Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 660 - Chương 660. Quân Nơi Chín Suối Cùng Cát Bụi, Ta Tại Nhân Gian Tuyết Trắng Đầu (1)

Chương 660. Quân nơi chín suối cùng cát bụi, ta tại nhân gian tuyết trắng đầu (1) Chương 660. Quân nơi chín suối cùng cát bụi, ta tại nhân gian tuyết trắng đầu (1)

Quân nơi chín suối cùng cát bụi, ta tại nhân gian tuyết trắng đầu (1)

"Dương đại ca, các vị huynh đệ, ta mang theo máu tươi kẻ địch, tới tìm các ngươi uống rượu."

"Chúng ta ở Tây đại lục, bắn một tràng pháo hoa rất lớn."

"Để các ngươi nhìn xem, các ngươi nhất định sẽ thích."

Nghe xong lời nói của Cơ Soái, hốc mắt rất nhiều người ở đây thoáng chốc đỏ ửng.

Ngụy Quân cũng hoàn toàn bị chấn động.

Quốc gia này, phiến thổ địa này, chung quy vẫn có rất nhiều lãng tử chí tình, làm cho tâm khảm người ta vô cùng cảm động.

Bọn họ lãng mạn, là khắc ở trong xương cốt.

Như Cơ Soái lúc này.

Sau khi Cơ Soái "Ôn chuyện" cùng với lão huynh đệ của mình, mang ánh mắt đặt ở trên người Ngụy Quân.

"Ngụy đại nhân, những người của thế hệ chúng ta đây, sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ những chiến hữu này. Nhưng làm cho bọn họ lưu danh bách thế, phải nhờ vào ngươi, vất vả Ngụy đại nhân."

Ngụy Quân hành lễ với Cơ Soái: "Ngụy mỗ cúc cung tận tụy, kể cả lúc chết."

Thời khắc này Ngụy Quân, lại nhận thức sâu sắc hơn đối với chức sử quan của mình, cũng lại một lần nữa cảm nhận được trách nhiệm mà mình gánh vác.

Đó là trách nhiệm càng quan trọng hơn so với việc đi tìm chết.

Những anh hùng liệt sĩ hy sinh này, nhiều người trong số họ không được biết đến, bọn họ đổi lấy đồng lương ít ỏi, cứ như vậy dâng lên sinh mệnh của mình.

Từ trên tiền lời mà nói, đáng giá như vậy sao?

Đương nhiên không đáng giá.

Cho nên, muốn cho những anh hùng liệt sĩ hy sinh này được biết đến càng nhiều.

Mà để làm được càng nhiều chuyện đó, cần loại sử quan như hắn tiến hành.

Trước mắt thì quốc gia này chỉ có thể cấp đãi ngộ có hạn cho những anh hùng.

Nhưng mà làm sử quan, hắn có thể khiến cho anh hùng liệt sĩ này lưu danh sử xanh, lưu danh bách thế.

Hắn có thể đem cống hiến của anh hùng liệt sĩ mà người kiếp này không thể thưởng cho bọn họ, truyền bá nó ở trăm ngàn năm sau.

Làm cho bọn họ chết có ý nghĩa!

Trong bề dày lịch sử, vạn trượng hào quang

Đây là đãi ngộ mà anh hùng liệt sĩ nên có được.

Là sử quan tận tâm với trách nhiệm.

Đó cũng là sự lãng mạn của những người này đã ăn sâu vào cốt tủy của bọn họ!

Ngay sau đó Ngụy Quân cảm giác được cảnh giới tư tưởng của mình đang thăng hoa, Ngụy Quân liền máy động trong lòng.

Không ổn.

Quả nhiên.

Ngụy Quân rất nhanh liền phát hiện, thân thể của chính mình lại bắt đầu sáng lên.

Chính đạo quang.

Không chỉ Ngụy Quân phát hiện, mọi người đều phát hiện.

Ánh mắt mọi người lập tức tập trung vào người Ngụy Quân.

Sau đó liền nghĩ tới tình cảnh này, mọi người liền hiểu rõ.

Không ai có cảm giác bất ngờ.

Mọi người đều tán dương:

"Ngụy Quân tử không hổ là Ngụy Quân tử."

"Tình cảnh này, với bích huyết đan tâm của Ngụy đại nhân, xem ra thực lực lại có tiến bộ."

"Ngụy đại nhân chính là chân thần, cảm giác tùy thời tùy chỗ đều có thể ngộ đạo, đột phá liền đơn giản giống như ăn cơm uống nước."

"Tuy ngộ đạo rất khó, nhưng mà xuất hiện ở trên người Ngụy đại nhân, ta cũng không cảm thấy bất ngờ."

"Ngươi vĩnh viễn có thể tin tưởng phẩm hạnh hành vi thường ngày của Ngụy đại nhân, bởi vì lần nào Ngụy đại nhân cũng sẽ không làm ngươi thất vọng."

"Ngụy đại nhân sẽ không tức cảnh sinh tình, lại tấn thăng Bán Thánh chứ?"

. . .

Ngụy Quân: ". . ."

Thật là có khả năng.

Hắn đã hết sức muốn áp chế.

Nhưng mà cái tu vi thực lực này thật sự cứ tự động tăng dần lên.

Khó chịu trong lòng hắn đang dâng trào.

Bản Thiên Đế chỉ là tiến hóa linh hồn một chút mà thôi.

Chứ đâu có muốn tu vi cũng tiến bộ theo.

Hạo Nhiên Chính Khí này thật là biết tận dụng mọi thứ, hoàn toàn không cho hắn cơ hội cự tuyệt, trực tiếp mang hắn chạy nhanh về phía trước.

Không đúng, không phải chạy, là bay.

Trực tiếp mang Ngụy Quân bay.

Ngụy Quân tỏ vẻ cự tuyệt.

Hắn hiện tại mới là Đại nho, mà sắp vô địch thiên hạ.

Chờ hắn thành Bán Thánh, vậy còn không phải muốn lên trời?

Thiên hạ này còn có ai có thể giết hắn?

Ngụy Quân cảm thụ được Hạo Nhiên Chính Khí trong cơ thể muốn tăng vọt, một tay liền ôm lấy Ma Quân.

"Con mèo nhỏ, tiện nghi cho ngươi, nhận năng lượng chủ nhân trao cho ngươi đi."

Linh hồn Ma Quân phát ra một tiếng âm rung, trực tiếp mềm oặt nằm bẹp trong lòng Ngụy Quân.

Nàng cảm giác mình say luôn rồi.

Nhiều lắm.

Ngụy Quân cho thật sự nhiều lắm.

Ma Quân thậm chí có thể cảm nhận được thương tích của mình đang chậm rãi chữa khỏi.

Phải biết rằng Ma Quân cơ bản là thiên hạ vô địch cũng có thực lực vô địch ở trên trời, trong cơ thể nàng mà xuất hiện điềm xấu thì cũng không có biện pháp gì.

Nhưng Hạo Nhiên Chính Khí của Ngụy Quân thế mà có thể xua tan điềm xấu này.

Thế mới biết, rốt cuộc Ngụy Quân rót vào cơ thể nàng nhiều Hạo Nhiên Chính Khí đến mức nào.

Đó là một số lượng vô kể.

Nếu mà Ngụy Quân lưu lại cho mình sử dụng, nhắm chừng thật sự liền tấn thăng Bán Thánh.

Nhưng mà Ngụy Quân mang tất cả thứ tốt này đều cho Ma Quân.

Trong lòng Ma Quân cảm động rối tinh rối mù.

"Ngụy Quân. . ."

"Chủ nhân, ta từ bỏ."

Ma Quân truyền âm gọi Ngụy Quân là "Chủ nhân"

Câu này nếu như bị người khác nghe được, nàng sẽ cảm thấy đặc biệt xấu hổ.

Nhưng mà Ngụy Quân cho mình nhiều Hạo Nhiên Chính Khí như vậy, Ma Quân cảm giác mình thật sự nợ Ngụy Quân cả đời cũng không trả hết.

Người này sủng ái giành cho mình thái quá rồi.

Nếu nàng không thể hiện nó, nàng sẽ tự coi thường mình.

Bản miêu cũng không thể làm con mèo đê tiện.

Cho nên nàng cắn răng, nén sự xấu hổ, gọi Ngụy Quân một tiếng "Chủ nhân".

Thanh âm run run.

Thân thể mềm yếu.

Cũng chính là hình dạng con mèo hiện tại của nàng.

Bằng không Ngụy Quân thật sự có khả năng sẽ nổi lên thú tính.

Được Ma Quân gọi là chủ nhân thật ra Ngụy Quân tương đối bình tĩnh.

Dù sao hắn cũng không phải trai mới lớn.

Chủ nhân mà thôi.

Kiếp trước rất nhiều nữ ngôi sao không chỉ có gọi hắn là chủ nhân, còn gọi hắn là "Ba ba" luôn ấy chứ.

Chẳng có gì to tát.

Sớm đã thành thói quen.

Ngụy Quân chỉ bình tĩnh nói: "Không, ngươi nên nhận tiếp."

Cái gì mà từ bỏ?

Ngươi không cần nhưng bản Thiên Đế làm sao bây giờ?

Ngươi phải nhận.

Còn phải nhận thật nhiều.

Ngụy Quân một hơi mang tất cả Hạo Nhiên Chính Khí lần này đột nhiên tăng vọt đều chuyển hết cho Ma Quân, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cuối cùng đã không còn cảm giác rục rịch muốn đột phá.

Nhưng mà Ngụy Quân rất nhanh liền phát hiện, mình cao hứng quá sớm.

Thế mà hai mắt Ma Quân đẫm lệ lưng tròng nhìn hắn.

Hơn nữa chủ động cọ cọ mặt Ngụy Quân.

"Ngụy Quân, ta đã khôi phục bốn thành thực lực." Ma Quân ngạc nhiên lẫn vui mừng nói.

Ngụy Quân nói: "Tốt lắm nha."

Bình Luận (0)
Comment