ ta không?

Đại hoàng tử lập tức bày tỏ một vạn cái ủng hộ, sau đó hỏi biểu muội lừa gạt Ngụy Quân như vậy có phải không tốt lắm hay không?

Nhâm Dao Dao cười ha ha, nói biểu ca ngươi biết cái gì, một nam một nữ muốn bên nhau không quan trọng nhất chính là chân thành. Là người đều một đống tật xấu, đương nhiên phải dùng chút thủ đoạn mới có thể bên nhau. Lừa tới tay mới là quan trọng nhất, ngươi con chim non này câm miệng là được.

Làm một bà mối kinh nghiệm phong phú, Nhâm Dao Dao hôm nay phải thể hiện thao tác một phen cho Đại hoàng tử.

Đại hoàng tử kinh vì người trời.

Trong lòng tràn đầy áy náy đối với Ngụy Quân.

Về phần Nhâm Dao Dao, ở sau khi thấy “quan tâm” cùng “cảm động” trên mặt Ngụy Quân, nàng tự nhiên là rất hài lòng.

Cũng cùng Đại hoàng tử giống như sinh ra một chút áy náy.

“Ngụy Quân quả nhiên là chim non, ài, lừa hắn như vậy trong lòng bổn cô nương cũng băn khoăn. Chờ bổn cô nương hoàn toàn mang hắn lừa tới tay, nhất định lừa hắn cả đời.”

Khiêm tốn nhận sai, kiên quyết không thay đổi.

Ngụy Quân ở trong mắt nàng bây giờ là con mồi.

Muốn săn con mồi tới tay, đương nhiên cần thủ đoạn.

Bằng không người thích Ngụy Quân nhiều như vậy, nàng dựa vào cái gì có thể vượt lên tất cả?

Nhâm Dao Dao nghĩ tới Bạch Khuynh Tâm, nhất thời trong lòng càng nhiệt tình hơn nữa.

Nơi này chỉ có một tuyến đường lâu ngày sinh tình, nàng nếu không dùng chút thủ đoạn, sao có thể đi tắt đón đầu?

Nghĩ đến đây, Nhâm Dao Dao tiếp tục nói với Ngụy Quân: “Ngụy đại nhân, không có việc gì, ta cùng biểu ca thực lực đều không tệ, đứng lâu một chút cũng không có gì, sẽ không cảm thấy mệt. Đúng rồi, ta còn mang đồ ăn tới cho ngươi, ngươi chờ một chút.”

Nhâm Dao Dao nhanh chóng mang đồ ăn sáng mình mua cho Ngụy Quân cầm tới.

Ngụy Quân nhìn có hơi nhiều, chuẩn bị mang Bạch Khuynh Tâm gọi đến cùng nhau ăn.

Sau đó Nhâm Dao Dao giải thích: “Bạch đại nhân sáng sớm đã đi, tựa như Lục Phiến môn bên kia tìm nàng có việc.”

Thật ra là nàng an bài sẵn.

Nói giỡn, đã động lòng đối với Ngụy Quân, cũng nhìn ra Bạch Khuynh Tâm có ý đối với Ngụy Quân, nàng đương nhiên phải chủ động áp dụng thế công.

Nhâm Dao Dao từ trước tới giờ đều không tin cái gọi là công bằng cạnh tranh.

Bình Luận (0)
Comment