Ngụy Quân người tốt có báo tốt (1)
Đối với việc Thượng Quan Thừa tướng nghiêng về phe mình và Thượng Quan Tinh Phong mật báo với mình, hắn không kỳ quái.
Thượng Quan Thừa tướng đã sớm nhìn ra không chung đường với Càn đế, điều này rất bình thường.
Điều khiến cho Ngụy Quân không tiếp thu được chính là Vương Thượng Thư đại biểu cho Nho gia cũng tham gia vào…
Khi con mẹ nó Càn đế vừa muốn hợp tác toàn diện với Nho gia, Nho gia lại muốn ngả về phe bản Thiên Đế.
Điều này làm cho Càn đế chịu sao nổi đây?
Điều này làm cho bản Thiên Đế sao mà chết được đây?
Bản Thiên Đế không nghĩ rằng người gặp người thích, hoa gặp hoa nở nha.
"Ngụy Quân, rốt cuộc ngươi đang nói cái gì? Tại sao ta nghe không hiểu?"
Ma Quân có chút lo lắng, ấn móng vuốt mèo lên trán Ngụy Quân, hoài nghi nói: “Có lẽ nào bị thương thế của ta liên lụy, làm cho thần trí không ổn định?”
Hắn tự nhiên là không biết Tiểu Yến Tử và CR7.
Điều này nếu biết được mới là náo nhiệt lớn.
Cho nên Ma Quân nghĩ rằng Ngụy Quân đang hồ ngôn loạn ngữ.
Hơn nữa là bị mình liên lụy.
Điều này khiến cho cảm giác trong lòng Ma Quân thực áy náy.
“Ta phải nhanh chóng liên hệ với Chu Phân Phương, để nàng xem xét ngươi mới được.”
Chu Phân Phương đã để lại phương thức liên hệ với ta.
Tuy Chu Phân Phương không nhận ra thân phận Ma Quân, nhưng với kiến thức của Chu Phân Phương, không khó để nhìn ra sự bất phàm của Ma Quân.
Rốt cuộc, không thể để một con miêu yêu bình thường bị thương mà nàng lại không quan tâm chữa trị hết thương tích được.
Cho nên Chu Phân Phương cũng lười tìm hiểu thân phận Ma Quân, chỉ coi Ma Quân như sủng vật của Ngụy Quân, nàng chỉ giúp đỡ xem xét một chút mà thôi.
Hơn nữa, những con vật dễ thương như vậy thường khiến phụ nữ khó cưỡng lại nhất.
Tuy miệng Chu Phân Phương thối, được xưng là thiên hạ đệ nhất đại bình xịt, nhưng nàng vẫn là một nữ nhân.
Nàng cũng không khỏi yêu thích con vật dễ thương như Ma Quân.
Cho nên thực sảng khoái để lại phương thức liên hệ với Ma Quân.
Ngay trước một khắc Ma Quân kích hoạt truyền âm phù với Chu Phân Phương, Ngụy Quân liền ngăn trở Ma Quân.
"Không cần, ta không sao, ta đột nhiên nhận được một tin tức, tâm tình đã bị kích động cực lớn." Ngụy Quân nói.
Ma Quân thấy Ngụy Quân không giống như đang lừa hắn, cũng ngừng việc liên hệ với Chu Phân Phương, tò mò hỏi: "Là chuyện gì? Có thể tạo thành phản ứng lớn cho ngươi như vậy."
“Đó là Kinh sát.” Ngụy Quân buồn bã nói.
Theo lý mà nói, hắn là tiểu quan ngũ phẩm cũng nằm trong khảo hạch Kinh sát.
Nhưng mà Càn đế muốn đem chuyện này ra để làm khó hắn thì quả là vọng tưởng.
Ngụy Quân đã được công nhận không sợ quyền quý và tận trung với cương vị công tác, bất luận kẻ nào có khả năng xảy ra vấn đề, nhưng riêng Ngụy Quân khẳng định sẽ không xảy ra chuyện gì.
Ma Quân cũng có hiểu biết chế độ Kinh sát, nghe vậy lập tức phản ứng ngay: “Kinh sát? Hoàng đế tiểu tử sao lại phát động Kinh sát vào lúc này? Chẳng lẽ hắn không hiểu lấy bất biến ứng vạn biến mới là tốt nhất sao?
Ngụy Quân nhìn mắt Ma Quân, thuận tay vỗ Ma Quân một cái, trào phúng nói: "Kế của ngươi thật đúng là cao, lấy bất biến ứng vạn biến. . . Kế này mà cũng gọi là cao hả."
Chỉ là hạ sách mà thôi.
Lấy bất biến ứng vạn biến mà cũng gọi là thượng sách.
Rõ ràng nghĩa là giống nhau, thay đổi từ ngữ một chút, người ta sẽ cảm thấy hoàn toàn khác nhau.
"Quả thật Hoàng đế lão nhi túng quá hóa liều, bất quá lần này hắn làm lớn chuyện lên, muốn chặt hết cáhh chim của ta." Ngụy quân nói.
Ma Quân đã hiểu: "Ra là nhắm vào ngươi, Ngụy Quân, bằng không ta giúp ngươi giết chết Hoàng đế tiểu tử."
Lời của Ma Quân nói nghe như gió thoảng mây bay.
Dọa cho Ngụy Quân giật hết cả mình.
"Ngươi đừng dính vào, Hoàng đế tiểu tử từng nói rằng, hắn có thể nắm chắc toàn lực chống lại hai vị chân thần." Ngụy Quân cảnh cáo nói.
Chủ yếu là vạn nhất ngươi giết chết Càn đế, còn có ai khắp trên dưới Đại Càn sẽ nhiệt tình đi giết ta nữa?
Khi đó bản Thiên Đế mới thật sự nửa bước khó đi.
Cho nên Càn đế phải sống.
Sợ quái gì chứ, chỉ là một món bài trí mà thôi.
Ma Quân nghĩ tới nội tình hoàng tộc Đại Càn, một lát sau gật gù, nói: “Quân gia là hậu nhân của Nhân Hoàng, hơn nữa truyền thừa dài lâu, thực lực trong tay có thể so với hai vị chân thần cũng không khoa trương. Nhưng cái này cũng không phải thực lực của bản thân Hoàng đế, mà là toàn bộ nội tình hoàng tộc. Bổn tọa muốn giết Hoàng đế, sẽ không cho hắn cơ hội vận dụng nội tình hoàng tộc, như vậy sẽ không phát sinh phiền toái.”
Trong miệng Ma Quân, việc giết Hoàng đế thoải mái giống như thái rau.
Ngụy Quân nghe mà đau đầu.
Thật vất vả có một người muốn giết bản Thiên Đế, ngươi không thể cứ như vậy giết chết đi.
"Con mèo nhỏ, thương thế của ngươi còn chưa có khỏi hẳn, lo dưỡng thương trước đi, ngàn vạn lần đừng mạo hiểm." Ngụy Quân nói.
Ma Quân rất tùy ý huơ huơ móng vuốt mèo, khinh thường nói: "Giết một tên Hoàng đế mà thôi, ta trải qua loại chuyện này rất nhiều lần, một chút cũng không khó. Cho dù không phải thời kì toàn thịnh, muốn làm được chuyện này cũng thực nhẹ nhàng, ta có kinh nghiệm phương diện này."
Ngụy Quân: ". . ."
Thần TM có kinh nghiệm.
Hơn nữa đó là kinh nghiệm giết Hoàng đế.
Đáng giận, thực biết giả vờ.
"Giết Hoàng đế không có ý nghĩa, kẻ địch của ta thật ra không phải là Hoàng đế, mà là toàn bộ hoàng thất. Hoặc là nói, là toàn bộ chế độ Hoàng đế. Trừ phi giết sạch toàn bộ hoàng tộc, nếu không chỉ cần giết chết một tên Hoàng đế, kỳ thực không cải thiện được tình hình gì cả, ngược lại sẽ chọc giận hoàng thất. Hiện tại giữ lại Hoàng đế, hắn là người cẩn thận, nên sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ." Ngụy Quân phân tích nói.
Phân tích này thuyết phục Ma Quân.
"Nghĩ cũng đúng, căn cứ vào quan sát của bổn tọa, thế hệ Hoàng đế Đại Càn này của các ngươi quả thật quá cẩn thận, bổn tọa giết qua nhiều Hoàng đế như vậy, có thể nói hắn là người cẩn thận nhất."
Ma Quân đã ẩn núp ở kinh thành rất lâu trước đây, cho nên hắn có vài phần hiểu biết đối với Càn đế.
Ngay cả hắn cũng cho rằng Càn đế quá cẩn thận, có thể nghĩ được ấn tượng của thế nhân đối với Càn đế.
Sau khi thuyết phục Ma Quân, Ngụy Quân thở phào một cái.
Nếu Ma Quân kiên trì muốn đi giết chết Càn đế như lời hắn bảo, thật đúng là không hay rồi.
Sau khi thu phục Ma Quân, Ngụy Quân lại lần nữa chuyển ý nghĩ của mình đến Vương Thượng Thư.
Vương Thượng Thư nhắn cho hắn là Vương Hải đã đạt thành hợp tác với Càn đế, nhưng mà Vương Thượng Thư thủy chung vẫn không nói hắn và Vương Hải có mối quan hệ gì, cũng không nói Vương Hải đã được hắn thuyết phục đứng về phe Ngụy Quân.