Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 726 - Chương 726. Thời Điểm Triều Đình Hoài Nghi Ngươi Mưu Phản, Ngươi Tốt Nhất Thật Sự Có Thực Lực Mưu Phản (3)

Chương 726. Thời điểm triều đình hoài nghi ngươi mưu phản, ngươi tốt nhất thật sự có thực lực mưu phản (3) Chương 726. Thời điểm triều đình hoài nghi ngươi mưu phản, ngươi tốt nhất thật sự có thực lực mưu phản (3)

Thời điểm triều đình hoài nghi ngươi mưu phản, ngươi tốt nhất thật sự có thực lực mưu phản (3)

Nếu là Lục Tổng quản muốn âm người, sẽ càng không có dấu vết để lại.

Trước mắt thanh thế đã quá lớn.

Tạo thành ảnh hưởng xấu cũng quá lớn.

Lại còn dễ dàng ảnh hưởng chiến cuộc tiền tuyến.

Lấy hiểu biết của Đệ Nhị đối với Lục Tổng quản, cái này không phải trình độ ấm người của Lục Tổng quản, cũng không phải đẳng cấp Lục Tổng quản nên có.

Lục Tổng quản giải thích: "Là người Tây đại lục làm, bên cạnh Trấn Tây Vương có người của Tây đại lục, trong triều đình cũng có một chút kẻ thu tiền. Còn có một đám Ngự sử đầu óc bị lừa đá chủ động bị người lợi dụng, cuối cùng đã thành như bây giờ."

Thứ hai: ". . . Nghĩa phụ, vậy ngài làm cái gì?"

Lục Tổng quản nói: "Ta ngầm đồng ý."

Thứ hai kinh ngạc: "Cái này không tính trợ giúp mà?"

Lục Tổng quản lắc đầu nói: "Ngụy Quân nói qua một câu —— ở thời đại hắc ám không phản kháng, thì ý nghĩa đồng mưu. Ngươi biết ta biết, trời biết đất biết, người có tâm cũng biết, ta không ra tay, bản thân cũng đã tương đương trợ giúp, không cần thiết lừa mình dối người. Hơn nữa Giám sát ti bản thân còn có trách nhiệm giám sát, ta để cho người Tây đại lục mưu hại anh hùng chiến tranh Đại Càn, sao có thể tính là không trợ giúp?"

"Nói như vậy, Thượng Quan Thừa tướng cũng không có ra tay." Đệ Nhị trầm ngâm nói.

"Mặc kệ hắn, Giám sát ti là Giám sát ti, không cần xem sắc mặt Thượng Quan Thừa tướng, hắn làm ra lựa chọn gì cũng không quan hệ với chúng ta." Lục Tổng quản nói: "Lão Nhị, ta gọi ngươi tới, là muốn để ngươi mất bò mới lo làm chuồng."

Đệ Nhị tinh thần rung lên, chắp tay nói: "Xin nghĩa phụ dặn dò."

"Hoàng quyền, ta là nhất định phải xoá sạch."

Đệ Nhị không nói gì, tiếp tục lựa chọn lắng nghe.

"Trấn Tây Vương là thân vương lâu năm, rất chịu hoàng ân, quan hệ cùng bệ hạ cũng không kém. Để cho hắn chuyển biến lập trường, quá khó khăn." Lục Tổng quản nói.

Đệ Nhị nghĩ nghĩ, chủ động đề nghị: "Nghĩa phụ, chúng ta có lẽ có thể mượn dùng đao Tứ hoàng tử cùng Tây đại lục, bức Trấn Tây Vương phản."

"Ta nguyên bản là có quyết định này, nhưng hiện tại thay đổi ý tưởng."

"Nghĩa phụ có thể nói cho ta biết nguyên nhân?"

"Có thể bởi vì ta già đi, nên mềm lòng." Lục Tổng quản lắc đầu nói: "Cũng có thể là gần son thì đỏ, tiếp xúc cùng Ngụy Quân lâu ngày, lại để cho ta dùng loại thủ đoạn này đi mưu hại Trấn Tây Vương công thần đất nước như vậy, ta không hạ thủ được. Nhưng cho dù không phải ta tự tay đi làm, nhưng ta biết không thoát được can hệ với ta. Quan trọng nhất là, Trấn Tây Vương từ đầu tới cuối, đều không có làm sai chuyện gì, hắn vì sao phải chịu như vậy?"

"Con rõ ràng, nhưng nghĩa phụ vừa muốn hạn chế hoàng quyền, lại không muốn sử dụng thủ đoạn nhằm vào Trấn Tây Vương, vậy như thế nào mới có thể vẹn toàn đôi bên?" Đệ Nhị hỏi ngược lại: "Nghĩa phụ, thế gian này vẫn đều rất khó lưỡng toàn."

"Dốc hết toàn lực là được." Lục Tổng quản thản nhiên nói: "Bên Trấn Tây Vương ta cũng nghĩ không ra biện pháp, nhưng thế tử Trấn Tây Vương còn trẻ tuổi, lập trường của hắn còn có không gian chuyển biến. Quan trọng nhất là, hắn đối với bệ hạ, đối với Tứ hoàng tử, riêng tư cũng nhiều lần thể hiện bất mãn. Mà hắn lại mười phần kính trọng đối với Ngụy đại nhân, cũng là tín đồ của Ngụy đại nhân."

Đây là một Ngụy đảng tiềm tại.

Không mượn sức thì đáng tiếc.

Đệ Nhị nghe xong ngẩn ra, sau khi tiêu hóa xong tin tức này, Đệ Nhị cảm khái nói: "Nghĩa phụ, ta sao cảm giác giống như mọi người đều thích Ngụy đại nhân vậy?"

"Bởi vì Ngụy đại nhân mới là quân tử hết sức chân thành chân chính, hơn nữa hắn luôn luôn tại dùng thủ đoạn quang minh chính đại nhất đi làm chuyện quang minh chính đại nhất, bất chấp mọi kiểm tra. Đám người chúng ta nói đến cùng cũng là chính khách mà thôi, rất nhiều chuyện làm đều không thể thấy ánh sáng." Lục Tổng quản tự giễu nói: "Mọi người là hướng tới quang minh, ta cũng không ngoại lệ, cho nên ta cũng thích Ngụy Quân."

"Nghĩa phụ không cần khiêm tốn, Ngụy đại nhân dĩ nhiên đáng tôn kính, nhưng nghĩa phụ làm việc vì nước vì dân, chưa chắc đã ít hơn so với Ngụy đại nhân." Đệ Nhị nói.

Lục Tổng quản thản nhiên nói: "Nhưng ta làm chuyện xấu không thể thấy ánh sáng, khẳng định nhiều hơn so với Ngụy đại nhân."

Đệ Nhị không có phản bác.

Dù sao Lục Tổng quản là Đốc chủ Giám sát ti.

Đầu lĩnh đặc vụ nếu làm việc giống như Ngụy Quân, căn bản cũng không làm được.

Giám sát ti tự có cách làm riêng.

Về phần Ngụy Quân, quả thật là không thể nói gì được.

Giám sát ti đã sớm tra xét Ngụy Quân tám trăm lần.

Không hề có điểm đen.

Thuần khiết giống như một tấm giấy trắng.

Bằng không Ngụy Quân cũng sẽ không có thanh danh như thế.

"Ý tứ của nghĩa phụ ta rõ ràng, chúng ta không nhằm vào Trấn Tây Vương, nhưng chúng ta sắp xếp mấy trận diễn, mượn sức thế tử Trấn Tây Vương để cho chúng ta sử dụng. Có một số chuyện chúng ta khuyên Trấn Tây Vương là vô dụng, nhưng thế tử Trấn Tây Vương khuyên Trấn Tây Vương, nói không chừng sẽ có thể tạo được tác dụng." Đệ Nhị nói.

Lục Tổng quản gật đầu.

Hắn nếu đi khuyên Trấn Tây Vương đừng ngu trung, Trấn Tây Vương trực tiếp chém hắn là hoàn toàn hợp tình hợp lý.

Nhưng thế tử Trấn Tây Vương khuyên Trấn Tây Vương đừng ngu trung, Trấn Tây Vương có thể chém con ruột của mình sao?

Đạo lý khẳng định không tật xấu.

Nhưng Đệ Nhị có chút chần chờ: "Nghĩa phụ, ngay cả thế tử Trấn Tây Vương rất có hảo cảm đối với Ngụy đại nhân, nhưng hắn dù sao cũng là người trong hoàng tộc, có thể bị chúng ta mượn sức hay sao?"

"Cái này phải xem thủ đoạn của ngươi, mặt khác, ngươi có biết lần này vì sao Tây đại lục có thể lấy được lưu ảnh châu của Trấn Tây Vương không?" Lục Tổng quản hỏi.

Đệ Nhị tự nhiên không biết.

"Cung cấp hình ảnh tư liệu cho Tây đại lục, một là thứ tử Trấn Tây Vương, một là trắc phi Trấn Tây Vương. Cử báo Trấn Tây Vương có tâm mưu đồ gây rối, là phụ thân cùng đệ đệ trắc phi Trấn Tây Vương, đệ đệ nàng vừa lúc là Ngự sử Ngự Sử Đài."

Lục Tổng quản khóe miệng nhếch lên một nụ cười châm chọc: "Đại Càn chúng ta, miếu nhỏ yêu phong lớn, ao nông vương bát (rùa) nhiều. Trấn Tây Vương trị quân còn được, luận trị gia, hắn kém xa so với Cơ Trường Không."

Đệ Nhị chân mày nhướng lên, đã rõ ràng ý tứ của Lục Tổng quản.

"Thì ra là thế, ta biết nên làm như thế nào rồi."

Trong những người này, cũng không có thế tử Trấn Tây Vương.

Đây là cơ hội của hắn.

Bình Luận (0)
Comment