Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 659 - Chương 659. Trong Bề Dày Lịch Sử, Vạn Trượng Hào Quang (4)

Chương 659. Trong bề dày lịch sử, vạn trượng hào quang (4) Chương 659. Trong bề dày lịch sử, vạn trượng hào quang (4)

Trong bề dày lịch sử, vạn trượng hào quang (4)

Cơ Soái thản nhiên nói: "Cho nên bổn soái mới phải tiêu diệt thành Tây Kinh, bằng không, lấy gì tạo sự tin tưởng cho minh hữu? Có một số việc phải làm mới có cơ hội thành công, hy vọng không phải chờ mà có."

Ngụy Quân bừng tỉnh đại ngộ: "Trách không được Cơ Soái ngài phải đồ thành Tây Kinh, nhưng lời này của ngài xác định không phải bóng gió Càn đế đấy chứ?"

Luôn cảm thấy rằng có điều gì đó trong lời nói nha.

Cơ Soái chỉ vào Ngụy Quân, cười lắc lắc đầu: "Ta đồ sát thành Tây Kinh, cũng không hoàn toàn là vì thủ tín với Long cung, điều này thậm chí không phải nguyên nhân chủ yếu."

"Vậy nguyên nhân chủ yếu là cái gì?"

"Sau khi trở lại Đại Càn, ngươi sẽ biết."

Cơ Soái không có nói điêu.

Sau khi trở lại Đại Càn, Cơ Soái dẫn theo Ngụy Quân đi tới một địa cung.

Ngay ở trong lòng đất của Ngọc Môn quan.

Ngụy Quân chưa bao giờ biết, dưới Ngọc Môn quan, thế mà có một cái công trình lớn như vậy.

Cũng không phải chỉ có một mình Ngụy Quân đến.

Cơ Lăng Sương, Lâm tướng quân, Tiết tướng quân, Vương Hải, Lục Tổng quản. . . Rất nhiều người, đều xuất hiện ở tại nơi này.

Trên gương mặt một số người lộ vẻ bi thương.

Sắc mặt một số người lại chìm đắm trong mê man.

Ngụy Quân tới gần Cơ Lăng Sương, thấp giọng hỏi: "Cơ cô nương, nơi này là địa phương nào?"

Gương mặt Cơ Lăng Sương là một trong những người phủ nét bi thương nhất.

Cho nên Ngụy Quân nhắm chừng Cơ Lăng Sương phải biết nơi này là nơi nào.

Nhưng Cơ Lăng Sương không có trả lời vấn đề của hắn, chỉ nói: "Ngụy đại nhân chờ một lát, ngài sẽ nhanh chóng biết thôi."

Lúc này Cơ Soái bỗng nhiên dừng bước chân.

Những người khác cũng đều dừng chân.

Ngụy Quân nhìn chăm chú, sau đó đó là lông mi nhướng lên.

Thế mà hắn thấy được một người quen - Ảnh Tử.

Ảnh Tử của Giám sát ti.

Lần trước Ảnh Tử còn thiếu chút nữa giết hắn bởi vì hắn cố ý tra xét chuyện tình Trần Bách Lý.

Ngụy Quân không nghĩ tới Ảnh Tử thế mà sẽ xuất hiện ở trong này.

Hơn nữa lúc này Cơ Soái lại hành lễ với Ảnh Tử.

"Ảnh Tử đại nhân vất vả."

Cơ Soái thậm chí còn cúi đầu trước Ảnh Tử.

Ảnh Tử thoáng cái vụt tới, không có nhận cái thi lễ này của Cơ Soái, rồi sau đó đáp lễ nói: "Cơ Soái cũng vất vả, mời vào bên trong đi."

"Mời."

Cơ Soái lại đi về phía trước.

Những người khác đều đuổi kịp.

Ngụy Quân cố ý quan sát Lục Tổng quản một chút.

Quả nhiên, Ngụy Quân thấy được Lục Tổng quản nói chuyện với Ảnh Tử.

"Thì ra mấy năm nay, ngươi đang làm ở đây." Lục Tổng quản nói.

Trong thanh âm Ảnh Tử pha lẫn tự hào: "Ta cuối cùng cũng không có làm mất mặt Giám sát ti, hơn nữa chuyện này vốn là Giám sát ti chúng ta phải làm."

Lục Tổng quản vỗ vỗ bả vai Ảnh Tử, vẻ mặt hiển nhiên mười phần vui mừng.

Ngụy Quân không muốn làm rõ ràng hai người đang đánh chủ ý bí hiểm gì.

Nhưng mà ngay sau đó, tiến vào đến một không gian mới, da đầu Ngụy Quân nhất thời tê dại.

Trong nháy mắt hắn đã rõ nơi này đến cùng là địa phương nào.

Bởi vì hắn thấy được linh bài dày đặc.

Trên mỗi một cái linh bài, đều viết tên một người - cùng với thời gian của người chết!

Đây là danh sách anh hùng liệt sĩ hy sinh vì nước trong cuộc chiến tranh vệ quốc.

Ngụy Quân thấy được tên Dương đại soái.

Thấy được tên tiền Thái tử.

Thậm chí thấy được tên phụ thân.

Càng nhiều, người mà hắn không quen biết.

Dày đặc la liệt.

Nhưng cũng có thứ tự chỉnh tề.

Phía trước mỗi một cái linh bài đều đốt nhang nến thờ phụng.

Đây là một phần lớn của công trình.

Trong chốc lát nhìn thấy những linh vị, hơn quá nửa người ở đây liền nháy mắt tan nát.

Cơ Soái lúc này vỗ vỗ tay, mang lực chú ý của mọi người đều tập trung đến trên người mình, sau đó nói ra lai lịch nơi đây:

"Tiên đế từng nói, toàn bộ anh hùng hy sinh vì nước, hẳn là đều có tên của mình, hẳn là đều chết có ý nghĩa.

Một dân tộc có hi vọng không thể không có anh hùng, một quốc gia có tiền đồ không thể không có tiên phong.

Cho nên trước khi tiên đế băng hà, đã ban một đạo thánh chỉ - toàn bộ những anh hùng liệt sĩ hy sinh trong cuộc chiến tranh vệ quốc, đều phải được vĩnh viễn cung phụng, đều phải có được tên của chính bọn họ.

Quá khứ mấy năm nay, đại nhân Ảnh Tử của Giám sát ti luôn luôn bôn tẩu vì thế sự, bổn soái, Thượng Quan Thừa tướng, thậm chí hoàng thất, đều toàn lực ủng hộ.

Cho đến ngày nay, vẫn chưa thể hoàn thành công việc, nhưng cơ bản đã mang toàn bộ anh hùng liệt sĩ chết trận đều lập linh bài, toàn bộ di thể có thể tìm được, chúng ta đều đã đem hết toàn lực tìm kiếm.

Lịch sử có thể sẽ không bị lãng quên, ít nhất chúng ta sẽ không quên, cũng không cho phép được quên.

Hôm nay, ta trước mang các vị tiến đến cúng tế anh hùng.

Chờ kỹ thuật tu di nạp giới tử và kỹ thuật truyền tống trận có được đột phá, toàn bộ hậu nhân của những anh hùng này, đều sẽ có cơ hội tới đây cúng tế tổ tiên bọn họ.

Anh hùng hy sinh, tuyệt đối sẽ không bao giờ là vô nghĩa.

Quốc gia sẽ ghi lại bọn họ vào trong danh sách, người nhà anh hùng liệt sĩ sẽ được địa phương ưu đãi trợ cấp, hậu nhân anh hùng liệt sĩ sẽ tự hào về họ trong đền thờ tổ tiên.

Sử quan vĩnh viễn sẽ cầm bút viết đúng sự thật!

Trong quân vĩnh viễn sẽ ca tụng truyền thuyết của bọn họ!

"Hiện tại, ngả mũ, chào!"

Toàn trường lặng ngắt như tờ.

Mọi người đều tỏ lòng thành kính với những anh hùng đã hy sinh.

Mà Ngụy Quân còn nghĩ nhiều hơn một tầng.

Ánh mắt hắn lướt qua đám người, nhìn về phía Ảnh Tử, nhìn về phía Cơ Soái, nhìn về phía Thượng Quan Thừa tướng không có mặt ở đây, thậm chí là Càn đế.

Vì hoàn thành công trình lớn này, bọn họ khẳng định đã tiêu phí không ít tâm huyết.

Ảnh Tử ở trong cuộc chiến tranh vệ quốc, cũng là anh hùng dân tộc lập bao chiến công hiển hách.

Sau cuộc chiến lại mai danh ẩn tích.

Thượng Quan Thừa tướng lưng đeo danh gian tướng, lại chưa bao giờ có biện giải gì.

Thậm chí là Càn đế và hoàng thất, cũng chưa từng lộ ra sự quá phận trong phương diện chuyện tình này.

Nhưng mà bọn họ luôn luôn lặng lẽ hành động.

Người đời nhìn không tới được địa phương này, luôn có rất nhiều người đang tiến về phía trước với gánh nặng trên vai.

Bọn họ làm rất nhiều, chỉ là bọn họ cũng không thèm để ý đến chuyện được người khác biết hay không.

Cơ Soái đồ thành diệt quốc, giết người vô nhân tính, nhưng hắn cũng không phải là một gã đồ tể trời sinh.

Ngụy Quân tận mắt thấy Cơ Soái xuất ra một phần phân ảnh lưu niệm châu, cung phụng những linh bài trước mặt.

Bao gồm Lâm tướng quân mang đến cổng thành Tây Kinh.

Bình Luận (0)
Comment