Nhân danh Nguỵ Quân, ra lệnh chư thần (3)
Thần Vương Số 1 thở dài một hơi, rồi nói: "Tính toán này của ngươi trên lý thuyết là không có vấn đề. Nếu kế hoạch có thể thành công thì quả thật có thể phát huy hiệu quả mọi mong ước của ngươi, nhưng có một điểm ngươi đã không cân nhắc đến."
“Là gì?”
“Suy cho cùng ngươi vẫn quá non trẻ, hiểu biết về một vài việc cơ mật quá ít, không biết việc hoàng tộc giống như Tứ hoàng tử thì căn bản không thể kéo dài tuổi thọ. Đây là một điều thiết luật (quy luật bất biến), bất kỳ một ai phạm vào thiết luật cũng sẽ chịu đựng trừng phạt của quy tắc.” Thần Vương Số 1 lắc đầu nói: "Nếu như Thần sinh mệnh đủ mạnh mẽ, vậy dù cho có bị quy tắc trừng phạt một lần thì cũng chưa hẳn sẽ chết. Đáng tiếc, đối với cấp bậc của người lập ra quy tắc thì cấp bậc của Thần sinh mệnh kém quá xa. Cho nên mặc dù chỉ là quy tắc tự động phản phệ một chút, Thần sinh mệnh cũng đã trực tiếp tuyên cáo tử vong."
Thần Vương Số 1 dừng lại một chút, cười khổ nói: "Là tử vong vĩnh cửu."
Nữ Thần Trí Tuệ nghe hiểu những lời này của Thần Vương Số 1, hít vào một ngụm khí lạnh: "Tử vong vĩnh cửu? Ý của ngài là sau này ta không thể gặp lại Thần sinh mệnh nữa sao?"
Thần minh của Tây Đại Lục có thể thay thế một đám mới bất cứ lúc nào.
Thần Vương Số 1 thể hiện một thao tác ở trước mặt Nữ Thần Trí Tuệ.
Đã trực tiếp lật đổ tam quan của nàng.
Tại thời điểm đó Nữ Thần Trí Tuệ cho rằng loại thực lực hùng mạnh này, chủ sứ giả sau lưng bọn họ chắc hẳn phải vô địch mới đúng.
Không ngờ rằng hôm nay Thần Vương Số 1 lại nói với nàng rằng Thần Sinh Mệnh có thể sẽ tử vong vĩnh viễn.
Thần Vương Số 1 gật đầu, xác nhận nghi hoặc của Nữ Thần Trí Tuệ.
“Đúng vậy! Từ nay về sau, Thần Sinh Mệnh hoàn toàn tan thành mây khói, trên thế giới này sẽ không còn lưu lại bất kỳ dấu vết gì nữa.” Thần Vương Số 1 nói.
Nữ Thần Trí Tuệ hít vào một ngụm khí lạnh.
Đây là sức mạnh vượt ngoài sức tượng của nàng.
"Thần Vương, ta vẫn không hiểu, vì sao Tứ hoàng tử không thể kéo dài tuổi thọ?"
Nữ Thần Trí Tuệ là thật sự không hiểu.
Tuy nàng muốn giúp Ngụy Quân, nhưng mà cũng không ngờ rằng có thể hại chết một Thần sinh mệnh một cách dễ dàng như thế.
Phải biết rằng trong những thần minh của Tây Đại Lục, Thần sinh mệnh đúng là không có chiến lực mạnh nhất nhưng lại được công nhận là thần sống dai nhất.
Bọn họ đều cảm thấy cho dù là Thần Vương chết đi, Thần sinh mệnh được nhận định rằng không thể nào chết.
Nữ Thần Trí Tuệ cũng không thể ngờ Thần sinh mệnh lại dễ dàng chết đi như vậy.
Hơn nữa lý do lại là Tứ hoàng tử không thể kéo dài tuổi thọ?
Nữ Thần Trí Tuệ cảm thấy đại não mình đã không thể dùng được nữa rồi.
Thần Vương Số 1 lại thở dài một hơi.
Gặp phải loại tình huống vốn dĩ đã vô lực đối kháng, ngài cũng chỉ có thể thở dài.
"Trí Tuệ, ta lại hỏi ngươi, nếu Tứ hoàng tử thật sự có thể mượn thần năm trăm năm nữa, sau đó hắn tại vị sáu trăm năm, Đại Càn sẽ như thế nào?" Thần Vương Số 1 hỏi.
Nữ Thần Trí Tuệ trả lời không chút do dự: "Đại Càn tất nhiên sẽ cực kỳ thối nát. Một kẻ thống trị trường sinh bất tử sẽ chỉ khiến cho Đại Càn nhanh chóng băng sụp đổ. Trừ khi Tứ hoàng tử có thể vẫn luôn duy trì anh minh lỗi lạc và chí tiến thủ, nếu không Đại Càn rất nhanh sẽ mất đi sức sống, trở thành một ao tù nước đọng, không thể nhìn thấy bất kỳ hy vọng nào. Mà ta cũng không cho rằng Tứ hoàng tử có thể mãi mãi giữ nguyên không đổi. Trên thực tế ta đã xem hết sách sử, cho tới bây giờ vẫn chưa nhìn thấy vị hoàng đế nào có thể mãi mãi duy trì được sự anh minh thần võ kể từ khi bắt đầu đăng cơ đến lúc kết thúc sinh mệnh.”
Đây là một chuyện rất bình thường.
Lý Long Cơ đã khai sáng thời Khai Nguyên thịnh thế phồn hoa của Đại Đường.
Cũng đã tạo nên loạn An Sử làm cho nhà Đường từ thịnh vượng chuyển thành suy vong.
Anh minh thần võ như hoàng đế Tần Hán Vũ trong thời kỳ cuối của sinh mệnh cũng sẽ khát cầu trường sinh bất lão, đưa ra đủ loại quyết định đồ đồ.
Đường Thái tông Lý Thế Dân lấy sử làm gương, thời trẻ thậm chí còn cười nhạo hoàng đế Tần Hán Vũ vào lúc cuối đời còn khao khát trường sinh làm dân quốc lầm than, biểu thị mình nhất định sẽ lấy bọn họ làm án lệ mặt trái, làm một đế vương chân chính anh minh thần võ cả đời.
Sau đó khi ông sắp chết cũng bắt đầu cho đạo sĩ luyện đan…
Làm hoàng đế, ai có thể anh minh suốt đời?
Không có ai.
Cho nên sách lược này của Nữ Thần Trí Tuệ quả thực là không có bất kỳ vấn đề nào.
Thần Vương Số 1 cũng tỏ vẻ khen ngợi đối với việc này.
“Cách nghĩ của ngươi đúng, cách làm cũng đúng. Nhưng rủi ro của việc người thống trị trường sinh bất tử ngươi có thể nghĩ ra, những đại năng hùng mạnh đến tột cùng đương nhiên cũng có thể nghĩ ra. Cho nên ngày trước có một vị tồn tại tối cao đã đặt ra một quy tắc—— Người thống trị vương triều chắc chắn không thể trường sinh, nếu không liền sẽ bị quy tắc phản phệ, bị trời phạt mà chết. Mà bất cứ một mưu đồ nào khiêu khích sinh linh của thiết luật này cũng sẽ bị quy tắc phản kích lại. Cái chết của Thần sinh mệnh chính là ngọn nguồn từ đó.”
Nữ Thần Trí Tuệ khẽ hé môi, chìm vào trong chấn động to lớn.
"Lại... còn có thể như vậy?"
“Thật không thể tưởng tượng đúng không?”
Nữ Thần Trí Tuệ gật đầu.
"Không chỉ không thể tưởng tượng, hơn nữa... còn rất ghê gớm."
Nữ Thần Trí Tuệ do dự một chút, vẫn là nói ra lời trong lòng.
Thần Vương Số 1 cũng không khó chịu, trái lại gật đầu nói: “Quả thực rất ghê gớm, chỉ một quy củ như này đã không biết cứu vớt bao nhiêu vận mệnh của sinh linh."
Mặc dù đang làm kẻ địch với họ, Thần Vương Số 1 vẫn duy trì sự tôn kính đối với Thiên Đế, người đã đặt ra quy củ này.
Tôn trọng kẻ địch cũng sẽ không hạ thấp phẩm cách của ngươi.
“Thần Vương! Bản thân người lập ra quy củ đã làm được điểm này rồi sao?” Nữ Thần Trí Tuệ hỏi.
Vẻ tán thưởng trong mắt Thần Vương Số 1 càng thêm nồng đậm.
“Ngài ấy không cần làm đến điểm này.”
“Vì sao?”
“Bởi vì ngài ấy cũng không có thành lập vương triều của riêng mình, ngài ấy cũng không cần dựa vào thống trị vạn sinh linh để thể hiện sức mạnh của ngài ấy.”
Trên thực tế, không chỉ có Thiên Đế, Đạo Tổ cũng không có thành lập hoàng triều của riêng mình, sau đó làm kẻ thống trị cao cao tại thượng.
Bởi vì mạnh đến trình độ đó như bọn họ, trong một ý nghĩ liền có thể làm được rất nhiều chuyện.
Hoàn toàn không cần thiết bỏ gần tìm xa.