Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 579 - Chương 579. Ngụy Quân: Cr7 Trở Lại Mu Gây Ra Rúng Động Cũng Không Lớn Bằng Các Người Gây Ra Cho Ta (1)

Chương 579. Ngụy Quân: CR7 trở lại MU gây ra rúng động cũng không lớn bằng các người gây ra cho ta (1) Chương 579. Ngụy Quân: CR7 trở lại MU gây ra rúng động cũng không lớn bằng các người gây ra cho ta (1)

Ngụy Quân: CR7 trở lại MU gây ra rúng động cũng không lớn bằng các người gây ra cho ta (1)

Có Hoàng đế như vậy, Ngụy Quân nhất định là sẽ mười phần gian nan.

May mắn, may mắn Càn đế còn không biết hắn đã đứng về phía Ngụy Quân, nếu không lần này Ngụy Quân chết chắc rồi.

Vương Hải bị sự cơ trí của Càn đế dọa cho mồ hôi chảy ra ướt đẫm cả người.

Mà rất nhanh, Càn đế gọi tới hai người, càng khiến cho hắn đổ mồ hôi lạnh nhiều hơn nữa.

“Tiền bối, đây là Lục Khiêm. Lục Khiêm, đây là Nho gia Vương Hải tiền bối, các người làm quen với nhau một chút.”

Lục Khiêm nhìn về phía Vương Hải, hai người liếc nhau, gương mặt cả hai đều nở nụ cười.

Đồng thời trong lòng lại cùng lóe lên sát khí.

Vương Hải là biết Lục Khiêm.

Lục Khiêm cũng biết Vương Hải.

Khi người này gặp người kia trước mặt Càn đế, họ tự nhiên đều cho rằng đối phương là người của Càn đế.

Đối với lòng dạ muốn tiêu diệt Đế đảng của hai người mà nói, đối địch đúng là không chết không ngừng.

Sau khi Càn đế nói ra suy nghĩ của mình, sát khí trong hai người họ càng lớn hơn nữa.

Càn đế đợi Lục Khiêm và Vương Hải nói chuyện với nhau vài câu, rồi mới nói ra ý tưởng của mình.

“Lục Khiêm, Giám sát ti giám sát thiên hạ. Trẫm hiểu rõ việc trừ bỏ Ngụy đảng ở trong triều, việc này đối với ngươi là bụng làm dạ chịu. Giám sát ti phải phát huy tác dụng của mình, Đại Càn là Đại Càn của trẫm, Đại Càn cần ổn định, Nho gia có thể mang đến Đại Càn sự ổn định. Lục Khiêm, ngươi biết mình phải làm gì rồi chứ?”

Lục Khiêm trịnh trọng gật đầu đáp: “Bệ hạ yên tâm, thần rõ ràng. Người nào trung với Đại Càn, đều sẽ nhận được sự đề bạt. Những quan viên có tâm hướng Ngụy Quân, thần ở đây đều có những chứng cứ vi phạm khiến chúng đều bãi quan mất chức.”

Càn đế đối với thái độ của Lục Khiêm thì rất là vừa lòng: “Ngươi là lão thần, ngươi làm việc ta cực kỳ yên tâm. Vương lão sẽ cho ngươi tư liệu một số người, chờ ngươi tẩy sạch đám người ở trong triều, sẽ sắp xếp những người mà Vương lão đề cử vào.”

Hợp tác cùng Vương Hải, Càn đế rất là nghiêm túc.

Làm cửu ngũ chí tôn của Đại Càn, Càn đế muốn cho Đại Càn càng ngày càng mạnh.

Trong khi đó Vương Hải lại chấp chưởng Học Hải, nắm trong tay quyền lực hạch tâm của Nho gia.

Càn đế biết rằng lực lượng này thậm chí còn không kém hơn nhất phẩm tiên tông.

Nếu được Nho gia toàn lực tương trợ, thực lực của Đại Càn sẽ càng mạnh hơn nữa.

Vì thế, cho dù là phải trả giá, cũng là đáng giá.

Lục tổng quản nghe Càn đế nói thế, sát ý trong lòng càng thêm mãnh liệt.

Nhưng hắn che giấu rất tốt, hơn nữa trước mặt Vương Hải, Lục tổng quản cũng không vứt bỏ hình tượng cùng tính cách của bản thân, thản nhiên nói: “Bệ hạ, quan trường khác với tu hành, cũng không phải toàn bộ Đại nho đều thích hợp làm quan. Có một số người có thiên phú trong việc tu luyện, nhưng mà ở trong quan trường lại có thể làm ra những chuyện hại dân hại nước. Thần đồng ý hợp tác cùng với Nho gia, nhưng không thể bỏ qua những yêu cầu và tiêu chuẩn. Đại Càn muốn mạnh hơn, là cần có tinh binh cường tướng, chứ không phải chọn kẻ thân quen người nhà.”

Lục tổng quản thẳng thắn phát biểu suy nghĩ trong lòng như thế, không những không làm cho Càn đế tức giận, ngược lại càng khiến cho Càn đế cao hứng.

Nội tâm Vương Hải đối với Lục tổng quản cũng dâng lên kính ý, thầm nghĩ vị đại thần có quyền cao chức trọng này quả là rồng trong loài người, cùng những loại người như thế này là kẻ địch, Ngụy Quân vẫn còn quá nhỏ tuổi, mình nhất định phải nhắc nhở Ngụy Quân nhiều hơn vài phần, nếu không thì Ngụy Quân khẳng định sẽ bị những kẻ này giết chết lúc nào không hay.

Càn đế nói với Lục tổng quản: “Ái khanh có tấm lòng đền nợ nước, trẫm rất minh bạch. Vương lão, trẫm tin tưởng khanh sẽ không để cho trẫm thất vọng.”

Vương Hải gật đầu đáp lời: “Tất nhiên là phải thế, Nho gia muốn hợp tác với Đại Càn, tất cả tiêu chuẩn đương nhiên sẽ phải dựa theo tiêu chuẩn yêu cầu của Đại Càn đưa ra. Nếu người của Nho gia không thể đáp ứng yêu cầu quan chức, Lục tổng quản cứ thay bọn họ là được. Tuy đệ tử của Nho gia không nhiều lắm, nhưng xuất ra vài đệ tử vẫn là có thể.”

"Tiền bối thấu hiểu đại nghĩa, Lục Khiêm bội phục."

Ngoài miệng Lục tổng quản nói lời bội phục, nhưng trong tâm lại đề cao cảnh giác đối với Vương Hải lên mức cao nhất.

Vương Hải cũng cực kỳ hiểu điều đó.

Con cháu Vương Hải là Lễ bộ Thượng Thư.

Mà Nho gia ở Đại Càn có thể hoành hành một tay che trời, đó là do bàn tay của Vương Hải tạo thành.

Hiện nay Vương Hải tái nhậm chức, có thể trực tiếp thỏa đàm hợp tác với Càn đế, đồng nghĩa với việc Đế đảng sẽ gia tăng thực lực lên rất nhiều.

Hơn nữa trung tâm lực lượng của Nho gia cũng sẽ nghiêng về phía Càn đế, tuy ở bên trong Nho gia có người ủng hộ Ngụy Quân, nhưng so với thực lực mà Vương Hải nắm giữ, thì Lục tổng quản vẫn có khuynh hướng tin tưởng lực lượng mà Vương Hải nắm trong tay sẽ càng mạnh hơn nhiều.

Đối với Lục tổng quản chí lớn tiêu diệt Đế đảng, thành lập một quốc gia cùng thể chế hoàn toàn mới mà nói, thì Vương Hải tất nhiên chính là một đại địch.

Huống hồ thực lực bản thân Vương Hải còn mạnh như vậy.

Bất quá cẩn thận tính toán lại thì đó là may mắn của Lục tổng quản.

May thay, lần này Càn đế lại để cho mình phụ trách thanh trừng Ngụy đảng.

Nếu đổi thành người khác, nói không chừng thật sẽ thành công.

Cũng may là mình.

Giám sát ti đều đã có tư liệu của hàng trăm quan chức một cách tường tận tỉ mỉ, Lục tổng quản muốn cho ai ngã ngựa, là chuyện đơn giản.

Vừa lúc mượn dùng cơ hội lần này, thay thế toàn bộ những người Đế đảng còn sót lại.

Càn đế lại cho hắn một cơ hội vô cùng tốt.

Vốn hắn còn đau đầu về chuyện phải làm như thế nào để đẩy những người này xuống.

Hiện tại, vừa lúc thuận nước đẩy thuyền, tương kế tựu kế.

Về phần nhóm người mà Vương Hải mang đến, cũng chỉ có thể từ từ xử lý.

Trước tiên cho Càn đế một cái châm dự phòng , Càn đế cũng đồng ý nếu nhóm người Nho gia này không thể đáp ứng yêu cầu thì cũng có thể thay đổi.

Lục tổng quản nghĩ đến đây, tuy nội tâm rất nghiêm túc, nhưng ngoài miệng thì vẫn hiện lên vẻ tươi cười.

Càn đế vẫn còn quá trẻ tuổi, hơn nữa thời gian ẩn cư sau màn tu đạo còn lâu hơn so với thời gian lên triều làm Hoàng đế.

Càn đế không hiểu một điều: Một thần tử có thể làm được hay không, không phải do năng lực bản thân quyết định, mà là do quan trên quyết định.

Quan trên nói ngươi không thể làm, ngươi dù cho có khả năng hoàn thành cũng không được làm.

Càn đế cao cao tại thượng, có thể biết được cái gì chứ?

Bình Luận (0)
Comment