Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 867 - Chương 867. Nguỵ Đảng Bắt Đầu Hành Động (3)

Chương 867. Nguỵ đảng bắt đầu hành động (3) Chương 867. Nguỵ đảng bắt đầu hành động (3)

Nguỵ đảng bắt đầu hành động (3)

“Đạo hữu, ta muốn nhìn xem Càn đế bây giờ đang làm gì. Rất có thể hắn là đại địch của ta.”

Lam Tình: “…”

Không phải nàng không muốn thoả mãn thỉnh cầu của Tội Ngạo.

Thật ra nàng không thể nhẫn tâm đả kích Tội Ngạo.

Phán đoán này của hắn… quả thực là sai một ly, đi một ngàn dặm.

Nàng rất lo lắng cho Tội Ngạo không thể chịu được đả kích mà chân tướng mang lại.

Mà lúc này, Tội Ngạo lại cúi đầu thỉnh cầu lần nữa: “Xin đạo hữu hãy giúp ta.”

Lam Tình thở dài một tiếng: “Thôi vậy, ta giúp ngươi là được. Hy vọng ngươi đừng hối hận.”

Nói thật, nàng đã mềm lòng.

Nhưng không tìm chết thì sẽ không chết.

Đây là yêu cầu của bản thân Tội Ngạo, nàng có thể làm gì được đây?

Lam Tình vẫy bàn tay ngọc ngà, trong học đường văn minh liền xuất hiện hình ảnh của Càn đế.

Cùng với việc mà Càn đế đang làm.

Mà Càn đế không hề hay biết về việc này.

Lúc này đây Càn đế vừa mới triệu một tên thái giám tới, hỏi thăm một chút về tình hình hiện nay của triều đình.

Thế là hắn đã biết được Nguỵ đảng gần như đã bị quét sạch, ba đầu sỏ Thượng Quan thưa tướng, Lục tổng quản và cơ soái đều đang trung thành với quốc gia, Nho gia cũng đã đứng vững gót chân trong triều đình lần nữa. Trên gương mặt Càn đế xuất hiện một nụ cười hân hoan.

Sau đó còn lẩm bẩm: “Chúng chính doanh triều, cả triều Đế đảng, lòng trẫm rất an ủi.”

Toàn bộ đều được thu hết vào trong mắt của Tội Ngạo.

Nét mặt Tội Ngạo càng thêm nghiêm trọng.

Cơ bản hắn đã ngộ ra tiền căn hậu quả.

“Thần minh của lục địa Tây muốn giết chết Càn đế, thực hiện chiến thuật chém đầu, giải quyết những rắc rối của Đại Càn từ ngọn nguồn. Không thể không nói lựa chọn này rất chính xác. Hơn nữa lực chấp hành của thần minh lục địa Tây rất mạnh, nói thẳng ra rằng Long tộc sẽ không còn che chở cho Càn đế nữa.

Càn đế đã chọn tìm đường sống trong chỗ chết, dựa vào thuật giả chết thoát thân để che giấu, lừa gạt thần minh của lục địa Tây.

“Không chỉ như thế, sau khi giả chết, hắn còn có thể kiểm soát chặt chẽ cục diện của triều đình. Văn võ toàn triều đều là tâm phúc của hắn, những đối thủ chính trị trong triều đình thậm chí cũng không phải là đối thủ của những thủ hạ dưới quyền hắn.

“Những thuộc hạ đó của hắn vẫn giữ nguyên trung thành và tận tuỵ đối với một hoàng luôn đế mê man không tỉnh, không có ai vì vậy mà sinh ra dị tâm.

“Đây chính là mưu kế của đế vương sao? Sao hắn lại tự tin và mạnh mẽ như thế?

“Đạo hữu, có lẽ ta đã gặp phải phiền phức lớn rồi. Nếu như cho Càn đế cơ hội, nói không chừng hắn thật sự có thể lãnh đạo Đại Càn đột phá trùng vây. Với sự tăng cường của lực lượng thế giới, thậm chí hắn còn có cơ hội giết ngược lại ta.

“Đối thủ này rất mạnh.”

Suy diễn của Tội Ngạo khiến cho Lam Tình gần như không nhịn được.

Dù sao là một Người quan sát, nàng vẫn hiểu rõ tình hình của Đại Càn nhiều hơn Càn đế, càng đừng nói là so với Tội Ngạo.

Nhưng Lam Tình suy nghĩ một hồi, vẫn là không nói cho Tội Ngạo biết.

Làm một gã hồ đồ cũng rất tốt.

Nếu như cho hắn biết chân tướng, Lam Tình cảm thấy Tội Ngạo sẽ chống đỡ không nổi.

Nguỵ Quân nói văn võ toàn triều đều là Đế đảng, đó là đại trí giả ngu, mỉm cười nhìn thiên hạ thay đổi khôn lường.

Càn đế và Tội Ngạo cho rằng văn võ toàn triều đều là Đế đảng, chính là kẻ ngu giả làm người trí tuệ, căn bản không hiểu gì về tình hình thực tế.

So với Nguỵ Quân, bọn họ còn kém xa lắm.

Bất giác, Lam Tình đã cho Nguỵ Quân thêm một bộ lọc, ánh mắt nhìn về phía Tội Ngạo cũng tràn đầy thương hại.

Tội Ngạo nghĩ rằng Lam Tình đang đồng cảm với mình vì đã gặp phải một đứa con của thiên mệnh. Nghiêm trọng ban đầu qua đi, Tội Ngạo liền tươi cười tiêu sái, thoải mái nói: “Vậy mới thú vị! Nếu thật sự gặp phải loại hoàng đế vô năng, trái lại mới không mang đến bất ngờ cho ta. Càn đế càng mạnh, ta càng hưng phấn, khi thu hoạch sẽ càng nhiều. Nói đến đỉnh cao của đế chế rốt cuộc có thể đạt đến mức nào, đến nãy vẫn cứ chín người mười ý. Thầy của ta từng nói, đế chế rất có thể là cách thức thống trị hạn mức cao nhất, hiệu suất của một quốc gia dưới đế chế sẽ cao nhất. Hy vọng ở phương diện này, Càn đế cũng có thể mang đến ngạc nhiên lẫn vui mừng cho ta.”

Lam Tình: “…” Càn đế chắc chắn sẽ mang ‘ngạc nhiên’, nhưng chưa chắc đã mang ‘vui mừng’ đến cho ngươi.

Trong cảnh tượng lúc này, Càn đế cũng đang phân phó thái giám ở bên cạnh mình:

“Tin tức trẫm tỉnh lại tạm thời đừng thông báo ra bên ngoài. Trước tiên hãy tìm Thượng Quan thừa tướng và Lục tổng quản đến, trẫm có chuyện muốn dặn dò bọn họ.”

“Vâng! Bệ hạ.”

Thái giám xin cáo lui.

Sau khi Tội Ngạo nhìn thấy một màn này thì càng vỗ tay khen ngợi: “Chết để tái sinh, có tinh thần mạo hiểm. Rộng rãi uỷ quyền cho thần tử, thể hiện thuật đế vương thành thạo của hắn. Hiện tại, cho dù đã biết mức độ kiểm soát triều đình của mình mà hắn vẫn thận trọng, cẩn thận nghiêm ngặt như cũ. Không thể không nói, ngạc nhiên mà Càn đế mang đến cho ta càng ngày càng nhiều.”

Lam Tình không đành lòng nghe tiếp nữa.

Trong mắt nàng, phía trước Tội Ngạo đã không phải là bàn cờ mà là kỷ trà. Trên bàn cờ cũng không phải là quân cờ mà toàn là chén trà.

“Trước tiên xem đến đây thôi.”

Lam Tình thu hồi quan sát của mình.

Nếu xem tiếp, lỡ như Càn đế để lộ cái gì đó, phỏng chừng tâm trạng của Tội Ngạo sẽ thật sự sụp đổ.

Lam Tình không phải là sinh linh của thế giới này, Tội Ngạo cũng không đắc tội với nàng, nàng cũng không có thù hận quá lớn đối với hắn. Có thể giết người, nhưng nàng không muốn giết tâm.

Tội Ngạo có chút bất mãn với việc này.

Hắn còn muốn xem tiếp sự anh minh thần võ của Càn đế mà.

Càng biết nhiều về Càn đế, mai sau khi hắn ra tay với Càn đế sẽ càng chắc ăn hơn.

Bình Luận (0)
Comment