Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 584 - Chương 584. Ngụy Quân Người Tốt Có Báo Tốt (2)

Chương 584. Ngụy Quân người tốt có báo tốt (2) Chương 584. Ngụy Quân người tốt có báo tốt (2)

Ngụy Quân người tốt có báo tốt (2)

Đây là cơ mật tối cao, một khi tiết lộ, thiết nghĩ sẽ không chịu nổi hậu quả .

Cho nên ngay cả Ngụy Quân, Vương Thượng Thư cũng không nói.

Chuyện này là chính xác.

Nhưng Ngụy Quân bị khuyết thiếu tình báo, lại bởi vậy mà sinh ra phán đoán sai lầm.

Ngụy Quân nghĩ đến cục diện hiện tại là Thượng Quan Thừa tướng, Lục Tổng quản và Vương Thượng Thư đều đã đứng về phe mình.

Mà Vương Hải và Càn đế là phe đối địch.

Tuy thực lực của Vương Hải rất mạnh, nhưng Ngụy Quân thấy rõ, tai họa ngầm của Vương Hải rất lớn, hơn nữa hắn cực kỳ ỷ lại vào Học Hải.

Nói rằng muốn giết hắn, dựa vào Thượng Quan Thừa tướng, Lục Tổng quản và Vương Thượng Thư liên hợp với nhau, chỉ sợ chưa đủ lực.

Cho nên Ngụy Quân suy nghĩ, phải buff thêm một chút cho Vương Hải.

Thật vất vả mới có một người dám giết mình, không thể để cho hắn xuất sư chưa kịp đã mạng mất thân vong.

Vì vậy Ngụy Quân thực thành khẩn cầu nguyện thêm cho Vương Hải:

"Bản Thiên Đế chúc phúc Vương Hải, chúc Vương Hải tâm tưởng sự thành, vạn sự như ý."

Ngụy Quân ôm thái độ thành khẩn cầu nguyện cho Vương Hải.

Hắn cũng không biết đạo chí thành sẽ không cho phép làm như vậy, dù sao làm như vậy cũng có hiềm nghi tự sát.

Nhưng mà đạo chí thành cho phép hành vi của Ngụy Quân.

Điều này làm cho Ngụy Quân mười phần ngạc nhiên lẫn vui mừng.

Xem ra đạo chí thành bắt đầu chuyển biến, quy mô càng ngày càng rộng hơn.

Điều này thực diệu.

Vương Hải muốn giết hắn, mà hắn lại thành tâm chúc phúc Vương Hải, để cho khí vận của Vương Hải tăng mạnh.

Cứ như vậy, xác suất hắn chết liền tăng cao vô hạn.

Vận khí của mình rốt cuộc bắt đầu phát huy tác dụng.

Tâm tình Ngụy Quân bắt đầu phấn chấn, sự lo lắng mà Vương Thượng Thư gây ra cho hắn cũng thoáng giảm bớt một ít.

Tuy có những loại người đui mù như Vương Thượng Thư, Thượng Quan Thừa tướng, Lục Tổng quản liều mạng bảo hộ hắn đúng là lấy oán trả ơn, nhưng người tốt trên thế giới này vẫn còn như Vương Hải muốn giết hắn khiến cho hắn cảm thấy ấm áp.

Điều này làm cho Ngụy Quân tràn ngập cảm kích thế giới lấy oán trả ơn này, cảm nhận được một tia an ủi trong lòng.

"Chỉ có một tên Vương Hải chỉ sợ còn chưa đủ, Vương Hải là Nho gia lão đại, càng phải suy xét đến lợi ích của Nho gia, có thể sẽ không giết ta, ta vẫn nên kích thích thêm Càn đế một chút mới được."

Ngụy Quân vẫn phi thường trầm tĩnh.

Tuy mai phục một tay bên Vương Hải, nhưng Ngụy Quân cũng không có mang toàn bộ hy vọng đều ký thác ở trên người Vương Hải.

Dù sao trên bản chất, hắn cùng Vương Hải cũng không có thâm cừu đại hận gì không thể hóa giải.

Vương Hải và hắn nhiều nhất chỉ là lý niệm không hợp nhau, thật ra không có mâu thuẫn ích lợi gì.

Ngược lại là Càn đế, mới có xung đột lợi ích thiết thực cùng hắn.

Hắn kích thích Càn đế chịu không nổi, vậy Càn đế cũng sẽ tạo áp lực lên Vương Hải, do đó khiến cho xác suất tử vong của Ngụy Quân tăng cao.

Logic này mới chính xác.

Cho nên Ngụy Quân rất nhanh liền quyết định tiếp tục tự hỏi điểm mấu chốt của Càn đế.

Từ tình huống trước mắt mà xét, điểm mấu chốt của Càn đế cơ bản đã bị hắn tìm hiểu rõ ràng.

Ổn định.

Ổn định áp đảo tất cả.

Mà trước mắt, chuyện khiến cho Đại Càn không ổn định dễ dàng nhất, chính là Trần Vạn Lý cùng chuyện ẩn phía sau Trần Vạn Lý.

Chỉ cần mang chân tướng phơi bày sáng tỏ, không nói Đại Càn sẽ sụp đổ, nhưng mà khẳng định sẽ lâm vào một trận hỗn loạn.

Tuy nhìn từ góc độ ích lợi quốc gia, tiên đế là không sai.

Nhưng xét về tính đúng sai của bản thân vấn đề, chỉ cần có ba quan điểm nhất định, không thể không có lương tâm nói rằng những gì tiên đế đã làm là đúng.

Sự tồn tại của hoàng thất yêu cầu tiên đế phải làm như vậy.

Càn đế sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện thanh danh hoàng huynh bị tổn hại.

Bao gồm dân chúng Đại Càn, thật ra cũng không muốn nhìn thấy loại chuyện này.

Cho nên nếu Ngụy Quân thúc đẩy mạnh việc này, khẳng định sẽ chạm vào nghịch lân của Càn đế.

Nghĩ đến đây, Ngụy Quân trầm ngâm một lát, rồi đi tìm Bạch Khuynh Tâm.

"Khuynh Tâm, hay là chuyện này chúng ta cần phải tiếp tục tra, đào sâu thêm nữa, không tiếc trả giá tất cả, điều tra mọi chuyện thật rõ ràng." Ngụy Quân nói.

Bạch Khuynh Tâm gật đầu nói: "Ta biết, thật ra chuyện này về cơ bản đã điều tra rõ ràng, chúng ta còn chưa muốn đào sâu thêm cấp bậc của sự kiện này mà thôi, cùng suy nghĩ của Trần Vạn Lý đã chứng minh không có liên quan đến vụ việc. Từ kết quả điều tra trước mắt của chúng ta, đã có thể mang một cái công đạo cho Trần Vạn Lý."

Quả thực, việc Mặc gia đi tới Tây đại lục, thật ra không hề liên quan tới Trần Vạn Lý.

Trần Vạn Lý đến Đại Càn, là vì báo thù cho Trần Bách Lý, vì những người Mặc gia vô tội bị chết uổng mạng hỏi một câu, rốt cuộc bọn họ vì sao mà chết?

Trần Vạn Lý chính là thay bọn họ đến kêu oan.

Mà oan tình này, Bạch Khuynh Tâm và Ngụy Quân sẽ giúp hắn chứng thực.

Trần Vạn Lý cũng nghĩ sai rồi.

Trần Vạn Lý nhận định đối tượng báo thù là Nho gia.

Nhưng trên thực tế, Nho gia và Mặc gia giống nhau, đều là kẻ bị hại.

Người chân chính nắm trong tay tất cả ở phía sau màn, chính là tiên đế.

Về phần Nho gia thuận nước đẩy thuyền diệt Mặc gia ở dưới tình huống hoàn toàn không biết gì cả, do mỗi người một ý, nên vĩnh viễn không thể tra ra đáp án chuẩn xác.

Nho gia cũng không có khả năng đưa ra một đáp án chuẩn xác cho Trần Vạn Lý.

Ngụy Quân ngẫm nghĩ, đánh nhịp nói: "Vậy hãy đưa ra một đáp án cho Trần Vạn Lý."

Trần Vạn Lý không quản đướng xá xa xôi, vượt vạn dặm đường, băng qua đại dương mà đến, hơn nữa lưng đeo cừu hận nhiều năm như vậy.

Hắn nên biết chân tướng, nên nhận được một cái công đạo.

Vô luận tiên đế lừa gạt Trần Vạn Lý có lý do quang minh chính đại đến thế nào đi chăng nữa, nhưng lừa gạt vẫn chính là lừa gạt.

Bản thân Trần Vạn Lý là vô tội.

Không có đạo lý nào vì vấn đề hưng vong của quốc gia mà lại bỏ qua ý kiến của Trần Vạn Lý, đẩy Trần Vạn Lý vào cảnh cửa nát nhà tan.

Đương nhiên, Ngụy Quân hiểu đạo lý này, nhưng tiên đế không chịu hiểu.

Dù sao ở trong lòng Hoàng đế, quân bắt thần tử, thần bất tử bất trung.

Tiên đế cũng không sẽ cho rằng mình đã làm sai điều gì.

Trong nhận thức của tiên đế, nó đã trở thành quan điểm cố hữu trước sau như một.

Ngụy Quân có thể lý giải, nhưng hắn khẳng định không tiếp nhận.

Sắc mặt Bạch Khuynh Tâm biến thành mười phần khó coi, khi điều tra sự kiện Trần Vạn Lý.

Bi kịch đều phát sinh ở trên người hắn.

Bình Luận (0)
Comment