Nhà tiên tri login (4)
Ảnh Tử giải thích: “Giờ này ngày này Nho gia đã không phải Nho gia năm đó, Nho gia xương cứng chết gần hết rồi, hơn nữa cũng có phương hướng mới. Chuyện năm đó điều tra ra, đối với Nho gia chưa chắc có bao nhiêu chỗ tốt, ngược lại sẽ tăng thêm hoàng thất đại địch này. Nhưng chủ trương chính trị của người phát ngôn Nho gia bên kia, lại là thân cận hoàng thất. Bọn họ quy hoạch tương lai cho Nho gia, cũng là gắt gao buộc chung cùng một chỗ với hoàng thất.”
“Đoạn thời gian trước đại hội luận đạo của Nho gia, không phải tất cả đều bị Ngụy Quân hàng phục sao?” Lục tổng quản hỏi.
Ảnh Tử cười: “Đại ca nói đùa, những người đó chẳng qua là công phu Nho gia tung ra bên ngoài, thực lực thật sự của Nho gia, lại nào sẽ là đám bao cỏ đó?”
Lục tổng quản: “...”
Thật ra đó cũng là một đám Đại nho, thực sự không tính là bao cỏ.
Nhưng so sánh với đám Nho gia kia trước đó hắn hiểu biết, quả thật chất lượng kém có chút xa.
“Hơn nữa mặc dù là những Đại nho này, cũng không mấy ai là bị Ngụy Quân thật lòng hàng phục. Tuyến đường Nho gia phát triển, lại càng sẽ không do bọn họ đến quyết định. Đại ca, Giám sát ti hẳn là cũng thu được tin tức rồi chứ?”
“Cái gì?”
“Chu Phân Phương mất đi khống chế đối với Chính Khí minh, Nho gia cũng đang cách ly Chu Phân Phương. Đại ca, người phát ngôn thật sự của Nho gia sắp đi ra rồi, theo đệ được biết, lần này Học hải có khả năng sẽ nhúng tay.”
Lục tổng quản đột nhiên chấn động.
“Học hải cũng kinh động rồi? Kẻ đi ra từ trong đó, đều là nội tình của Nho gia.”
“Cho nên ta nói, nếu Ngụy Quân tiếp tục điều tra, mặc dù ta không giết Ngụy Quân, Nho gia cũng sẽ không bỏ qua Ngụy Quân. Phong tồn việc năm đó, đã là nhận thức chung của Nho gia. Ngụy Quân, ài...”
Ảnh Tử than thở vì Ngụy Quân.
“Ngụy Quân vừa rồi nếu không lắm miệng thêm một câu thận trọng suy xét, có lẽ đệ đã ra tay giết hắn, vậy cũng sẽ giảm rất nhiều phiền toái. Nếu chờ Nho gia ra tay, Ngụy Quân chỉ sợ cho dù sau khi chết thanh danh cũng không nhất định có thể giữ được. Nho gia giết người, xưa nay quen để người bị giết thân bại danh liệt, đó là tai họa lớn hơn nữa.”
Ảnh Tử cảm thấy rất bi thương cho Ngụy Quân.
Ngụy Quân nếu biết Ảnh Tử tối nay là muốn giết hắn, chỉ là bởi vì hắn nói một câu thận trọng suy xét liền chưa xuống tay, hắn sẽ càng bi thương.
Bản Thiên Đế chỉ là nói sướng mồm một lần, ngươi nên giết thì giết đi.
Nghĩ nhiều như vậy làm gì?
Chậm trễ đại kế tìm chết của bản Thiên Đế, đánh giá kém.
...
Một đêm không lời.
Ngụy Quân hôm sau tỉnh lại, bất ngờ nghênh đón một vị khách đặc thù tới chơi.
Càng bất ngờ hơn là đối phương cũng không che giấu tung tích chân thật của mình.
“Là tông chủ bảo ta tới.” Trần Già giải thích.
Ngụy Quân: “...”
Trần Già tên nằm vùng này nằm, địch quân chủ động sáng tạo cơ hội cho hắn nha.
Thật sự là nhân tài.
Ngụy Quân không hỏi Trần Già có chuyện gì, ngược lại quan tâm Trần Già một câu: “Ngươi không sao chứ?”
Trong lòng Trần Già ấm áp, nói: “Yên tâm, ta vốn quen biết thái tử, cũng sẽ không bởi vậy thay đổi ước nguyện ban đầu.”
“Như vậy thì tốt, ta còn lo ngươi sẽ bởi vì hành vi của thái tử đánh mất phương hướng tiến lên.” Ngụy Quân nói.
Tuy cũng không phải chuyện gì to tát cả, nhưng mà Trần Già công thần như vậy Ngụy Quân vẫn hy vọng hắn có thể trước sau vẹn toàn.
Trần Già nói: “Ngụy đại nhân, ta từng nói, ta vốn quen biết thái tử. Có một số việc có thể là thái tử làm, nhưng chưa chắc là tâm nguyện ban đầu của thái tử.”
Ngụy Quân ngẩn ra, hỏi: “Ngươi lời này là có ý tứ gì?”
“Cái này phải xem Bạch đại nhân, ta đối với việc năm đó cũng chỉ là có điều phỏng đoán, không có chứng cứ rõ ràng, cho nên cũng không tiện mang phán đoán của mình nói ra miệng. Tóm lại, ta tin tưởng thái tử không phải loại người tự tiện giết công thần đó, trong đó nhất định có bí ẩn.” Trần Già nói.
Ngụy Quân như có chút suy nghĩ.
Việc Trần Bách Lý nhìn từ tình huống trước mắt điều tra, quả thực bí ẩn phía sau màn không nhỏ.
Nhưng hắn và Bạch Khuynh Tâm thật ra còn chưa tra tới trên người tiền thái tử.
Chỗ tiền thái tử có vấn đề hay không, Ngụy Quân trước mắt cũng không dám cam đoan.
Lắc lắc đầu, Ngụy Quân tạm thời mang việc này để qua sau đầu.
Trần Già đã chưa chịu đả kích, vậy Ngụy Quân cũng không cần nhiều chuyện.
“Nói đi, Trần Trường Sinh hôm nay lại bảo ngươi tìm đến ta làm chi? Vẫn là cảnh báo sao?” Ngụy Quân thuận miệng hỏi.
Không ngờ Trần Già lại sắc mặt nghiêm nghị gật gật đầu, nói: “Quả thật là cảnh báo, Ngụy đại nhân, có người muốn giết ngươi.”
Ngụy Quân: “...”
Trên trời thế mà sẽ có bánh rơi xuống?
Bản Thiên Đế cần thế nào mới có thể làm bộ như không quá kích động?
Ngụy Quân rất lo lắng mình bởi vì quá mức kích động mà lọt vào Trần Già hoài nghi.
Cũng may Ngụy Quân diễn xuất quá mức đạt, Trần Già chỉ là từ trong ánh mắt cùng biểu hiện của Ngụy Quân thấy được chấn động.
“Ngụy đại nhân, tông chủ thu được tin tức, Học hải động rồi.” Trần Già nghiêm nghị nói.
Ngụy Quân chớp chớp mắt: “Học hải? Học hải của Nho gia?”
“Đúng, thánh địa Nho gia trong truyền thuyết —— Học hải, nơi chỉ có Đại nho mới có tư cách đặt chân. Ngụy đại nhân, Học hải vì ngươi hiện thế rồi.” Sắc mặt Trần Già cực kỳ nghiêm túc.
Nho gia truyền thừa lâu đời, thực lực cường đại, mọi người cùng biết.
Chỉ cần một cái Thư sơn ở triều đình, đã có thể cuồn cuộn không ngừng bồi dưỡng đệ tử Nho gia cho triều đình, khiến các đệ tử Nho gia này sinh ra hạo nhiên chính khí.
Mà Học hải là Thư sơn phiên bản tăng cấp.
Thư sơn giúp các đệ tử Nho gia thức tỉnh hạo nhiên chính khí, chính thức trở thành nho tu.
Học hải thì giúp Đại nho tiến bộ, ở trong Học hải tiến lên càng xa, Đại nho có thể tiến bộ càng nhanh.
Truyền thuyết, trên Học hải mới là nơi Nho gia nhiều Đại nho nhất, không có một trong những.
Nhưng đối với vị trí của Học hải, người đời cũng không có một cái nhận biết chuẩn xác.
Bởi vì Nho gia mang Học hải che giấu đi.
Học hải cũng bị coi là thành lũy cuối cùng của Nho gia.
Học hải không khô, Nho gia bất diệt.
Ngụy Quân chưa từng thấy Học hải.
Hắn không ngờ thế mà có thể từ trong miệng Trần Già biết được tin tức Học hải.
Hơn nữa Học hải lại là vì hắn hiện thế.
“Ngụy đại nhân, tông chủ bảo ta nói cho ngươi, nếu Nho gia phái người ước hẹn Học hải với ngươi, cần phải từ chối.” Trần Già nhắc nhở: “Khác với Thư sơn, Học hải thật sự sẽ làm người ta chết đuối. Các triều đại, người phơi xác Học hải đếm không xuể, xin Ngụy đại nhân cần phải cẩn thận.”
“Nho gia hẹn ta đi Học hải làm cái gì?” Ngụy Quân hỏi.