Nam nhân một tay chế tạo hoàng hôn chư thần (2)
Nhóm thần linh rất nhanh liền đạt thành ý kiến giao hảo với Ngụy Quân.
Nhưng liền vào lúc này, bọn họ thấy được màn biểu diễn của Ngụy Quân sau khi vị thần tình yêu chết.
"Đều đứng hết lên, không được quỳ. Các ngươi nhớ kỹ, về sau các ngươi ai cũng không được quỳ. Vô luận là quan trên, hay là thần linh. Công xã Văn Minh thành lập, chính là để cho mỗi người Tây đại lục đều bình đẳng, không ai phải quỳ gối khúm núm dưới chân người khác sống tạm, nghe hiểu chưa?"
Nhóm thần linh thấy được đội thần vệ do Tiếu Ân dẫn đầu, trong ánh mắt bắt đầu toả sáng một thứ ánh sáng khác nhau rực rỡ lạ thường.
Bọn họ càng thêm cảm giác lạnh thấu xương hơn so với việc Ngụy Quân giết chết vị thần tình yêu.
Giết chết vị thần tình yêu, đối với bọn họ mà nói tất nhiên mười phần rung động, nhưng còn có thể trong phạm vi thừa nhận.
Dù sao chết không phải là bọn họ.
Nhưng mà thái độ này của những thần vệ đối với Ngụy Quân, liền làm cho bọn họ không rét mà run.
"Thần yêu thế nhân, lại bắt buộc thế nhân quỳ. Ngụy Quân đang báng bổ thần linh, lại khuyên bảo thế nhân đều đứng hết lên."
Thần vương nhìn chúng thần, giọng điệu có chút phức tạp: "Các vị, Ngụy Quân kẻ này, thật sự có thể là địch sao?"
Lần này ngay cả nữ thần trí tuệ cũng lặng lẽ.
Thần vương lại đưa ra bài hát quốc tế ca.
"Cho tới bây giờ đều không có cứu thế chủ, cũng không phụ thuộc vào thần tiên Hoàng đế.
Phải sáng tạo hạnh phúc nhân loại, phụ thuộc vào bản thân chúng ta!"
...
"Là ai sáng tạo thế giới nhân loại? Là quần chúng lao động chúng ta.
Tất cả thuộc về toàn bộ người lao động, sao có thể dung dưỡng ký sinh trùng!
Loài mãnh thú độc xà này là đáng hận nhất, ăn hết huyết nhục chúng ta.
Một khi mang bọn chúng tiêu diệt sạch sẽ, ánh mặt trời đỏ thắm chiếu sáng toàn cầu!"
...
Thần vương gõ xuống bàn, trầm giọng hỏi: "Ngụy Quân sáng tác bài hát “Quốc Tế Ca” này, hắn đến cùng là đang nhằm vào ai? Ai mới là ký sinh trùng trong miệng hắn? Là thương nhân bóc lột công nhân? Hay là... thần linh chúng ta đây?"
Nghênh đón ánh mắt thần vương, nữ thần trí tuệ gian nan mở miệng: "Ngụy Quân... Chỉ sợ không có thiện ý đối với thần linh chúng ta."
Dừng một chút, nữ thần trí tuệ tiếp tục nói: "Hơn nữa hắn đang đụng chạm đến căn cơ thống trị của chúng ta, hắn đang dao động tín ngưỡng tín đồ của chúng ta."
"Cho nên người như vậy, chúng ta thật sự có thể làm bạn sao?" Thần vương hỏi.
Nữ thần trí tuệ hít sâu một hơi, kiên định nói: "Trước kia là ta nghĩ như thế, chúng ta nên làm bạn với Ngụy Quân, nhưng Ngụy Quân lại vị tất nguyện ý. Ngụy Quân chính là một tảng đá ở Đông đại lục, vừa thối lại vừa cứng. Hắn đi vào Tây đại lục, quả nhiên vẫn là cái hành vi như vậy. Nếu không thể làm bạn, vậy phải mau chóng trừ bỏ Ngụy Quân. Bằng không dựa vào thủ đoạn mê hoặc lòng người của Ngụy Quân, hắn thật sự có khả năng lay động đến căn cơ thống trị của chúng ta."
Thần vương thấy được nguy cơ.
Nữ thần trí tuệ cũng thấy được nguy cơ.
Tuy vũ lực cường đại của Ngụy Quân đối với bọn họ mà nói cũng có uy hiếp, nhưng mà chỉ cần bọn họ không trực diện đối địch với Ngụy Quân, vậy cũng không phải là một vấn đề lớn.
Nhưng mà tất cả chủ trương của Ngụy Quân, rõ ràng là đang giải phóng nhân dân Tây đại lục.
Kêu gọi bọn họ xóa bỏ tín ngưỡng thần linh trong lòng, nắm chắc vận mệnh của mình.
Nhưng mà cứ như vậy, thần linh bọn họ tồn tại nhờ phụ thuộc vào tín ngưỡng lực, đã hoàn toàn bị dao động căn cơ.
Đây mới là điểm trọng yếu không thể thừa nhận.
Vị thần chiến tranh và vị thần tình yêu chết rồi thì không lo.
Nhưng mà hành vi của Ngụy Quân, đã đủ làm cho bọn họ sinh ra cảnh giác.
Nếu bọn họ không cẩn thận đề phòng, tùy ý để loại hành vi và chủ trương này của Ngụy Quân dần dần lan tràn, tiếp qua vài năm vài chục năm, tín ngưỡng thần linh của bọn họ sẽ bị giảm bớt đến mức tận cùng.
Thậm chí ngay cả thực lực của bọn họ cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Đây là điều mà bọn họ vạn vạn lần không thể tiếp nhận.
Như vậy vấn đề tiếp theo.
"Làm như thế nào để giết Ngụy Quân?" Thần vương hỏi.
Nữ thần trí tuệ nói: "Không nên để hắn cúi xuống vái thậm chí cơ hội nói chuyện, thực lực bản thân Ngụy Quân cũng không cường đại lắm. Chỉ cần khống chế được hành vi của hắn, ta nghĩ một vị thần linh đều có thể dễ dàng giết chết hắn."
"Vậy cử ai đi giết chết Ngụy Quân?"
Chúng thần trong điện lại trầm mặc.
Nữ thần trí tuệ phân tích nhìn như có đạo lý.
Nhưng trên thực tế, tình huống chân thật là như thế nào, ai có thể nói rõ ràng đây?
Vạn nhất Ngụy Quân còn có con bài khác chưa lật thì làm sao bây giờ?
Thực lực vị thần chiến tranh và vị thần tình yêu cũng không kém hơn so với bọn họ.
Hai người bọn họ đều đã chết.
Ai có thể cam đoan mình có thể sẽ không phải là người kế tiếp đây?
"Để ta đi."
Sau một khoảng lặng đáng xấu hổ trôi qua, nữ thần trí tuệ chủ động xin đi giết giặc.
"Vô luận như thế nào, vị thần chiến tranh là phụ thần của ta, ta nên báo thù cho ông ấy." Nữ thần trí tuệ nói.
Nghe được nữ thần trí tuệ chủ động xin đi giết giặc, thần vương có chút do dự.
Nhưng sau đó lại trực tiếp đánh nhịp nói: "Tốt, vậy liền làm như thế, chúng ta chờ ngươi khải hoàn."
...
Thời điểm chúng thần trong điện đang thương lượng đối phó Ngụy Quân như thế nào, Ngụy Quân cũng đang thay đổi nhân sinh quan của Tiếu Ân người dẫn đầu đám thần vệ.
"Ngụy... Tiên sinh, thần linh chí cao vô thượng, chúng ta thật sự có thể không quỳ lạy bọn họ sao? Thần linh có thể sẽ không tức giận sao?" Tiếu Ân run giọng hỏi.
Ngụy Quân bình tĩnh hỏi ngược lại: "Trong giáo dục các ngươi tiếp thu, thần linh có phải đều nhân ái vô cùng, công bình công chính hay không?"
"Đúng vậy." Mọi người nhất loạt gật đầu.
Ngụy Quân cười nói: "Nếu thần yêu thế nhân, thần linh nhân ái vô cùng, lại như thế nào bọn họ sẽ tâm sinh lửa giận bởi vì thế nhân không quỳ lạy? Rốt cuộc là các ngươi là đang nghi ngờ hàm dưỡng của thần linh, hay là đang nghi ngờ sự lương thiện của thần linh?"
Không có người trả lời.
Ngụy Quân tươi cười càng thêm chân thật: "Các vị, thân là thần vệ, nhưng các vị hoài nghi đối với thần linh cũng là thâm căn cố đế như thế. tín ngưỡng của các vị đã sớm biến chất, tới hôm nay các vị mới phát hiện ra sao?"
Trên đầu Tiếu Ân xuất hiện từng giọt từng giọt mồ hôi lạnh toát.
Sau khi bị Ngụy Quân vạch trần, hắn ý thức được Ngụy Quân nói đúng.