Thiên đạo: Ba ba cứu con (5)
Vũ trụ là thứ rất nguy hiểm.
Kiểu người báo thù ăn miếng trả miếng như Ẩn Bí Chi Chủ, Thiên Đế cũng không có lý do đi quản.
Giống như những tinh cầu bị Ẩn Bí Chi Chủ huyết tế, nếu như vẫn có sinh linh còn sống, hôm sau sẽ lại đi tìm Ẩn Bí Chi Chủ báo thù, vậy thì những người khác vẫn không có lý do gì nhúng tay.
"Chuyện chúng ta gặp phải bây giờ chính là loại xâm lược này sao?" Bạch Khuynh Tâm hỏi.
Ngụy Quân lắc đầu, nói: "Không, có lẽ không phải là chiến tranh giữa các nền văn minh. Một thế giới đi xâm lược một thế giới khác, không phải là kiểu cách thức này."
Cách thức xâm lược đó hẳn là tinh hạm hoành không, hủy thiên diệt địa, dựa vào vũ lực tuyệt đối trấn áp hết thảy, sau đó biến một thế giới thành hậu hoa viên của thế giới mình, lấy và dùng tài nguyên bất cứ lúc nào.
Mà hiện tại tình huống mà thế giới này gặp phải càng giống như loại xâm nhập biến đổi không ý thức, kích động thế lực của thế giới này xung đột nội bộ.
Cái này giống như là dưỡng cổ hơn.
Hoặc là —— xem kịch.
"Nếu là chiến tranh giữa các nền văn minh thì trên thực tế là không có đánh nhau. Thế giới đã tiến vào nền văn minh tân tiến, không phải thứ mà nền văn minh bản địa có thể chống lại. Nhưng mà hiện tại, đối phương vẫn luôn ẩn nấp phía sau màn, thông qua phương thức kích động xung đột nội bộ để được mục đích. Chứng tỏ sức mạnh của đối phương cũng không có mạnh mẽ đến mức trực tiếp nghiền nát mọi thứ, hoặc là chứng tỏ thế giới này có thứ gì đó mà đối phương cần và kiêng kị, làm cho đối phương không thể động thủ trực tiếp.
"Bất luận là vì sao, tóm lại là đối phương đến bây giờ cũng không ra tay trực tiếp, thì có khả năng cao là không thể trực tiếp ra tay.
"Cho nên vẫn còn đánh nữa, nhất là cục diện bây giờ của Đại Càn không tệ."
Thật ra Ngụy Quân cảm thấy cục diện hiện tại có chút giống với thời kỳ chiến tranh vệ quốc năm đó.
Trên bản chất là giống nhau.
Càn đế cảm thấy đối phương là đại địch không thể chống cự.
Nhưng nếu như thật sự là cường địch không thể đối đầu, thì trong lòng hắn ngay cả nảy sinh loại cảm giác này cũng không có, bởi vì hắn đã chết rồi.
Nhưng phàm là đối thủ không thể đẩy ngã ngươi, vậy chỉ có thể nói rõ đối phương không có thực lực đẩy ngã ngươi.
Hoặc là bị quy tắc nào đó hạn chế, hoặc là thực lực bản thân không đủ, hoặc là có yêu cầu khác.
Nhưng bất kệ là vì sao, điều này cũng có nghĩa là có hy vọng.
Nhất là hiện tại ý chí Thiên đạo đã được Ngụy Quân cứu.
Mà thế cục của Đại Càn cũng đã ở từng bước chuyển biến tốt.
Càn đế, người vẫn luôn giỏi kéo chân sau đã chìm vào giấc ngủ say.
Yêu đình do Hồ Vương chấp chưởng, hỗ trợ đến phát rồ.
Ba đầu sỏ đoàn kết một lòng, cùng kéo lấy thời gian.
Dù thiếu tiền, thiếu tài nguyên, cần thời gian phát triển, nhưng nhìn theo xu hướng chung, Đại Càn đang chuyển biến tốt đẹp.
Đối phương lại thua một trận ngay chỗ ý chí của Thiên đạo.
Được cái này mất cái kia.
Không cần phải lo lắng quá.
Đương nhiên, thận trọng tất nhiên cũng không thể thiếu.
Nghe thấy Ngụy Quân nói như vậy, tâm tình của Bạch Khuynh cũng nhẹ nhõm đôi chút.
"Ngụy Quân, ngươi khẳng định đối phương là kẻ địch của Đại Càn hả? Biết đâu thứ hắn muốn không có liên quan đến Đại Càn?" Bạch Khuynh Tâm hỏi.
Sau khi nhân cách của nàng thức tỉnh không ngừng thì cũng chỉ có cảm tình với Đại Càn.
Đối với các thế lực khác của thế giới này, ví dụ như Tây đại lục, yêu đình, liên minh tu chân giả vân vân, thì nàng không có cảm tình gì mấy.
Nếu đồ vật đối phương muốn ở trên người những thế lực này thì nàng căn bản không muốn làm kẻ thù với đối phương.
Ngụy Quân nói: "Thật đáng tiếc, chiến tranh vệ quốc chính là do một tay chủ mưu phía sau màn tạo ra, trăm phần trăm hắn là kẻ địch của Đại Càn."
Bạch Khuynh Tâm: ". . . Đây thật đúng là một đáp án tồi tệ, chủ mưu phía sau màn nhằm vào Đại Càn để làm gì? Đại Càn có thứ gì mà hắn cần sao?"
"Chưa hẳn là nhằm vào Đại Càn, có lẽ là đang nhằm vào chiến tranh."
Ngụy Quân nói tới đây, lại nhớ tới đoạn đối thoại với ý chí Thiên đạo.
Trước kia Ngụy Quân ở trước mặt Đại Hoàng tử và Nhâm Dao làm màu một hồi, sau đó tu vi liền không khống chế được, và hắn lại trở thành Bán Thánh.
Lần trước Ngụy Quân trở thành Bán Thánh, trời xuất hiện dị tượng làm rúng động thế giới. Nhưng lần này không có xuất hiện lại dị tượng gì đó nữa.
Không phải vì lần này Ngụy Quân thăng lên làm Bán Thánh không bằng lần trước.
Mà là vì ông trời không xong rồi.
Thiên tiên dị tượng, đương nhiên cần phải có sự phối hợp của ý chí Thiên đạo.
Trình tự đã sớm viết xong, đã đạt đến điều kiện kích phát, bình thường mà nói chuỗi trình tự này của ý chí Thiên đạo nên cho ra phản ứng.
Nhưng mà năng lượng của nó không đủ.
Nó sắp chết rồi.
Cho nên cũng không có cách nào lại chế tạo ra dị tượng nữa.
Ý chí Thiên đạo dứt khoát một lần, trực tiếp giao lưu linh hồn với Ngụy Quân, câu thứ nhất liền gây chấn động cho Nguỵ Quân không nhẹ: "Ba ba cứu con."
Ngụy Quân: ". . ."
Sao hắn không biết mình có một thằng con là Thiên đạo?
Ý chí Thiên đạo giải thích thế này: "Rất nhiều quy tắc của ta đều khởi nguồn từ ngươi, ngươi chính là người chế tạo ra ta. Dựa theo quy củ của dân gian, ta quả thực là con trai ngươi."
Ngụy Quân không thể phản bác.
Không chỉ là ý chí Thiên đạo của thế giới này, rất nhiều quy tắc đều khởi nguồn từ Thiên Đế.
Thiên Đế giết chết Đạo Tổ, sau khi thiên đình định đỉnh vạn giới, Thiên Đế đã đặt ra rất nhiều thiên luật, cũng chính là quy tắc.
Những quy tắc này là những điều thông dụng ở Chư Thiên vạn giới.
Đương nhiên, thế giới mà cấp bậc cao thủ giống như Đạo Tổ, Long Tổ ở đương nhiên là vận hành độc lập, phép tắc của Thiên Đế không quản đến được bọn chúng.
Nhưng mà thế giới bình thường đều cần phải tuân thủ những thiên luật này.
Thần tiên trên trời của thế giới này không thể tự tiện hạ phàm. Giá phải trả bắt buộc phải đánh một đổi một, đó là một trong những quy tắc do Thiên Đế lập ra.