Vẽ hổ vẽ da khó vẽ xương, biết người biết mặt khó biết lòng (6)
Giám sát ti.
Trong tay Lục tổng quản đang cầm tư liệu sứ đoàn Tây đại lục xem xét.
Triệu Thiết Trụ nhìn Lục tổng quản, muốn nói lại thôi.
Lục tổng quản chưa ngẩng đầu, trực tiếp hỏi: “Thiết Trụ, ngươi muốn hỏi cái gì thì nói thẳng.”
“Nghĩa phụ, con đã đổi tên rồi, con tên Phi Long, Triệu Phi Long.” Triệu Thiết Trụ kiên trì nói.
“Tốt Thiết Trụ, ngươi rốt cuộc muốn hỏi cái gì?”
Triệu Thiết Trụ: “...”
Ta hận.
Nếu không xem ở trên phần ngươi là nghĩa phụ của ta, “Ngọc Diện Phi Long” ta nhất định để ngươi biết sự lợi hại của ta.
Triệu Thiết Trụ tự mình an ủi một phen, mới hỏi ra nghi hoặc trong lòng: “Nghĩa phụ, Trần Bách Lý này, chính là phản đồ Trần Bách Lý kia của năm đó?”
“Không sai, chính là hắn.” Lục tổng quản nói: “Nếu không nhớ lầm, năm đó lúc hắn phản bội, ngươi còn từng chặn giết hắn.”
Triệu Thiết Trụ cười khổ nói: “Con lúc ấy nhường, bây giờ ngẫm lại, thật sự là hối hận. Nếu năm đó mang hắn giết đi, về sau hắn cũng sẽ không mang đến cho chúng ta nhiều phiền toái như vậy.”
“Bây giờ giết chết hắn cũng không muộn, Trần Bách Lý chỉ là mưu sĩ, hắn không có thiên phú tu luyện, ngươi một ngón tay có thể đủ bóp chết hắn.” Lục tổng quản nói.
Triệu Thiết Trụ lắc lắc đầu, nói: “Nghĩa phụ, hắn lần này đến Đại Càn là muốn làm gì? Tìm Trấn Tây Vương báo thù sao?”
“Ta cũng rất muốn hỏi vấn đề này, Trấn Tây Vương từ sau khi chiến tranh vệ quốc chấm dứt, đã luôn luôn ở dọc bờ Tây Hải phòng thủ biên giới. Năm đó tại triều tại dã, danh vọng Trấn Tây Vương đều vượt xa đương kim bệ hạ. Tiên đế gặp bất trắc, người hướng vào Trấn Tây Vương lên ngôi, trên thực tế nhiều hơn xa xa so với hướng vào bệ hạ lên ngôi. Thậm chí ở sau khi bệ hạ đăng cơ, vẫn như cũ có rất nhiều người mưu tính muốn cho Trấn Tây Vương lên ngôi. Là tự Trấn Tây Vương xin đi bờ Tây Hải phòng thủ biên giới bảo vệ đất nước, lúc này mới bình ổn triều cục. Từ khi đó trở đi, Trấn Tây Vương thủ biên giới mãi đến bây giờ, chưa bao giờ về kinh. Đối với hành vi của Trấn Tây Vương, cao thấp triều dã đều tán thưởng đan xen, bệ hạ cũng là nhận một phần nhân tình to lớn của Trấn Tây Vương.”
Giọng điệu Lục tổng quản có chút phức tạp, Triệu Thiết Trụ trong lúc nhất thời rất khó phát hiện thái độ chân thật của Lục tổng quản.
Triệu Thiết Trụ chỉ có thể hỏi: “Nghĩa phụ, năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Con nhớ Trần Bách Lý sau khi ở trong chiến tranh vệ quốc bộc lộ tài năng, rất nhanh đã thanh danh lên cao. Một học trò nhà nghèo ở trên chiến trường liên tục hiến kế sách kỳ lạ, năm đó hắn cùng Tô tướng quân từng một độ cùng vang dang trên thế gian. Thái tử cũng từng công khai mời hắn gia nhập Thiết Huyết Cứu Quốc Hội, nhưng trong một đêm, Trần Bách Lý phản bội, trở thành phản đồ hàng đầu của Đại Càn, sự chuyển biến này không khỏi cũng quá lớn rồi.”
“Vấn đề này cũng quấy nhiễu ta rất nhiều năm, năm đó rốt cuộc đã xảy ra cái gì?” Lục tổng quản lặng lẽ nói: “Ta từng điều tra, nhưng bị tiên đế ngăn cản, bảo ta đừng điều tra tiếp nữa.”
“Bị tiên đế ngăn trở?” Trong lòng Triệu Thiết Trụ chấn động.
“Trần Bách Lý chỉ từng nói là Trấn Tây Vương ép hắn làm phản, nhưng nguyên nhân cụ thể là cái gì, ta chưa tra được một chút nào.” Lục tổng quản nói: “Hơn nữa vẫn luôn có người không muốn để ta điều tra chuyện này, sau khi tiên đế băng hà, vẫn như cũ có người đang ngăn cản ta điều tra.”
“Là Trấn Tây Vương?” Triệu Thiết Trụ hỏi.
“Hẳn là vậy, nhưng cũng có khả năng là bệ hạ.” Lục tổng quản nói: “Vô luận như thế nào, Trấn Tây Vương là đệ nhất chiến tướng của hoàng thất, hoàng thất là sẽ không để Trấn Tây Vương ngã xuống, huống hồ Trấn Tây Vương ở trong lúc chiến tranh vệ quốc, cũng thật sự đã lập chiến công hiển hách.”
“Nhưng Trần Bách Lý lần này thế tới rào rạt, có phải muốn mượn tay Ngụy Quân, lật đổ Trấn Tây Vương hay không?” Triệu Thiết Trụ hỏi: “Nghĩa phụ, có tình báo, Tây đại lục có quân đội hành động khác thường. Trấn Tây Vương mấy năm nay ở bờ Tây Hải trấn thủ, hầu như mang bên kia kinh doanh thành cái thùng sắt. Nếu Trấn Tây Vương gặp chuyện, đại quân Tây đại lục tiếp cận, bờ Tây Hải có thể sẽ thất thủ lần nữa.”
“Quả thực có loại khả năng này.” Lục tổng quản gật đầu nói.
“Vậy chúng ta phải làm như thế nào?”
Lục tổng quản lại lấy ra một phần mật báo, đưa cho Triệu Thiết Trụ.
“Thiết Trụ, ngươi xem cái này trước.”
Triệu Thiết Trụ tiếp nhận, mở ra mật báo, nháy mắt con ngươi liền kịch liệt bắt đầu co rút lại.
“Trấn Tây Vương cùng Trần Trường Sinh gặp gỡ, hơn nữa phái sát thủ tới kinh thành ám sát Ngụy Quân?”
Lục tổng quản thản nhiên nói: “Đây là thám tử ta xếp vào ở bên người Trấn Tây Vương báo cáo lại, không có sai lầm. Trấn Tây Vương làm hai chiêu chuẩn bị, bản thân hắn phái sát thủ, vì để ngừa vạn nhất, lại mời người Trường Sinh tông trợ giúp. Nếu sát thủ hắn phái thất thủ, thì để người Trường Sinh tông lên thay. Theo ta được biết, thủ tịch đệ tử Trần Già của Trường Sinh tông bây giờ hẳn là đã tiếp nhận nhiệm vụ.”
Triệu Thiết Trụ hít sâu một ngụm khí lạnh: “Trần Già? Đây chính là một nhân vật lợi hại.”
“Không sai, trong một thế hệ trẻ tuổi của Trường Sinh tông, Trần Già một mình một ngựa dẫn đầu. Hơn nữa người này tâm tính độc ác, làm việc quyết đoán, cho thời gian, tất nhiên là hùng bá một phương trong tu chân giới. Ngụy Quân bị hắn nhằm vào, dữ nhiều lành ít.” Lục tổng quản trầm giọng nói.
Triệu Thiết Trụ nhíu mày nói: “Nghĩa phụ, con không hiểu, Trấn Tây Vương vì sao phải giết Ngụy Quân?”
“Rất hiển nhiên, trong tay Trần Bách Lý có cái gì, nếu Ngụy Quân tin, viết ở trên sách sử, có thể đủ dồn Trấn Tây Vương vào chỗ chết, khiến hắn thân bại danh liệt. Trần Bách Lý đã có thành tựu, hơn nữa ở nước địch quyền cao chức trọng, không tiện giết. Vậy đối với Trấn Tây Vương mà nói, Ngụy Quân tự nhiên chính là quả hồng mềm.” Giọng Lục tổng quản lạnh lùng nói: “Huống chi Ngụy Quân tồn tại đã là một khối tâm bệnh của hoàng tộc, mang Ngụy Quân trừ bỏ, là chuyện rất nhiều người vui vẻ nhìn thấy.”
Triệu Thiết Trụ nhớ lại một phen ấn tượng của mình đối với Trấn Tây Vương, gật gật đầu nói: “Là phong cách của Trấn Tây Vương, Trấn Tây Vương sát tính gần với Cơ soái.”
“Cho nên Thiết Trụ ngươi nói, Giám sát ti chúng ta rốt cuộc nên làm như thế nào?”
Triệu Thiết Trụ lâm vào chần chờ.
Trấn Tây Vương rất quan trọng đối với trấn thủ bờ Tây Hải.
Nhiều năm qua như vậy, Trấn Tây Vương hầu như mang dọc bờ Tây Hải kinh doanh thành hậu hoa viên nhà mình.
Hắn là con em hoàng tộc, trung thành với Đại Càn không thể hoài nghi, tự nhiên cũng không có ai sẽ để ý cái này.