Thiên đạo: Ba ba cứu con (4)
Bạch Khuynh Tâm hít vào một ngụm khí lạnh.
"Vậy chẳng phải là nói nếu không có Ngụy lang ngươi, thế giới này đã xong đời rồi sao?"
"Có thể còn có những kỳ tích khác, nhưng mà rất hiếm, bằng không ý chí Thiên đạo sẽ không sẽ cầu xin ta giúp đỡ." Ngụy Quân nói.
Đột nhiên Bạch Khuynh Tâm liền cảm nhận được áp lực như núi.
"Chúng ta vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành." Bạch Khuynh Tâm lẩm bẩm.
Khoé miệng Ngụy Quân cong lên, thản nhiên nói: "Có bao nhiêu kẻ địch sẽ chủ động đợi đối thủ trưởng thành rồi mới ra tay?"
Đạo Tổ đã lật thuyền trong mương cũng vì làm như vậy.
Sau khi Đạo Tổ thất bại thì những cường giả khác càng thêm cẩn thận.
Đương nhiên, chắc chắn cũng có người không tin tà.
Một bài học kinh nghiệm duy nhất mà nhân loại học được từ trong lịch sử chính là không rút ra được bài học nào từ lịch sử.
Những sinh linh khác cũng như thế.
Luôn có người sẽ cảm thấy mình là điều bất ngờ đó.
Cũng giống như có người mua xổ số, luôn cứ cho rằng mình không giống với những người khác.
Lần này dường như cũng đã gặp được một vị, nhưng cũng có liên quan đến mục đích của đối phương.
Bạch Khuynh Tâm đột nhiên nghĩ tới Càn đế, cười khổ nói: "Vậy chẳng phải nói sự ẩn nhẫn của bệ hạ không có ý nghĩa gì sao? Nhẫn nhịn đến bây giờ, nhẫn nhịn ra một tên đại địch không thể chống cự."
"Nếu nói hắn nhẫn nhịn được ta, vậy thì nhẫn nhịn của hắn vẫn có ý nghĩa." Ngụy Quân nói.
Nhưng tiếp đó Ngụy Quân liền bổ sung: "Nhưng hắn chắc chắn là quá may mắn mới chờ được ta đến."
Thiên Đế đầu thai ở thế giới nào đều là ngẫu nhiên.
Nhiều nhất là tự bản thân Thiên Đế sắp đặt.
Khẳng định không có liên quan gì đến Càn đế.
Chư Thiên vạn giới bát ngát mênh mông, trong một cái hô hấp là có thể sinh ra một vũ trụ song song, cũng có một đại thế giới đi đến kết thúc.
Thế giới này chẳng qua chỉ là một phần trong hàng tỷ tỷ thế giới.
Ngụy Quân đầu thai ở thế giới này chính là vừa khéo.
"Nhưng nếu như đúng là kẻ địch không thể chống cự, vậy phản kháng cũng không có ý nghĩa lớn lao gì nhỉ." Bạch Khuynh Tâm lại nói.
Ngụy Quân nhìn Bạch Khuynh Tâm một cái.
Ánh mắt có chút không thể giải thích.
"Ta có một người bạn, thế giới của người đó cũng từng gặp phải kẻ địch bậc cao không thể đối kháng. Rất nhiều người bó tay chịu trói, nhưng từ đầu đến cuối người đó vẫn không từ bỏ chiến đấu. Sau khi tất cả mọi người đều tử trận, người nọ cũng đang bên bờ vực tử vong, nhưng sự phản kháng của người nọ đã nhận được sự tôn trọng của những kẻ xâm lược, và chúng đã đưa người nọ rời khỏi tinh cầu tĩnh mịch đó.
"Sau này, người nọ được tiếp xúc với những nền văn minh khác, từ một suy ra ba và bắt đầu phát triển nhanh chóng. Một trăm năm sau, người nọ diệt sạch cường địch, huyết tế mười ba hành tinh và dùng linh hồn gấp mười lần để đổi lấy sự sống cho những chiến hữu năm xưa ở đằng sau cánh cổng địa ngục.
"Đương nhiên, sự tồn tại như vậy cực kỳ ít. Phần lớn các tình huống đều không có kỳ tích. Nhưng ngươi đã từ bỏ thì nhất định sẽ không có kỳ tích. Tiếp tục kiên trì thì sẽ có một phần tỷ hy vọng."
Đây không phải là canh gà, bởi vì đa số những tình huống đều không có phép màu.
Nhưng Thiên Đế đã trải qua rất nhiều năm tháng.
Cho nên, hắn đã chứng kiến rất nhiều phép màu xảy ra.
Trong nháy mắt Bạch Khuynh Tâm cảnh giác hẳn lên.
Bởi vì nàng nghe ra "người nọ" trong miệng Ngụy Quân là một phụ nữ.
Đừng hỏi nàng làm sao nghe ra được.
Hỏi chính là trực giác của phụ nữ.
"Người bạn kia của ngươi là một phụ nữ?" Trong đầu Bạch Khuynh Tâm dâng lên hồi chuông cảnh báo.
Nghe Ngụy Quân miêu tả thì phụ nữ đó rất lợi hại, vả lại còn lợi hại hơn nàng nhiều.
Áp lực rất lớn.
Hơn nữa chắc chắn nàng đánh không lại đối phương.
Đối phương còn là một người tàn nhẫn sát phạt quyết đoán.
Bạch Khuynh Tâm càng nghĩ tâm trạng lại càng nặng nề.
Ngụy Quân gật gật đầu nói: "Đúng vậy, là một phụ nữ."
"Là ai?" Giọng nói của Bạch Khuynh Tâm có hơi run rẩy.
Nàng đã bắt đầu tự hỏi phải làm sao để đánh phụ nữ lợi hại này.
Tuy nàng cũng không biết phụ nữ này và Ngụy Quân có quan hệ gì.
Nhưng mà ngữ khí kính phục và tán thưởng từ trong miệng Ngụy Quân, nàng có thể cảm nhận được phụ nữ này có uy hiếp rất lớn đối với nàng.
Ngụy Quân bật cười: "Là ngươi."
Bạch Khuynh Tâm: ". . ."
Ngụy Quân vỗ vỗ bả vai Bạch Khuynh Tâm, trầm giọng nói: "Khuynh Tâm, tự tin một chút, ngươi đã đối mặt với cục diện khó khăn hơn hiện tại rất nhiều lần rồi."
Thiên Đế là trưởng thành từ trong cuộc chiến máu và lửa.
Ẩn Bí Chi Chủ cũng vậy.
Cho dù là Đạo Tổ cũng từ yếu trở thành mạnh, cũng không phải là mạnh mẽ trời sinh.
Mỗi một cường giả đi lên đỉnh cao đều có câu chuyện truyền kỳ thuộc về riêng mình. Trên con đường đi lên đỉnh cao của cường giả chắc chắn đều phủ kín hài cốt.
Rồi sau đó ở trong đống hài cốt ngập trời, những cường giả này đội vương miện được đúc từ máu tươi, hoàn thành lễ đăng cơ của bản thân.
Bạch Khuynh Tâm hoang mang.
Từ sau khi nàng không ngừng thức tỉnh nhân cách, nàng chỉ biết trước đây mình có lẽ cũng là một người giỏi giang.
Nhưng nàng không biết mình lại giỏi như vậy.
"Ta đã từng lợi hại như vậy sao?"
"Ngươi của hiện tại cũng rất lợi hại. Nói về việc khai thác tiềm lực của bản thân, ta chưa từng thấy ai mạnh hơn ngươi." Ngụy Quân nói: "Tiềm năng phát triển của ngươi còn cao hơn ta, ta rất ghi nhận điểm này."
Bạch Khuynh Tâm: ". . ."
Được yêu mà sợ.
Kế đó nàng liền nghe thấy Ngụy Quân tiếp tục nói: "Dù sao thực lực của ta mạnh hơn ngươi, phía trước đã không còn đường, cho nên tiềm lực phát triển khẳng định không bằng ngươi."
Bạch Khuynh Tâm: ". . ."
Những lời này của Ngụy Quân quá lố khiến cho nàng chẳng biết phản bác lại thế nào.
Nàng chỉ có thể cưỡng ép chuyển chủ đề: "Huyết tế mười ba tòa tinh cầu? Trên tay ta dính đầy máu tươi của nhiều người như vậy sao?"
"Không chỉ là người, là vạn linh." Ngụy Quân bình thản nói: "Nhưng ngươi huyết tế cũng là những kẻ từng xâm lược tinh cầu của ngươi, giết người thì đền mạng, rất công bằng."