Thời điểm triều đình hoài nghi ngươi mưu phản, ngươi tốt nhất thật sự có thực lực mưu phản (4)
Phủ Thừa Tướng.
Thượng Quan Thừa tướng cũng đang đàm luận chuyện Trấn Tây Vương cùng Thượng Quan Tinh Phong.
Thứ mà Đệ Nhị có thể thấy rõ ràng, Thượng Quan Tinh Phong cũng có thể thấy rõ ràng.
Cho nên hắn hỏi rất trực tiếp: "Phụ thân, ngài muốn kiếm chỉ Trấn Tây Vương?"
Thượng Quan Thừa tướng mỉm cười nói: "Sao lại nói như vậy?"
"Ngài nếu không muốn nhằm vào Trấn Tây Vương, vậy Trấn Tây Vương nhất định có thể bình an vượt qua kiếp nạn này." Thượng Quan Tinh Phong lời ít mà ý nhiều.
Thượng Quan Thừa tướng tán dương liếc mắt nhìn con mình một cái, sau đó giải thích: "Việc này không quan hệ với ta, ta chẳng qua là lựa chọn sống chết mặc bây."
"Phụ thân, ngài là Tể Tướng một quốc gia, đứng đầu bách quan, gặp phải đại sự thế này nên việc nhân đức không nhường ai, sao có thể sống chết mặc bây?" Thượng Quan Tinh Phong nhíu mày nói.
Thượng Quan Thừa tướng nở nụ cười: "Con đã muốn biết, ta sẽ nói cho con. Không sai, ta là cố ý."
"Xin phụ thân chỉ điểm."
Thượng Quan Tinh Phong biết Thượng Quan Thừa tướng khẳng định sẽ không bắn tên không đích.
"Chủ trương chính trị của Ngụy Quân, con còn nhớ không?" Thượng Quan Thừa tướng hỏi.
Thượng Quan Tinh Phong gật đầu.
Chủ trương của Ngụy Quân là để cho Thừa tướng đến nắm toàn bộ chính sự cả nước, phế bỏ Hoàng đế, miễn cho ra một hôn quân liên lụy người trong thiên hạ.
Từ xác suất học mà nói, Thừa tướng hầu như đời đời đều là nhân tài, cho dù là gian tướng, không thể phủ nhận cũng là nhân tài.
Bằng không bọn họ không lên tới đó được.
Nhưng trong Hoàng đế hôn quân nhiều.
Bởi vì Hoàng đế không cần đi lên, bọn họ là bằng vào huyết mạch thượng vị, thừa kế gia tộc, nội bộ tiêu hóa ngôi vị hoàng đế quyền lực lớn nhất thiên hạ.
Chủ trương này của Ngụy Quân, vào lúc này xem tự nhiên là đại nghịch bất đạo. Nhưng chỉ cần người có tâm chân thật tự hỏi, sẽ phát giác tuy đại nghịch bất đạo, nhưng lại rất có đạo lý.
Thượng Quan Thừa tướng là tán đồng chủ trương của Ngụy Quân phát ra từ trong lòng.
Hắn cũng dùng hành động thực tế ủng hộ Ngụy Quân.
"Chỉ cần Trấn Tây Vương còn, chủ trương chính trị của Ngụy Quân sẽ không thể thực hiện." Thượng Quan Thừa tướng lạnh nhạt nói: "Từ không chưởng binh, nghĩa không cầm quyền, cho nên, ta hy vọng Trấn Tây Vương xuống đài."
Thượng Quan Tinh Phong nghiêm nghị nói: "Phụ thân, Trấn Tây Vương là anh hùng chiến tranh vệ quốc, lại vì Đại Càn lập công lớn như thế. Rét lạnh tâm anh hùng, cái này không phải chuyện chúng ta nên làm. Nếu làm như thế, ngài cùng quốc tặc mà con khinh thường thì có gì khác nhau?"
Đối với con mình bất kính, Thượng Quan Thừa tướng cũng không có tức giận, ngược lại cười ha ha.
"Tinh Phong, con có thể nghi ngờ quyết sách của ta, vi phụ vẫn thật cao hứng." Thượng Quan Thừa tướng nói: "Nếu con chỉ khúm núm nghe ta mà nói, vậy mới là vĩnh viễn phải sống ở dưới cái bóng của ta."
"Phụ thân, con đang nói với ngài về chuyện Trấn Tây Vương."
"Ta biết, việc này vi phụ chỉ là thờ ơ lạnh nhạt, cũng không có tỏ thái độ. Ngự sử xuất đầu này, bất quá cũng chỉ là hạng người thích mua thanh danh, đều không phải là ta sai sử." Thượng Quan Thừa tướng nói.
"Nhưng ngài ngầm đồng ý."
"Bởi vì lúc này đang kinh sát, có chuyện Trấn Tây Vương, vừa lúc có thể xem xem nội bộ Đại Càn chúng ta cất dấu bao nhiêu nằm vùng của Tây đại lục, lại có bao nhiêu hạng người ngồi không ăn bám." Thượng Quan Thừa tướng trong mắt hiện lên một chút hàn quang: "Lần này để cho những người này nhảy ra, sau đó mới có thể để bọn họ trở thành hư không. Nếu bọn họ vẫn che dấu thì mới là phiền toái."
Nghe Thượng Quan Thừa tướng nói như vậy, Thượng Quan Tinh Phong vẻ mặt dịu đi rất nhiều.
Nhưng hắn vẫn nghi ngờ: "Phụ thân, Trấn Tây Vương thì sao?"
"Muốn mang vương miện, tất phải chịu được sức nặng." Thượng Quan Thừa tướng thản nhiên nói: "Nhược điểm của hắn không phải ta chế tạo, là chính hắn ngự hạ không nghiêm, trị gia không nghiêm, mới để cho kẻ địch có cơ hội để chen vào. Vi phụ là Tể Tướng Đại Càn, không phải là phụ tá giúp Trấn Tây Vương hắn tra lậu bổ khuyết. Tinh Phong, gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, là chuyện anh hùng hào hiệp làm. Gặp chuyện bất bình, nhổ tận gốc kẻ ở sau lưng chế tạo bất bình này, mới là chuyện vi phụ phải làm."
Thượng Quan Tinh Phong không có phản bác Thượng Quan Thừa tướng.
Bởi vì hắn cảm giác mình không có tư cách.
Lấy lịch duyệt của Thượng Quan Tinh Phong hiện tại, còn chưa phán đoán được cái loại ý tưởng đơn thuần này của mình là đúng, hay là hành vi như vậy của Thượng Quan Thừa tướng càng thêm hữu ích đối với quốc gia.
Cho nên Thượng Quan Tinh Phong lặng lẽ một lát, vẫn dời đi đề tài: "Phụ thân vì sao hôm nay nói với con cái này?"
Thượng Quan Thừa tướng dừng ánh mắt ở trên người Thượng Quan Tinh Phong, ánh mắt cổ quái hỏi: "Vi phụ nhớ không lầm mà nói, con cùng thế tử Trấn Tây Vương từng có một đoạn duyên phận không đánh không quen biết."
Thượng Quan Tinh Phong gật đầu: "Là có có chuyện như vậy, con từng cùng thế tử Trấn Tây Vương tranh đoạt một thanh quan nhân ở Diệu Âm phường, khi đó còn còn đang cố ý sắm vai ăn chơi. Trấn Tây Vương tay cầm trọng binh, thế tử Trấn Tây Vương cũng không dám biểu hiện quá anh minh. Hơn nữa Trấn Tây Vương là đại tướng biên phòng, phụ thân người lại nắm đầu mối trung ương, hai phương tự nhiên không thể quá mức thân mật. Cho nên tụi con đều cố ý đánh một trận, con ăn chút thiệt thòi. Thế tử Trấn Tây Vương cũng đáng tiếc, hắn nếu luôn luôn lăn lộn ở tại kinh thành mà nói, tứ đại hoàn khố khả năng đã biến thành năm."
Thượng Quan Thừa tướng nghe vậy ánh mắt càng thêm cổ quái.
Hắn là thiên tài đã gặp qua là không quên, rõ ràng nhớ năm đó Thượng Quan Tinh Phong chịu cũng không phải là vết thương nhẹ.
Hơn nữa. . .
"Lấy thực lực của con, lúc đó khẳng định mạnh hơn so với thế tử Trấn Tây Vương?"
Thượng Quan Thừa tướng là ở trước Chu Phân Phương, được xem là mầm móng chân truyền Nho gia có tư chất Thánh nhân, thiên phú là cao toàn bộ Nho gia công nhận.
Sinh con gái, là âm thần chuyển thế, thiên phú càng thêm không cần nhiều lời.
Thượng Quan Tinh Phong tốt xấu cũng là dòng giống của Thượng Quan Thừa tướng, chẳng sợ chỉ di truyền một nửa thiên phú của Thượng Quan Thừa tướng, thực lực cũng không thấp được.
Trên thực tế thực lực của Thượng Quan Tinh Phong xác thực cũng không thấp, hắn sở dĩ đánh không lại người khác, đa phần là không muốn đánh người khác.
Thượng Quan Tinh Phong ho nhẹ một tiếng, chủ động dời đi đề tài: "Phụ thân, ngài đến cùng muốn nói cái gì?"
"Con vẫn là thưởng thức nhất những người đánh con, cho nên con cùng thế tử Trấn Tây Vương hẳn là có giao tình."