Mũ ảo thuật (6)
Ngụy Quân gật đầu, ca ngợi: “Không có, quá đẹp rồi, rực rỡ nở rộ, nhân gian tuyệt sắc. Đương nhiên, hai vị tướng quân so với hoa đẹp hơn nhiều.”
Lâm tướng quân cùng Tiết tướng quân thoải mái tiếp nhận Ngụy Quân ca ngợi.
Lâm tướng quân thản nhiên nói: “Ta cùng Tiết tỷ tỷ đương nhiên đẹp hơn hoa.”
Tiết tướng quân cười đánh Lâm tướng quân một cái, trào phúng nói: “Cũng không biết khiêm tốn một chút, Ngụy đại nhân, ngươi đừng hiểu lầm, Lâm muội muội nói hoa không phải những bông hoa này bây giờ nở rộ, muội ấy nói là hoa yêu.”
“Hoa yêu?” Ngụy Quân ngẩn ra.
Tiết tướng quân gật đầu nói: “Đúng, chuẩn xác mà nói là Hoa Vương, Ngụy đại nhân chưa từng nghe chiến tích của Lâm muội muội sao?”
Ngụy Quân giải thích: “Ta trước đây luôn luôn học tập, chưa từng tìm hiểu Lâm tướng quân, chỉ là từ trong miệng Minh Châu công chúa biết được Lâm tướng quân từng ở lúc còn trẻ nhổ cây liễu, truyền làm giai thoại một thời.”
Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm tướng quân nháy mắt đỏ lên.
“Ngụy đại nhân cười chê ta.”
Một thiếu nữ tuổi thanh xuân nhổ cây liễu, cái này tính là giai thoại cái gì.
Khen một thiếu nữ tuổi thanh xuân đại lực sĩ, cũng không phải là đang khen người.
Tiết tướng quân khẽ cười nói: “Nhổ cây liễu quả thật là một trong những sự tích nổi tiếng nhất của Lâm muội muội, nhưng thật sự khiến Lâm muội muội danh chấn thiên hạ, vẫn là một khúc 《 táng hoa ngâm 》ở trên vệ quốc chiến trường.”
“Một khúc 《 táng hoa ngâm 》?”
Tiết tướng quân phổ cập khoa học nói: “Không sai, Lâm muội muội văn võ song toàn, trừ tu võ đạo, muội ấy ở phương diện Nho đạo cùng âm luật cũng có trình độ rất sâu. Ở trên chiến trường vệ quốc, hoa yêu nhất mạch của yêu đình lấy thi thể binh sĩ Đại Càn ta làm chất dinh dưỡng, từng mang đến phiền toái thật lớn cho chúng ta.
“Lâm muội muội nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, nhằm vào hoa yêu nhất mạch của yêu đình mai phục, liên thủ với Thượng Quan Uyển Nhi, một khúc 《 táng hoa ngâm 》, chôn hết tinh nhuệ hoa yêu nhất mạch, Hoa trung chi vương cũng bị Lâm muội muội tự tay chém giết. Sau một chiến dịch đó, hoa yêu nhất mạch cho tới bây giờ vẫn như cũ chưa khôi phục nguyên khí, Lâm muội muội cũng chiến một trận thành danh, đi lên con đường danh tướng của mình.”
Ngụy Quân: “...”
Cái《 táng hoa ngâm 》này rất thượng đầu*.
Không có phỉ nhổ gì cả, thật sự.
Ngụy Quân chỉ có thể nhấn like cho Lâm tướng quân: “Chỉ hận ta sinh muộn vài năm, chưa thể được thấy tư thế oai hùng của Lâm cô nương ở trên chiến trường.”
Lâm tướng quân hào phóng nói: “Bây giờ cũng không muộn, Ngụy đại nhân, thật ra ta là sư tỷ của ngươi.”
“Ta cũng vậy.” Tiết tướng quân nói: “Ta cùng Lâm muội muội đều từng vào Quốc Tử Giám, cũng coi như nửa đệ tử Nho gia.”
“Cho nên...”
“Ngụy đại nhân ngươi làm báo giấy là muốn viết văn chương đúng không?” Trên mặt Lâm tướng quân tràn ngập hứng thú, “Ngụy đại nhân, tài hoa của ngươi khiến ta nghiêng ngả, chủ trương chính trị của ngươi ta cũng rất thích. Nếu Ngụy đại nhân không chê, “Phá Hiểu” tiếp nhận nữ chủ bút hay không? Hoặc là ta làm trợ thủ của ngươi cũng được.”
Tiết tướng quân theo sát: “Ngụy đại nhân, ta cùng Lâm muội muội cũng từng đọc sách mấy năm, hiện nay chiến sự tạm dừng, trong thời gian ngắn hẳn là không có khả năng khai chiến nữa. Ngươi đã muốn làm báo, ta cùng Lâm muội muội cũng muốn tận một phần sức nhỏ nhoi. Đương nhiên, chúng ta cũng là bị lời nói hành động của Ngụy đại nhân ngươi trước đó hấp dẫn, Thánh nhân muốn giáo hóa thiên hạ, khẳng định có tư tưởng độc đáo của mình. Ta cùng Lâm muội muội nhất trí cho rằng Ngụy đại nhân ngươi là người đọc sách tư tưởng cởi mởi nhất chúng ta từng gặp, Ngụy đại nhân ngươi thậm chí có khả năng sẽ thay đổi thế giới. Hai tỷ muội chúng ta không có chí hướng thay trời đổi đất, nhưng nếu có thể cùng làm việc với Ngụy đại nhân quân tử như vậy, nghĩ hẳn khẳng định sẽ cực kỳ vui vẻ.”
Ngụy Quân nhìn thoáng qua Lâm tướng quân, lại nhìn thoáng qua Tiết tướng quân, trong đầu lập tức phối đồng phục thư ký cho hai người các nàng.
Nghe ý tứ trong lời này của hai nàng, không làm được biên tập, làm trợ thủ của mình cũng được.
Đó không phải là thư ký sao?
Có việc thư ký làm, không có việc...
Khụ khụ, nghĩ xa xôi rồi.
Kiềm chế một phen suy nghĩ của mình, Ngụy Quân rất nhanh liền ý thức được một sự kiện.
“Hai vị tướng quân trừ tò mò, thật ra càng nhiều là muốn bảo hộ an toàn của ta nhỉ?” Ngụy Quân nói.
Tiết tướng quân cười nói: “Đã biết không thể giấu được Ngụy đại nhân, không sai, thật ra là Anh đệ lo lắng an toàn của Ngụy đại nhân, lại biết ta cùng Lâm muội muội từ nhỏ đã thích viết chút văn chương, cho nên ở sau khi Nhâm Dao Dao đi tìm hắn, hắn liền tìm tới chúng ta, hy vọng hai chúng ta cũng có thể gia nhập “Phá Hiểu”. Như vậy Nhâm Dao Dao cho dù thật sự có âm mưu gì nhằm vào Ngụy đại nhân, có ta cùng Lâm muội muội, cũng có thể kịp thời ứng đối.”
Ngụy Quân: “... Cổ Anh đối với ta còn rất để bụng.”
“Ngụy đại nhân ngươi đối với Anh đệ là có ân cứu mạng.” Lâm tướng quân nghiêm mặt nói: “Nếu không có Ngụy đại nhân ngươi, Cổ Thu Hác sẽ không để tiếng xấu muôn đời, biểu ca hắn bây giờ cũng có thể sớm đã chết. Ân cứu mạng, không biết lấy gì để báo, Ngụy đại nhân ngươi khẳng định cũng chướng mắt biểu ca hắn lấy thân báo đáp, cho nên biểu ca lo lắng nhiều một chút cho Ngụy đại nhân cũng là nên.”
Ngụy Quân: “...”
Có lý lẽ có chứng cứ, không thể phản bác.
“Ngụy đại nhân theo lẽ công bằng làm việc, cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khiến Vinh quốc phủ chưa bị tịch thu gia sản chém đầu cả nhà.” Tiết tướng quân nói: “Anh đệ tuy không tính là đặc biệt thông minh, nhưng hắn vẫn làm rõ. Nợ Ngụy đại nhân nhiều như thế, nếu Anh đệ ngay cả suy nghĩ hồi báo cũng không có, vậy ta cùng Lâm muội muội sẽ hoàn toàn phân rõ giới hạn với hắn.”
“Chỉ là làm phiền hai vị tướng quân rồi.” Ngụy Quân nói.
Tiết tướng quân cười khẽ: “Không phiền, nói tới có chút xấu hổ, ta cùng Lâm muội muội lúc trẻ tuổi tự phụ tài cao, rất sớm trước đó đã từng thảo luận chờ thời gian nữa hai chúng ta nhất định cùng nhau làm tòa soạn hoặc là viết truyện. Bây giờ có thể cùng làm việc với Ngụy đại nhân, chúng ta cũng được như nguyện rồi.”
“Tiết tướng quân cũng đã nói đến mức này, ta nếu là lại không đáp ứng, thì quá mức không biết điều rồi.” Ngụy Quân nói.
Tiết tướng quân cùng Lâm tướng quân cao hứng vỗ vỗ tay.
Phen này thuộc loại theo đuổi ngôi sao thành công + giấc mộng trở thành hiện thực.
Đáng giá chúc mừng một phen.