Lễ nhẹ tình ý nặng, vạn dặm tặng đầu người (4)
Giám sát ti là một cơ cấu khổng lồ.
Ở trong chiến tranh vệ quốc, Giám sát ti chuyên môn phụ trách công tác tình báo cùng phương diện ám sát, can thiệp cực lớn.
Cho nên Ngụy Quân muốn mang những chuyện mà Giám sát ti đã làm ở trong chiến tranh vệ quốc viết ở trên sách sử, cái này không phải là chuyện một sớm một chiều có thể hoàn thành.
Trong khi Ngụy Quân đang bận rộn công tác, tin tức thế tử Trấn Tây Vương đến kinh cũng hoàn toàn truyền lưu ra.
Cơ Soái xa ở thành Thiên Nguyên cười to ba tiếng, trong đêm đó liên tục uống ba bát rượu, ăn năm cân thịt.
Còn cố ý tìm một nữ yêu Yêu tộc, nghe nói còn là hồ ly tinh Hồ tộc, chuẩn bị đại phát thần uy.
Sau đó trước khi vào phòng, thấy được con gái của mình.
Cơ Lăng Sương mỉm cười nói: "Phụ thân, con hôm nay tu luyện Bàn xà thương pháp của Dương đại soái, có một thức diễn luyện mấy chục lần vẫn không nắm bắt được trọng điểm, xin phụ thân chỉ điểm."
Cơ Soái: ". . . Chuyện tu luyện không vội, ngày mai nói sau."
Cơ Lăng Sương tiếp tục mỉm cười nói: "Phụ thân dung bẩm, nữ nhi cảm giác mình đã đến bình cảnh, tùy thời có khả năng đột phá. Hơn nữa hồ ly tinh nọ cũng đã bị con làm cho chạy, phụ thân ngày gần đây võ đạo tu hành cũng có chút hạ xuống, dùng lời nói của phụ thân, là không thể thả lỏng, phải cần cù siêng năng."
Cơ Soái: ". . ."
Lão tử quả nhiên phải mở một kênh khác rồi.
Hiếu nữ này, không cần nữa.
. . .
Thượng Quan Thừa tướng ở kinh thành tâm tình khác nhau rất lớn với Cơ Soái.
Bởi vì nữ nhi của hắn thực hiếu thuận.
Con mặc dù có chút bất hiếu, còn thường xuyên làm cho hắn mất mặt xấu hổ, nhưng ở phương diện làm việc vẫn rất đúng tâm ý của hắn.
Hắn để Thượng Quan Tinh Phong đi phụ trách thuyết phục thế tử Trấn Tây Vương, nhiệm vụ này Thượng Quan Tinh Phong hoàn thành mười phần viên mãn.
Thế tử Trấn Tây Vương về kinh, Trấn Tây Vương tiếp tục ở tiền tuyến ngăn cản Tây đại lục tiến công, đây là kết cục vượt qua Thượng Quan Thừa tướng tưởng tượng.
Cũng là kết cục hắn hài lòng nhất.
Bởi vì cái này ý nghĩa giữa Trấn Tây Vương cùng triều đình đã sinh ra mâu thuẫn không thể điều hòa.
Nếu thế tử Trấn Tây Vương gặp chuyện không may, vậy loại mâu thuẫn này sẽ càng thêm không thể điều hòa.
Ý niệm này chợt lóe qua ở trong đầu Thượng Quan Thừa tướng, sau đã bị hắn trực tiếp dập tắt.
Làm Thừa tướng một quốc gia, hắn không thể làm như vậy.
Đến địa vị của hắn, lại làm âm mưu quỷ kế mà nói, dễ dàng kéo thấp vận mệnh cả người.
"Tinh Phong, con lần này làm việc không tệ. Thế tử Trấn Tây Vương về kinh, ý nghĩa chuyện Trấn Tây Vương sắp sửa có một kết quả, kết quả đối với chúng ta mà nói, sẽ mười phần có lợi."
"Phụ thân, kế tiếp ngài muốn làm thế nào?" Thượng Quan Tinh Phong hỏi.
Thượng Quan Thừa tướng thản nhiên nói: "Kế tiếp vi phụ sẽ không quản chuyện này, tuy vi phụ thật ra cho tới giờ vốn không có quản."
Thượng Quan Tinh Phong: ". . . Phụ thân người muốn chưởng quầy làm phủi tay?"
"Không phải làm chưởng quầy phủi tay, mà là làm chuyện Thừa tướng nên làm. Chuyện này để cho Giám sát ti đi làm là được, không cần phải vi phụ ra mặt." Thượng Quan Thừa tướng trầm giọng nói: "Vi phụ còn có chuyện càng quan trọng hơn phải làm, không có nhiều tinh lực chú ý mấy thứ này. Tinh Phong, con phải nhớ kỹ, vi phụ là Thừa tướng. Nhiệm vụ hàng đầu của Thừa tướng, là làm cho dân chúng thiên hạ có ngày lành. Chiến trường của ta ở chính vụ, không ở quân sự."
Thượng Quan Tinh Phong nghiêm nghị hẳn lên.
Mình trầm mê ở trong loại chuyện đấu đá này, lại sơ sót phụ thân thật ra vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm.
Mưu phúc lợi cho dân chúng thiên hạ, giải phóng sức sản xuất, để cho dân chúng sống cuộc sống tốt hơn, đây mới là công tác của Thừa tướng.
Mà không phải lục đục cùng đại tướng trong quân, quyền mưu đấu đá cùng Tứ hoàng tử.
Thượng Quan Tinh Phong cảm nhận được vận mệnh của phụ thân mình.
Đồng thời ý thức được chênh lệch giữa mình cùng phụ thân.
Hắn ở phương diện đấu đá có lẽ có chút thiên phú, nhưng ở phương diện làm việc, hắn là không biết gì cả, căn bản không có kinh nghiệm tương quan.
"Tinh Phong, con ngày sau có chuẩn bị nối nghiệp không?" Thượng Quan Thừa tướng hỏi.
Thượng Quan Tinh Phong gật đầu nói: "Con tuy không có tài hoa như phụ thân, nhưng muốn lấy năng lực bản thân tạo phúc cho một phương dân chúng."
"Vậy con muốn làm theo kiểu quan liêu để quan vận tốt đẹp, hay là muốn làm một quan tốt được dân tin yêu?"
"Ngụy Quân có nói một câu, đứa nhỏ mới phải lựa chọn, người trưởng thành tất cả đều muốn."
Làm con Thừa tướng, Thượng Quan Tinh Phong thành thục hơn xa so với người trẻ tuổi cùng lứa. Hắn biết nếu không quan liêu mà nói, ở quan trường là rất khó đi lâu dài, càng đừng nói muốn tạo phúc cho dân chúng.
Người trưởng thành, là phải hiểu hai tay đều phải nắm, hai tay đều phải cứng rắn.
Thượng Quan Thừa tướng đối với câu trả lời của Thượng Quan Tinh Phong hiển nhiên mười phần hài lòng, ha ha cười nói: "Tốt, không hổ là con của ta. Phương diện làm người xử thế này, con đã học tàm tạm. Nhưng con nếu thật sự muốn theo nghiệp chính trị, con phải xuống cơ sở, hiểu biết dân chúng cần nhất là cái gì. Nói suông lầm quốc, làm thực hưng bang. Tinh Phong, con có giác ngộ này không?"
"Có."
"Vậy vi phụ sẽ sắp xếp con ở một nơi hẻo lánh, cho con làm từ quan lại cơ sở nhất. Công tử Thừa tướng cẩm y ngọc thực, nếu có thể vượt qua một cửa này, thì thật là một nhân tài có thể đào tạo." Thượng Quan Thừa tướng nói.
"Phụ thân, không cần, con đi con đường chức vị bình thường là được." Thượng Quan Tinh Phong nói.
Hắn tuy tự nhận tài học không kinh tài tuyệt diễm bằng muội muội kia, so với loại tài Trạng Nguyên như Ngụy Quân lại càng một trời một đất, nhưng mà tiêu chuẩn chức vị vẫn đủ cấp bậc.
Con đường cùng cuộc thi vào triều làm quan bình thường, không làm khó được hắn.
Trước đó hắn chỉ ngại ở Thượng Quan Thừa tướng, không muốn trêu chọc phiền toái cho Thượng Quan gia mới ngụy trang thành ăn chơi trác táng.
Thượng Quan Thừa tướng khoát tay áo, trực tiếp ngăn lại ý tưởng của hắn.
"Con là con ta, con đi con đường bình thường, cũng không có ai dám dùng tiêu chuẩn bình thường áp cho con, đồng nghiệp của con cũng không dám lấy tiêu chuẩn đồng nghiệp tầm thường đến ở chung với con, như vậy là không công bình đối với những người khác, cũng khảo nghiệm không ra trình độ chân thật của con. Chỉ có để con thật sự dung nhập vào hoàn cảnh địa phương, không có ai biết thân phận của con, để con bắt đầu từ con số 0 cùng đại đa số quan viên bình thường, mới có thể thấy rõ con đến cùng là vàng hay là cát. Tinh Phong, nếu con là cát, vậy an tâm làm một người bình thường, không cần đi làm quan để lầm quốc lầm dân. Nếu con thật là một người tài có thể đào tạo, vi phụ nội cử bất tị thân, ngoại cử bất tị cừu, cũng sẽ không chậm trễ tiền đồ của con."