Huynh đệ huých tường, ngoại ngự kỳ vũ (1)
Ngụy Quân cũng không ngại phổ cập khoa học với Cơ Soái: "Cơ Soái, lão sư dạy ngươi đọc sách thánh hiền kia khẳng định muốn đánh chết ngươi mà. Thánh nhân quả thật có nói qua thực sắc, tính dã, nhưng khẳng định không phải ý mà ngươi nghĩ kia. 'Thực' là chỉ sự trao đổi chất, 'Sắc' là chỉ vạn tượng ngũ cảm, 'Tính' là chỉ công năng, mà không phải nam nữ sinh thực khí quan. Thực sắc, tính dã này ý tứ là yêu thích cái đẹp, là bản tính cho phép. Cũng không phải cái loại ý tứ như ngươi nói, ngươi suy nghĩ nhiều rồi."
Cơ Soái: "..."
Người đọc sách môn đạo thật nhiều.
Nhưng hắn không muốn nghe.
"Ngụy đại nhân, chúng ta vẫn nói về những thứ đứng đắn kia đi." Cơ Soái nói.
Ngụy Quân yên lặng liếc cái xem thường.
Tất cả những thứ hắn nói đều là đứng đắn.
Ngược lại những gì Cơ Soái nói mới không đứng đắn.
"Cơ Soái, con của ngươi đã nhiều như vậy, thật đúng là người già nhưng tâm không già mà." Ngụy Quân trào phúng nói.
Trong quan to đương triều, thật đúng là Cơ Soái có con nhiều nhất.
Đã muốn đột phá hai con số.
Năm đó khi Cơ Soái giết Cơ Đãng Thiên đã từng nói qua, hắn con nhiều, chết một hai đứa cũng không có gì.
Có thể sinh, chính là tùy hứng.
Ngụy Quân không nghĩ tới Cơ Soái đến lúc này mà vẫn còn phần tâm tư như vậy.
Quả nhiên đàn ông đến chết vẫn là nghĩ bằng thân dưới mà.
Cơ Soái khoát tay áo, tự trọng nói: "Ta tuổi này, vừa lúc là thời kì hoàng kim của một người đàn ông, trẻ trung khoẻ mạnh."
"Trách không được ngươi có thể làm quân đội đệ nhất nhân." Ngụy Quân trào phúng nói: "Cũng trách không được Dương đại soái là đại ca ngươi."
Dương đại soái ở trong nhật kí chính là một sp (dạng bạo dâm), hơn nữa còn là một anh hùng thảo mãng.
Từ nhỏ đã lưu luyến Hồng Tụ Chiêu.
Cơ Soái lại tích cực hưởng ứng chính sách dân cư quốc gia.
Đều là "đàn ông tốt" mà.
"Nhưng thứ này ngươi tìm ta để làm gì?"
Ngụy Quân thật đúng là không nghĩ tới mình có một ngày lại có thể giúp người tráng dương.
Cái này cũng quá đáng mà.
Viagra hình người?
Cái này không phải phương thức Đại nho triển khai.
Hơn nữa Ngụy Quân cũng không có nghe nói Đại nho đã mở ra phương thức này.
"Ngươi đi tìm Đại nho khác hỗ trợ đi." Ngụy Quân nói.
Hắn không làm được cái này.
Cơ Soái thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Ngươi cho là bổn soái không nghĩ? Là bọn họ không được, chỉ có ngươi được."
Ngụy Quân trừng mắt nhìn.
"Ngụy Quân, ngươi cho là Đại nho như ngươi giống với Đại nho khác sao? Đại nho khác cũng không có hiệu quả tốt như ngươi." Cơ Soái nói.
Ngẫm lại cũng đúng.
Nếu Đại nho nào cũng có thể có năng lực này, vậy dân chúng Đại Càn cuộc sống vợ chồng sẽ không có vấn đề.
Cái này hiển nhiên không có khả năng.
Trâu bò không phải Hạo Nhiên Chính Khí, cũng không phải Đại nho, mà là Ngụy Quân.
Rất hiển nhiên Cơ Soái cũng ý thức được điểm ấy.
Cho nên Cơ Soái sau khi phản ứng lại, đã quyết định lợi dụng tốt đại sát khí như Ngụy Quân.
Ngụy Quân có thể nói cái gì?
"Cơ Soái ngươi thực con mẹ nó là một nhân tài, phản ứng nhanh hơn so với người khác mà."
Ngụy Quân bản thân cũng không nghĩ tới.
Nhưng Ngụy Quân không nghĩ tới là có nguyên nhân.
Hắn vốn vẫn không cần mượn dùng ngoại lực.
Bản thân cũng đã đủ thiên phú dị bẩm.
Không dùng đến thứ bên ngoài, tự nhiên sẽ bỏ qua.
Cơ Soái loại cần thứ bên ngoài này, vừa xem chính là bản thân không được.
Nghĩ đến đây, Ngụy Quân nhất thời sinh ra một loại cảm giác về sự ưu việt trên thiên phú.
"Không lẽ Cơ Soái ngươi không được à." Ngụy Quân nói thẳng.
Cơ Soái ha ha cười: "Ngụy đại nhân ngươi còn trẻ tuổi, không hiểu cái gì tên là còn trẻ phong lưu. Ngươi cười bổn soái hiện tại không được, bổn soái cười ngươi trải qua quá ít."
Ngụy Quân cũng cười.
Trong tươi cười tràn ngập thương hại.
Kinh nghiệm của bản Thiên Đế, cũng giống như thiên phú của bản Thiên Đế vậy.
Treo lên đánh ngươi không hề có áp lực.
Căn cứ loại thương hại này, Ngụy Quân vẫn thỏa mãn yêu cầu của Cơ Soái.
"Mà thôi, đại công tử coi như là bằng hữu của ta, hơn nữa Cơ Đãng Thiên cũng là một nhân tài, tuy hố ta một lần, nhưng mặt mũi cha của hắn là phải cho. Cơ Soái, chỉ một lần này thôi."
Ngụy Quân vẫn viết hai bộ chữ cho Cơ Soái.
Coi như là xem ở phần hắn sinh con đều nên người.
Tục ngữ nói đại trượng phu khó tránh khỏi thê không hiền tử không hiếu, đây là có đạo lý.
Bởi vì những người nổi tiếng đều có sự nghiệp của mình, cho nên tinh lực dùng ở gia đình sẽ giảm đi rất nhiều.
Nhưng con mà Cơ Soái sinh ra, vô luận là Cơ Lăng Vân hay là Cơ Đãng Thiên, hoặc là Cơ Lăng Sương, đều có thể làm cho Ngụy Quân cảm thấy là ưu tú.
Cho Cơ Soái cơ hội sinh con nhiều hơn, đời tiếp theo của Đại Càn sẽ càng có hi vọng.
Ngụy Quân nháy mắt cảm giác mình đang làm một chuyện rất có ý nghĩa.
Thăng hoa.
Đương nhiên, Cơ Soái cũng bị vắt kiệt.
Ngụy Quân nhìn bóng lưng Cơ Soái cao hứng phấn chấn rời đi, lại nhìn thoáng qua Cơ Lăng Sương nấp ở trong tối với một bộ dáng thần tượng phá diệt, hắn nghĩ nghĩ, vẫn quyết định để cho Cơ Lăng Sương yên tĩnh một mình.
Hắn hoàn toàn có thể lý giải tâm tình Cơ Lăng Sương hiện tại.
Đáng tiếc, Cơ Soái không hiểu được.
Một khắc chung sau.
Cơ Lăng Sương hội hợp cùng Cơ Soái ở kinh thành.
Cơ Lăng Sương nhìn guonwg mặt lạnh lùng không chút thay đổi của Cơ Soái, trong lòng thế nào cũng không thể liên hệ với hình ảnh cuồng dâm mà vừa rồi mình nhìn thấy.
Cơ Lăng Sương ráng nhịn, vẫn không nhịn được, thốt ra hỏi: "Phụ thân, ngài còn chuẩn bị cho con thêm người em sao?"
Cơ Soái nghe vậy ngẩn ra, sau đó cười không nổi nói: "Lăng Sương con sao lại đột nhiên hỏi như vậy? Vi phụ đã chừng tuổi này, sớm đã không có tâm tư đó nữa."
Cơ Lăng Sương: "... Phụ thân, vừa rồi con đi theo sau người, nghe thấy người nói chuyện cùng Ngụy đại nhân."
Cơ Soái: "..."
Dần dần giãn ra.
...
Cũng giãn ra giống như Cơ Soái, còn có thành Văn Minh.
Lập trường của Nữ thần trí tuệ cho tới giờ đều không giống với thành Văn Minh.
Tuy Nữ thần trí tuệ thật ra cũng không ngại thành Văn Minh cải cách thành công, tín ngưỡng của nàng không đến từ ngu dân.
Nhưng nàng không xem trọng thành Văn Minh cải cách.
Nếu Ngụy Quân có thể lưu lại, nàng thật ra sẽ cho thành Văn Minh vài phần chờ mong.
Nhưng Ngụy Quân đã bị người của thành Văn Minh đuổi ra khỏi thành.
Vậy Nữ thần trí tuệ cũng không còn mong đợi gì đối với thành Văn Minh.
Dù vậy, nàng cũng không có tự mình kết thúc.
Một đám phàm nhân mà thôi.
Tuy nàng hiện tại biết mình cũng không phải là thần chân chính gì, nhưng đối phó đám phàm nhân này, nàng cũng không cần phải tự mình ra tay.
Nữ thần trí tuệ chỉ thông báo một chút cho triều đình Tây đại lục, để cho phàm nhân đi đối phó phàm nhân.