Lễ nhẹ tình ý nặng, vạn dặm tặng đầu người (5)
Nghe được Thượng Quan Thừa tướng nói như vậy, Thượng Quan Tinh Phong vui lòng phục tùng: "Con tất cả nghe phụ thân sắp xếp."
"Vi phụ cuối cùng cho con một cái đề nghị."
Thượng Quan Tinh Phong chăm chú lắng nghe.
"Vi phụ là truyền nhân nho học, quả thật cũng cảm nhận được tác dụng của nho học. Vi phụ có thể đi đến vị trí Thừa tướng, thân phận truyền nhân nho học đối với vi phụ tác dụng là rất lớn.
"Nhưng trị quốc cần sử dụng nho pháp, cường quốc mà nói —— vi phụ mấy năm nay cảm khái là Mặc gia đệ nhất thiên hạ.
"Có lẽ nhận thức này cũng có thiên lệch, nhưng muốn tăng lên nhanh nhất trình độ hạnh phúc của dân chúng, Mặc gia khẳng định đến nhanh hơn so với học thuyết khác. Con nếu thật sự muốn phát triển ở chính đàn, phải cẩn thận nghiên đọc học thuyết Mặc gia, xâm nhập học tập, khẳng định sẽ được lợi không phải là ít."
Đây là kinh nghiệm mà Thượng Quan Thừa tướng quản cả thiên hạ mới có được, nói ra vô cùng quý giá.
Thượng Quan Tinh Phong tự nhiên ghi tạc toàn bộ trong lòng.
"Phụ thân, Đại Càn ta hôm nay vẫn là Nho gia cầm quyền. Cho dù là tương lai, Ngụy Quân cũng là truyền nhân Nho gia." Thượng Quan Tinh Phong nghe đi nghe lại, nhưng còn có chút chần chờ.
Nhưng Thượng Quan Thừa tướng trực tiếp cười ra tiếng: "Vi phụ cũng là truyền nhân Nho gia, nhưng mấy năm nay trị quốc, Pháp gia dùng là không thể ít hơn so Nho gia. Ngụy Quân ở trên nho học càng tiến một bước so với ta, càng là như thế, Ngụy Quân lại càng không có khả năng toàn bộ đi theo bước chân Nho gia. Không có học thuyết tuyệt đối hoàn mỹ, chỉ có con người không ngừng tiến bộ. Nói đến, con quản Ngụy Quân làm chi? Tinh Phong, con cho rằng lấy nhân phẩm của Ngụy Quân, hắn sẽ bè cánh đấu đá sao?"
Thượng Quan Tinh Phong thán phục: "Con rõ ràng, vẫn là ánh mắt của con quá nông cạn."
Loại chuyện đảng tranh này, có lẽ sẽ phát sinh ở trên người Thượng Quan Thừa tướng, nhưng tuyệt đối không có khả năng phát sinh ở trên người Ngụy Quân.
Bởi vì Ngụy Quân căn bản không có hứng thú đối với quyền lực.
Thứ mà Ngụy Quân theo đuổi, không giống với những người như bọn họ theo đuổi.
Thượng Quan Tinh Phong căn cứ một logic sai lầm, ra kết luận chính xác.
Mà Đỗ Uy căn cứ logic chính xác, ra kết luận sai lầm.
"Điện hạ, Trấn Tây Vương không có về kinh, ngược lại là thế tử Trấn Tây Vương tới kinh thành."
Phủ đệ Tứ hoàng tử, Đỗ Uy nhắc nhở Tứ hoàng tử.
Tứ hoàng tử không để ý gật gật đầu nói: "Vương thúc không trở về kinh thực bình thường, đổi thành ta là Vương thúc ta cũng không về kinh. Ở tiền tuyến tay cầm trọng binh, đến kinh thành chính là dê đợi làm thịt, về kinh vậy không phải ngốc sao?"
Đỗ Uy nhíu mày nói: "Kết quả này ra ngoài chúng ta dự đoán, chúng ta căn cứ tính cách cùng hành vi của Trấn Tây Vương đưa ra tính toán, lấy phong cách hành sự của Trấn Tây Vương quá khứ mà nói, lần này hắn hẳn sẽ về kinh mới đúng."
Tây đại lục quả thật vẫn luôn không quên Đại Càn.
Vì lần này có thể nắm lấy Đại Càn, Tây đại lục đã làm rất nhiều lần diễn thử trước chiến.
Kết quả cũng đều phi thường hoàn mỹ.
Nhưng thực chiến, lại nhiều lần bị nhục.
Tứ hoàng tử cười nhạo nói: "Lão Đỗ, tôi không phải đã nói sao, cái gọi là diễn luyện của các người không có chút tác dụng nào. Diễn luyện nếu hữu dụng, còn phải thực chiến để làm chi? Hiện tại Vương thúc xé rách da mặt cùng bản cung, chỉ để thế tử về kinh. Ngươi nói ta có nên giết chết thế tử hay không? Tây đại lục các người có thu đầu thế tử không?"
"Không cần, ngàn vạn không cần."
Đỗ Uy trong lòng giật mình, lập tức ngăn trở ý tưởng nguy hiểm này của Tứ hoàng tử.
"Thế tử Trấn Tây Vương nếu chết, vậy Trấn Tây Vương sẽ quyết tâm cát cứ nhất phương. Nhưng Trấn Tây Vương có huyết hải thâm cừu cùng Tây đại lục chúng ta, hai phương chúng ta là không có khả năng giảng hòa, như vậy Trấn Tây Vương sẽ không còn sơ hở nào đáng nói."
Đỗ Uy ra một cái kết luận mà Tứ hoàng tử hy vọng hắn đưa ra.
Cái này nếu đổi thành người khác, Tứ hoàng tử còn lo lắng một chút.
Trấn Tây Vương. . . hắn là không có khả năng hợp mưu cùng Tây đại lục.
Cái khác không nói, phàm là thế tử Trấn Tây Vương thật sự chết ở kinh thành, Trấn Tây Vương khẳng định sẽ biết được Tây đại lục có tham dự.
Hắn sao có khả năng hợp tác cùng một thế lực giết chết đứa con duy nhất còn sống của mình?
Cho nên thế tử Trấn Tây Vương hiện hôm nay ở kinh thành, thật là có một ít ý tứ không ai dám chọc đến.
Chỉ là như vậy, ở mặt ngoài vị trí của Tứ hoàng tử là không ổn.
Cho nên Tứ hoàng tử quyết đoán mang áp lực của mình đưa lên trên đầu Đỗ Uy.
"Lão Đỗ, tôi cùng Trấn Tây Vương thúc đã nháo đến một bước này, cơ bản chẳng khác nào có hắn không có tôi, có tôi không có hắn. Ông không cho tôi lấy thế tử Trấn Tây Vương khai đao, bản cung mặt mũi để ở đâu?"
Tứ hoàng tử trực tiếp mở ra hình thức khởi binh vấn tội: "Bản cung không có sĩ diện sao?"
Đỗ Uy: ". . ."
Hắn biết Tứ hoàng tử quả thật không có sĩ diện.
Tứ hoàng tử chỉ cần ưu việt.
Cái này thật là hắn tính sai, Đỗ Uy cắn chặt răng, quyết định nhận tài.
"Điện hạ, mặt mũi của người thật ra rất dễ tìm trở về."
"Có ý gì?"
"Trấn Tây Vương kháng mệnh, cự không trở về kinh, chỉ có thể nói rõ hắn quả thật sinh ra dị tâm đối với triều đình."
"Vậy thì thế nào? “Thuyết nhạc toàn truyện” giết ngàn đao của Ngụy Quân kia vừa ra, hiện nay dân gian tất cả đều là người mắng bản cung. Hơn nữa Ngụy Quân còn mang chiến công Trấn Tây Vương thúc lập ở trong chiến tranh vệ quốc viết ở trên sách sử, hiện nay vô luận Trấn Tây Vương thúc làm cái gì, bản cung đều không có biện pháp làm gì hắn. Ngụy Quân thật sự là đáng chết, phá hư đại sự của ta."
Tứ hoàng tử ngoài miệng đẩy Ngụy Quân ra mắng, trong lòng lại không ngừng tự xin lỗi Ngụy Quân.
Loại biểu diễn này của hắn là có hiệu quả.
Dù sao, Tứ hoàng tử mắng Ngụy Quân càng ác, hình tượng liền lập càng ổn.
Tuy lần này lựa chọn của Trấn Tây Vương vượt qua Đỗ Uy dự đoán, nhưng mâu thuẫn cùng hiềm khích giữa Ngụy Quân cùng Tứ hoàng tử là càng tiến một bước, Đỗ Uy sau khi báo cáo với Nữ thần Trí Tuệ, ngược lại còn thu được Nữ thần Trí Tuệ ngợi khen.
Điều này làm cho Đỗ Uy tâm tình cũng có chút phức tạp.
Nhưng hắn coi như đã hoàn toàn rõ ràng ý tứ của Nữ thần Trí Tuệ.
Cái khác đều là việc nhỏ không đáng kể.
Giết chết Ngụy Quân mới là quan trọng nhất.
Vì mục đích này, tất cả đều có thể hy sinh.
Mà Tứ hoàng tử mâu thuẫn cùng Ngụy Quân càng lúc càng lớn, địa vị cũng sẽ càng thêm quan trọng.