Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 681 - Chương 681. Như Ý Như Ý, Thuận Tâm Ý Ta (4)

Chương 681. Như ý như ý, thuận tâm ý ta (4) Chương 681. Như ý như ý, thuận tâm ý ta (4)

Như ý như ý, thuận tâm ý ta (4)

Bằng không Càn đế cũng không dám để cho Trấn Tây Vương một thân vương quân công thịnh như vậy có quyền cầm quân.

Mà Trấn Tây Vương năm đó lại tặng ngôi vị hoàng đế cho Càn đế.

Càn đế trong lòng là lĩnh tình của Trấn Tây Vương.

Trấn Tây Vương cũng hoàn toàn không có ý tưởng soán vị, nếu không năm đó cũng sẽ không nhường.

Vừa rồi Ngụy Quân lại rửa sạch hiềm nghi cho Trấn Tây Vương.

Lần này nếu Trấn Tây Vương thật sự hạ sát thủ đối với Ngụy Quân, vậy quả thực danh chính ngôn thuận.

Nhưng Cơ Soái cười nói: "Lăng Sương, con quả thật còn rất nhiều chỗ phải học tập Ngụy Quân. Lời của Ngụy Quân vừa rồi, con cho là là đang dọn sạch đường lui cho Trấn Tây Vương sao?"

"Chẳng lẽ không đúng?"

"Đương nhiên không phải." Cơ Soái nói: "Ngụy đại nhân lúc này đây, hoàn toàn là mưu định rồi mới động, hắn suy xét vấn đề mười phần toàn diện."

Cơ Lăng Sương: "? ? ?"

Cơ Soái phân tích: "Ở tại chỗ này, xác thực sẽ có nguy hiểm. Nhưng mà Lăng Sương con ngẫm lại, Ngụy đại nhân là văn nhân, xung phong hãm trận, có đến lượt hắn sao?"

Cơ Lăng Sương lắc đầu.

Phương thức chiến đấu của nho sinh cho tới giờ cũng không phải xung phong liều chết ở phía trước.

Như vậy quá lãng phí.

Người giống như Ngụy Quân cùng Vương Hải, thêm buff cho toàn quân đội mới là phương thức chính xác nhất.

Nho tu là support hàng đầu.

Nào có thể để cho support đi làm chủ công.

Cơ Lăng Sương có chút rõ ràng ý tứ của Cơ Soái: "Phụ thân là nói, Ngụy đại nhân ở tại chỗ này, nhìn như nguy hiểm, thật ra ngược lại mười phần an toàn, hắn sẽ vẫn ở hậu phương."

"Chính là như vậy, Ngụy đại nhân lần này nhìn như là nguy như chồng trứng, thật ra hoàn toàn là tiếng sấm to mưa lại nhỏ, không có nguy hiểm. Ngụy đại nhân khẳng định cũng đã suy xét điểm ấy rất rõ ràng, cho nên hắn mới muốn tạm thời tránh đi lốc xoáy kinh thành, ở tại chỗ này. Không thể không nói, Ngụy đại nhân suy xét vấn đề xác thực mười phần toàn diện. Cao minh, cao minh."

Cơ Soái có chút vỗ án tán dương.

Chủ yếu là Ngụy Quân trưởng thành quá nhanh.

Hơn nữa tốc độ đầu óc xoay chuyển cũng quá nhanh.

Cơ Lăng Sương nguyên bản còn tưởng rằng Ngụy Quân lần này lại nóng đầu nóng óc, nghe Cơ Soái phần tích như vậy, Cơ Lăng Sương mới bừng tỉnh đại ngộ.

Thì ra là nàng sai lầm rồi.

Ngụy Quân ở tầng thứ năm, nàng lại nghĩ Ngụy Quân ở tầng thứ nhất.

Nàng quá coi thường Ngụy Quân.

Nhưng Cơ Lăng Sương vẫn có chút khó hiểu: "Phụ thân, nếu Ngụy đại nhân nhất định hữu kinh vô hiểm, hắn cần gì phải nói như vậy với Trấn Tây Vương chứ?"

"Đây là chỗ lợi hại một mũi tên bắn ba mục tiêu của Ngụy đại nhân." Cơ Soái nói.

Cơ Lăng Sương mở to hai mắt nhìn: "Một được ba?"

"Đúng, một được ba.

Thứ nhất, Ngụy đại nhân là đoán chắc tính tình của Trấn Tây Vương, biết Trấn Tây Vương loại thống soái trong quân này ăn mềm không ăn cứng, cho nên hắn mới tâng bốc Trấn Tây Vương một lần, Trấn Tây Vương sao còn không biết xấu hổ mà giết hắn?

Thứ hai, Ngụy đại nhân là nói cho thủ hạ Trấn Tây Vương nghe. Ngụy đại nhân nói xong những lời này, thủ hạ Trấn Tây Vương ai không vạn phần kích động? Ai mà không muốn vinh quang? Ngụy đại nhân nói mấy câu ngắn ngủn, đã thu hết tâm thủ hạ Trấn Tây Vương, loại kinh nghiệm cùng hỏa hầu này, Lăng Sương con ít nhất phải học năm năm.

"Thứ ba, cũng chính là quan trọng một điểm nhất—— Ngụy đại nhân ở tại chỗ này, dù sao vẫn có phiêu lưu. Trên chiến trường binh hung chiến nguy, cái gì cũng có khả năng phát sinh."

Cơ Lăng Sương chấn động: "Vậy Ngụy đại nhân còn lựa chọn ở tại chỗ này?"

Cơ Soái mỉm cười nói: "Đây mới là Ngụy đại nhân, Lăng Sương, biết không thể vẫn làm, mới là dũng sĩ. Ngụy đại nhân xác thực thành thục rất nhiều so với trước đây, nhưng thành thục không phải khéo đưa đẩy, lại càng không phải nhát gan. Mà là sau khi xem thấu toàn bộ nguy hiểm, vẫn nguyện ý làm dũng sĩ động thân mà ra kia.

Ngụy đại nhân chính là Ngụy đại nhân, hắn thành thục, nhưng trong lòng hắn chưa từng thay đổi.

Hắn biết Trấn Tây Vương ý nghĩa là gì đối với Đại Càn, cho nên hắn cho dù là đi tìm chết, cũng không thể để cho Trấn Tây Vương nội bộ lục đục cùng chúng ta.

Ngụy đại nhân, hắn muốn sống, hắn cũng cố gắng cầu sống, nhưng hắn cũng đã chuẩn bị làm tốt thản nhiên chịu chết bất cứ lúc nào, hơn nữa đã sắp xếp tốt những chuyện hậu sự của mình rồi.

"Lăng sương, con nói người như vậy, có phải thực rất giỏi hay không?"

Cơ Lăng Sương dùng sức gật đầu.

"Phụ thân, được người nói như vậy, con cũng muốn động lòng với Ngụy đại nhân rồi." Cơ Lăng Sương đùa nói.

Có không ít lời thật tình, đều là thông qua phương thức nói đùa mà nói ra.

Cơ Soái giờ khắc này rất hiển nhiên không có hiểu được tâm tư của con gái.

Hắn suy nghĩ chuyện của mình.

Đột nhiên, Cơ Soái vỗ đùi, nhíu mày nói: "Lăng Sương, con trước tự mình hồi kinh, ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện quan trọng cần phải dặn dò Ngụy Quân, ta đi rồi về ngay."

"Tốt."

Cơ Lăng Sương nhìn theo phụ thân mình đi xa.

Sau đó nàng lặng lẽ đi theo.

Ở trước khi rời đi, nàng cũng muốn gặp lại Ngụy Quân tử được phụ thân miêu tả là lõi đời mà không lõi đời kia.

Vì thế...

Một lát sau.

Cơ Lăng Sương thấy Cơ Soái đang nói chuyện cùng Ngụy Quân.

Cơ Lăng Sương tập trung nghe ngóng một chút.

Nháy mắt.

Cơ Lăng Sương cả người đều hỗn loạn.

Không chỉ là Cơ Lăng Sương.

Thật ra Ngụy Quân cũng hỗn loạn.

Bởi vì Cơ Soái ra bài hoàn toàn không theo lộ số.

Cơ Soái: "Ngụy đại nhân, ta mới thấy ngươi viết một chữ 'Nhanh', Trấn Tây Vương tốc độ đã nhanh thêm ba thành."

Ngụy Quân gật đầu.

Cơ Soái: "Ngụy đại nhân, bổn soái muốn cầu ngươi cho hai bản chữ, Ngụy đại nhân có thể giúp không?"

Ngụy Quân nở nụ cười: "Đây là đương nhiên, Cơ Soái giúp ta rất nhiều, không cần khách khí cùng ta, ngươi muốn cái gì?"

Cơ Soái nghiêm nghị nói: "Một bức chữ viết 'Kim thương không ngã', một bức chữ viết 'Lớn lớn lớn' !"

Ngụy Quân: "(⊙⊙)? ? ?"

Ngụy Quân nghe những lời này của Cơ Soái, nhất thời không biết nói gì.

Trong lòng có một hình tượng đang ầm ầm sụp đổ.

Phải biết rằng ở mấy ngày trước, Cơ Soái đồ thành Tây Kinh, sát ý tận trời, khí phách tuyệt luân.

Lúc ấy Ngụy Quân cảm giác Võ an quân Bạch Khởi cũng chỉ như vậy mà thôi.

Ngụy Quân: "Cơ Soái, ta vẫn nghĩ ngươi là một người đứng đắn."

Cơ Soái nghiêm mặt nói: "Thánh nhân từng viết —— thực sắc, tính dã. Ta cũng đọc qua sách thánh hiền, ngay cả Thánh nhân cũng tán đồng đạo lý này, có thể thấy được không sai."

Ngụy Quân mặt đầy gân đen.

Cơ Lăng Sương ở trong tối lại nhìn trời không nói gì.

Hình tượng cao lớn của phụ thân ở trong cảm nhận của nàng hoàn toàn sụp đổ.

Bình Luận (0)
Comment