Vô tình vị tất chân hào kiệt, liên tử như hà bất trượng phu (2)
Nếu Bạch Khuynh Tâm tra là mặt hắc ám của Đại Càn, vậy Ngụy Quân tra chính là mặt quang minh của Đại Càn.
Bạch Khuynh Tâm tất cả tra được cơ bản đều là chuyện dơ bẩn không chịu nổi.
Mà Ngụy Quân tra được những gì mà Giám sát ti đã làm ở trong chiến tranh vệ quốc, tuy cũng có một chút chuyện làm cho người ta thấy xấu hổ, đây là khó có thể tránh khỏi, nơi có người sẽ có phân tranh, nhưng trên tổng thể đa phần vẫn là ca ngợi anh hùng.
Vừa lúc để cho Bạch Khuynh Tâm gột rửa mắt, thay đổi tâm tình.
"Xem đi, quốc gia này xác thực rất nhiều người đã là bất trị, nhưng vẫn là có rất nhiều người đang người trước ngã xuống, người sau tiến lên phấn đấu cùng hy sinh. Không cần thất vọng đối với cuộc sống, cũng không cần thất vọng đối với bản thân."
Ngụy Quân lại vỗ vỗ vai Bạch Khuynh Tâm, dùng giọng điệu khẳng định nói: "Còn có hi vọng."
"A. . . Ta có phải đến không đúng lúc hay không?"
Ở thời điểm Ngụy Quân an ủi Bạch Khuynh Tâm, bên ngoài phòng truyền đến một quen thuộc thanh âm.
Ngụy Quân chăm chú nhìn lại, sau đó phát hiện Thượng Quan Tinh Phong "mặt hướng lên trời".
Nhìn thấy Thượng Quan Tinh Phong thế mà ăn mặc như người thường, Ngụy Quân thực có chút bất ngờ.
Buông Bạch Khuynh Tâm ra, Ngụy Quân kinh ngạc hỏi: "Thượng Quan công tử, cẩm y hoa phục của ngươi đâu?"
Làm công tử Thừa tướng, Thượng Quan Tinh Phong hướng tới vẫn là không có hạ thấp.
Hơn nữa Thượng Quan gia tộc thân mình cũng là đại tộc, tuy không tính là phú khả địch quốc, nhưng tuyệt đối xưng được với phú giáp một phương, Thượng Quan Tinh Phong hoàn toàn không cần phải đi lộ tuyến tiết kiệm.
Như vậy thuần túy là làm màu, không ý nghĩa.
Cho nên Ngụy Quân ngày thường thấy Thượng Quan Tinh Phong, đều là cẩm y hoa phục, dẫn theo đàn em, luận diễn xuất hoàn khố, xác thực không có mấy người có thể so được.
Bằng không Thượng Quan Tinh Phong hình tượng hoàn khố cũng sẽ không xâm nhập lòng người như vậy.
Nhưng mà Thượng Quan Tinh Phong hôm nay, hạ thấp hầu như không có cảm giác tồn tại.
Bỏ đi cẩm y hoa phục, đổi thành vải thô áo dài người thường, điều kỳ quái nhất là, Ngụy Quân thế mà phát hiện làn da Thượng Quan Tinh Phong đã thô ráp rất nhiều so với trước đây.
"Ngươi đi Phi Châu hay sao?" Ngụy Quân càng nhìn càng tò mò.
Thượng Quan Tinh Phong còn chưa có trả lời Ngụy Quân hỏi, đã cảm ứng được một cỗ sát khí.
Bạch Khuynh Tâm phát ra.
Nếu không có người kia xuất hiện, nàng còn đang được Ngụy lang của nàng ôm vào trong ngực an ủi.
Kết quả sau khi thằng nhãi này xuất hiện, Ngụy lang đã buông nàng ra.
Bạch Khuynh Tâm tự nhiên sẽ không trách tội Ngụy Quân.
Cho nên nàng đương nhiên mang lửa giận chuyển dời đến trên người Thượng Quan Tinh Phong.
Thượng Quan Tinh Phong rùng mình một, lấy thực lực Bạch Khuynh Tâm hiện tại, đã có thể làm cho hắn cảm nhận được ác ý ở trong minh minh.
Nhưng hắn thật ra không cần sợ, đối với Bạch Khuynh Tâm, Thượng Quan Tinh Phong cũng là hiểu biết.
Có tức giận cũng không đến mức làm gì hắn.
"Phi Châu là nơi nào?" Thượng Quan Tinh Phong tò mò hỏi Ngụy Quân.
Ngụy Quân bình tĩnh nói: "Không quan trọng, ngươi đến cùng là làm gì vậy? Sao lại đột nhiên thay hình đổi dạng như vậy?"
Thượng Quan Tinh Phong thở dài một tiếng: "Đứa nhỏ không có mẹ —— nói đến cũng dài."
"Vậy nói ngắn gọn." Bạch Khuynh Tâm bất mãn nói.
Nàng hiện tại tâm tình cũng thực buồn bực, còn muốn ở trong lòng Ngụy lang nhiều hơn.
Thượng Quan Tinh Phong bị kiềm hãm, sau đó bất đắc dĩ nói: "Cái này thật sự không nói ngắn gọn được, Bạch đại nhân, nói lên gặp gỡ của tôi cũng có quan hệ với cô đó."
"Cũng có quan hệ với tôi?" Bạch Khuynh Tâm cũng mười phần bất ngờ: "Chúng ta đã lâu không có gặp nhau mà."
Thật ra Thượng Quan Tinh Phong vẫn có một chút ân nhỏ đối với cô.
Thượng Quan Thừa tướng xem như có đại ân đối với cô.
Ngược lại là Càn đế từ sau một phen nói chuyện ở trong cung vẫn rất có hảo cảm, đối với cô thật ra không có đại ân gì.
Năm đó Bạch Khuynh Tâm gặp bất công, Càn đế lựa chọn là khoanh tay đứng nhìn trước sau như một.
Dù sao ở trong lòng Càn đế vẫn cho rằng nhỏ không đành lòng sẽ bị loạn đại mưu.
Vì Bạch Khuynh Tâm qua lại là Cơ Lăng Vân, Minh Châu công chúa, Triệu Vân, đồng thời Thượng Quan Tinh Phong cũng có âm thầm quan tâm Bạch Khuynh Tâm.
Mà Thượng Quan Thừa tướng thủy chung giữ lại chức quan của Bạch Khuynh Tâm.
Bỏ đá xuống giếng trên quan trường, tất cả đều bị Thượng Quan Thừa tướng yên lặng cản xuống.
Lục Phiến môn mắt lạnh khẳng định vẫn phải có, nhưng mà quan trường cấp bậc cao hơn chèn ép, Bạch Khuynh Tâm cũng không gặp phải.
Nhưng cái này cũng không phải là không có phát sinh.
Chỉ là bị những người khác yên lặng cản lại.
Dù sao chuyện mà Bạch Khuynh Tâm làm là đường đường chính chính, thị phi đúng sai đều có phán xét.
Cũng đều là nhẫn, Càn đế nhẫn là thật thuần nhẫn.
Mà đám người Thượng Quan Thừa tướng, Lục Tổng quản, Cơ Soái cũng là nhẫn.
Nhưng đồng thời khi bọn họ nhẫn, vẫn thực sự có làm việc.
Có lẽ lực còn chưa đủ, bọn họ cũng không giúp được mọi người, nhưng ngươi không thể bởi vậy mà nói bọn họ không có làm cái gì cả.
Ân tình của Thượng Quan gia, Bạch Khuynh Tâm vẫn nhớ kỹ.
Cho nên Thượng Quan Thừa tướng để nàng về Lục Phiến môn, nàng hiện tại ở Lục Phiến môn tra án cũng cẩn trọng.
Bình thường mà nói, thái độ của Bạch Khuynh Tâm đối với Thượng Quan Tinh Phong cũng tốt mới đúng.
Nhưng Bạch Khuynh Tâm thật sự không làm được.
Bởi vì Thượng Quan Tinh Phong biến thái, người khác không biết, nàng là biết, Ngụy Quân không có giấu nàng.
Chính nàng tiếp xúc Thượng Quan Tinh Phong, cũng có thể phát hiện điểm này.
Cho nên, Bạch Khuynh Tâm chỉ có thể cách xa.
Ân tình Thượng Quan gia, nàng quyết định tất cả đều hoàn ở chỗ Thượng Quan Thừa tướng.
Thượng Quan Tinh Phong. . . Người như thế nàng không thể trêu vào.
Nhưng lần này Thượng Quan Tinh Phong cũng không có nói tào lao.
Hắn lại thở dài một hơi.
"Bạch đại nhân, lần này cô tra Hộ bộ Thượng Thư, có phải tìm hiểu nguồn gốc, thiếu chút nữa đã tra đến trên đầu cha ta hay không?"
Bạch Khuynh Tâm nghe vậy sắc mặt khẽ biến, nhưng vẫn gật gật đầu nói: "Xác thực như thế, nhưng quan hệ với Thượng Quan Thừa tướng không lớn, ở trên chuyện này Thượng Quan Thừa tướng là trong sạch, có vấn đề là vài tâm phúc của Thượng Quan Thừa tướng."
Có Đế đảng, tự nhiên có Tướng đảng.
Hơn nữa Tướng đảng của Thượng Quan Thừa tướng tương đương không kém.
Tể chấp thiên hạ nhiều năm như vậy, nếu nói Thượng Quan Thừa tướng không có kết bè kết cánh, vậy thuần túy chính là đang vũ nhục chỉ số thông minh người ta.