Ta có một giấc mơ (4)
Nhưng Đại hoàng tử vẫn luôn cho rằng Hồ vương sẽ không bị lừa gạt mãi, sớm muộn sẽ có ngày có thể nhìn ra Nguỵ Quân và hắn căn bản không phải là người cùng đường.
Cho nên hắn và Nguỵ Quân duy trì khoảng cách, thậm chí là bất hoà. Nếu như thế cho dù tương lai Hồ vương và Nguỵ Quân trở mặt, hắn vẫn có thể đạt được tín nhiệm của Hồ vương như xưa.
Đại hoàng tử hiện tại đã suy nghĩ đến sự việc rất lâu về sau rồi.
Nhưng ngoài mặt, Đại hoàng tử đương nhiên sẽ không phụ hoạ theo lời Tứ hoàng tử.
Hắn vẫn chỉ cười ha ha: “Cái miệng này của tứ đệ càng nói càng không đáng tin. Bách Lý đại nhân chiến công hiển hách, ngay cả Nguỵ Quân cũng ghi lại công trạng của Bách Lý đại nhân trên sách sử. Công thần vệ quốc bậc này sẽ chỉ dốc sức vì nước, lại không có quan hệ gì với ta hết.”
Tứ hoàng tử bĩu môi, khinh bỉ nói: “Đại ca, huynh đúng là đạo đức giả. Ta nhắc nhở huynh một chút, An toàn ty đã thành lập, Bách Lý Dự sắp xui xẻo rồi. Nếu như Bách Lý Dự bị An toàn ty xử lý, huynh sẽ không có mặt mũi gặp người nữa. Đến lúc đó cũng không có ai dám dựa dẫm vào huynh. Đại ca, nếu ta là huynh thì nhất định sẽ bảo vệ Bách Lý Dự, giờ là thời điểm tốt để thu hút nhân tài.”
Tứ hoàng tử tuỳ tiện nói xong những lời mưu đồ này, còn nhân thể hỏi công chúa Minh Châu một câu: “Hoàng tỷ, ta nói vậy không sai chứ? Tỷ cảm thấy sao?”
Công chúa Minh Châu thờ ơ nhìn Tứ hoàng tử một cái, trong ánh mắt cũng rất là khinh thường.
Nàng chưa bao giờ đặt Tứ hoàng tử vào trong mắt.
Cho dù là hiện tại, nàng xem màn biểu diễn của Tứ hoàng tử vẫn chẳng khác gì xem xiếc khỉ.
Trong lòng công chúa Minh Châu, Tứ hoàng tử lúc này và Tứ hoàng tử từng muốn gây bất lợi cho Nguỵ Quân cũng không có gì khác biệt, một chút tiến bộ cũng không có.
Hoàng vị của Đại Càn nếu như rơi trên đầu hắn, vậy thì đúng là bất hạnh của bách tính Đại Càn.
Công chúa Minh Châu lười phản ứng lại Tứ hoàng tử, chẳng qua nàng vẫn có một chút tình thân với Đại hoàng tử, cũng đặc biệt nhắc nhở một câu: “An toàn ty xác thực sẽ ra tay với Bách Lý Dự, đành xem bản thân hắn có sạch sẽ không thôi.”
Một vài bằng chứng của Giám sát ty, Bạch Khuynh Tâm cũng tra ra được.
Nếu như Bách Lý Dự thật sự thông đồng gì đó với Yêu Đình, vậy An toàn ty muốn điều tra cũng sẽ không khó lắm.
Dưới tình huống điều tra có chứng cứ xác thực, cho dù An toàn ty cố tình trả thù thì Đại hoàng tử cũng không có cách cưỡng chế bảo lãnh người nữa.
Mà nếu như thật sự đến bước đó, thì chứng tỏ Đại hoàng tử vốn không có năng lực đảm bảo cho những người nương tựa hắn.
Cơ bản hắn cũng chẳng khác gì bị loại sớm khỏi cuộc tranh đấu.
Đây là chuyện mà Đại hoàng tử không thể chấp nhận.
Cho nên Đại hoàng tử âm thầm gật đầu nói: “Ta tin Bách Lý đại nhân trong sạch, cũng tin An toàn ty sẽ là thanh kiếm hộ quốc của Đại Càn, sẽ không chĩa mũi kiếm vào người của mình, đặc biệt là chĩa vào công thần quốc gia như Bách Lý đại nhân.”
Công chúa Minh Châu nhếch khoé miệng, không có nói thêm gì nữa.
Nàng không cảm thấy Lục Khiêm sẽ hạ thủ lưu tình.
Trên thực tế quả thực cũng sẽ không có chuyện đó.
Sau khi An toàn ty thành lập, việc đầu tiên chính là điều tra Nguỵ Quân.
Chỉ cần thời gian một ngày, An toàn ty đã đưa ra bản báo cáo điều tra:
Thanh quan!
Vô cùng thanh quan!
Hơn nữa còn là thanh quan mẫu mực của thiên hạ!
Kết luận này phải chịu mọi nghiệm chứng và chất vấn, cũng không có ai hoài nghi điểm này.
Kể cả những người tố cáo Nguỵ Quân.
Bọn họ cũng không cho rằng mình thật sự có thể tiếp tục vạch tội Nguỵ Quân.
Chẳng qua cố tình chán ghét Nguỵ Quân, thể hiện một chút thái độ của phe mình.
Việc thứ hai cần làm sau khi An toàn ty được thành lập chính là công khai truy xét việc Bách Lý Dự cấu kết với Yêu Đình.
Là Ty trưởng đầu tiên của An toàn ty, Lục Khiêm phát ngôn công khai ở hiện trường, nói Bách Lý Dự có qua lại lợi ích với Yêu Đình.
Việc này đương nhiên có thể lập án.
Hơn nữa với tư cách là Tứ đương đầu của Giám sát ty trước kia, nếu như chuyện này là thật thì quả thực sẽ gây nguy hiểm cho an toàn quốc gia. An toàn ty hoàn toàn có lý do đi kiểm chứng sự việc này.
Vừa tra xét quả thực cũng tra ra một vài vấn đề.
Việc này vốn dĩ là do An toàn ty phụ trách, nhưng Đại hoàng tử đã chủ động đến cửa bái phỏng Thượng Quan Thừa tướng, Tứ hoàng tử cũng đã chủ động bái phỏng một lần. Sau đó Thượng Quan Thừa tướng liền hạ lệnh cho Bạch Khuynh Tâm cùng tham gia điều tra sự việc này.
Có sự tham dự của Bạch Khuynh Tâm, kết quả điều tra sẽ càng thêm thuyết phục hơn.
Không chỉ như thế, thái độ của Thượng Quan Thừa tướng cũng có ẩn ý đứng về phía bên này.
Rất rõ ràng, sau khi Đại hoàng tử và Tứ hoàng tử đến cửa bái phỏng, Thượng Quan Thừa tướng đã cho hai vị hoàng tử thể diện.
Điều này cũng ngấm ngầm truyền đạt một thông tin đến mọi người:
Thượng Quan Thừa tướng và An toàn ty không phải một thể.
Sự thật này khiến cho Hồ vương và Đỗ Uy có chút ngạc nhiên lẫn vui mừng.
Hồ vương đích thân đưa ra quyết định, lần nữa cho Đại hoàng tử đến cửa tặng cho Thượng Quan Thừa tướng một phần hậu lễ, kéo gần quan hệ, thật sự muốn biến Thượng Quan Thừa tướng thành người có thể giúp sức cho Đại hoàng tử, vậy Yêu Đình được lời lớn rồi.
Đã có dặn dò của Hồ vương, Đại hoàng tử dứt khoát công khai qua lại với Thượng Quan Thừa tướng.
Về phần Tứ hoàng tử...
Đỗ Uy cũng kiến nghị hắn chủ động lôi kéo Thượng Quan Thừa tướng, biết đâu được lợi lớn.
Tuy Thượng Quan Thừa tướng không trả lời, nhưng đã nhận tiền rồi...
Cũng để Bạch Khuynh Tâm tham dự rồi.
Dựa theo lời của Đỗ Uy, đây chính là một bắt đầu tốt.
Sự tham gia của Bạch Khuynh Tâm quả thật đã phát huy tác dụng.
Nàng và An toàn ty rất nhanh đã có đột phá.
An toàn ty đưa ra bằng chứng, chứng minh bách lý dự và Yêu Đình quả thật có chuyển giao lợi ích.
Nhưng Bạch Khuynh Tâm tra xét càng cụ thể hơn, nàng tra được cho dù Bách Lý Dự và Yêu Đình có lợi ích qua lại, nhưng hắn cũng không chuyển giao cho Yêu Đình bất cứ một đồ vật có giá trị nào, ngược lại nhận được không ít lợi ích từ chỗ Hồ vương.