Tranh vanh ẩn hiện, các hữu kỳ ba (4)
Tức giận trừng mắt nhìn hai người một cái, Cơ Lăng Sương trào phúng nói: "Ta mắt mù sao? Ngụy đại nhân ngọc thụ lâm phong đứng ở chỗ này, ta sẽ bỏ qua Ngụy đại nhân lựa chọn Thượng Quan Tinh Phong? Là các người có vấn đề hay là ta có vấn đề?"
Có lý có tình, không thể phản bác.
Tiết tướng quân hỏi: "Một khi đã như vậy, ngươi vì sao. . ."
Cơ Lăng Sương biết Tiết tướng quân muốn hỏi cái gì, trào phúng nói: "Tiết tỷ tỷ, ngươi vẫn không có thích ứng phương thức ở chung cùng Thượng Quan Tinh Phong. Ngươi tốt đối với hắn, mới có thể cách xa hắn. Ta nếu thật không đánh tức mắng đối với hắn, ngược lại thật sự lo lắng hắn sẽ thích ta."
Tiết tướng quân bị thuyết phục.
Dù sao lý do này phối hợp đam mê đặc thù của Thượng Quan Tinh Phong, hoàn toàn là ăn khớp.
Tiết tướng quân: "Lăng Sương, ngươi có tư chất nguyên soái."
Lâm tướng quân: "Lăng Sương, đợt này ngươi ở tầng khí quyển."
"Tốt rồi tốt rồi, nói chính sự." Ngụy Quân đánh gãy cp Lâm Tiết.
Bằng không hai cp này thật sự có thể biến thành nơi này thành Đức vân xã (một câu lạc bộ hài kịch) mà nói cả ngày.
Ngụy Quân tiếp tục nói: "Chơi thì chơi, nháo về nháo, đừng lấy Tinh Phong ra đùa giỡn.
"Trên thực tế Thượng Quan Tinh Phong ở trong chuyện này khẳng định là có lập công, hơn nữa là lập công lớn. Cái khác không nói, thời điểm ta còn ở kinh thành, chính là Tinh Phong thông qua Nhất Hiệt Thư thông báo cho ta, nhắc nhở ta Cơ Soái có nguy hiểm.
"Mặt khác, Cơ Soái có thể phát hiện Vạn tướng chi vương ngụy trang sơ hở, khẳng định cũng không thoát quan hệ cùng Tinh Phong, đây đều là có nhân quả.
"Còn nữa, ta quan sát rất rõ ràng, sau khi Đại Vu sư ra tay, linh hồn chúng ta đều lâm vào trong tra tấn cùng thống khổ, chỉ có Tinh Phong mặt mang mỉm cười, chuyện này thực đã chấn kinh Đại Vu sư, làm cho bà ta có hoảng hốt trong nháy mắt, từ đó sáng tạo cơ hội một kích tất sát cho Kiếm yêu vương.
"Chuẩn xác mà nói, Tinh Phong bởi vì đam mê đặc thù của hắn, ở trong chuyện này đã hoàn thành song sát, hơn nữa song sát còn là đối thủ thực lực hơn xa hắn. Tuy hắn đánh đều là phụ trợ, nhưng không thể phủ nhận là, nếu không có hắn phụ trợ, kết quả sẽ không như bây giờ.
"Luận công ban thưởng mà nói, chiến này ta cho rằng công thần thứ nhất là Hồ Vương, công thần thứ hai đó là Tinh Phong."
Ngụy Quân nói đều là lời công bằng.
Lúc này đây vây ở Thiên Nguyên có thể giải, công lao lớn nhất chính là Hồ Vương.
Nếu không có Hồ Vương gọi tỉnh lại Yêu Hoàng, vậy Yêu tộc trong thành Thiên Nguyên sẽ không dễ dàng dừng tay như vậy.
Nếu không có Hồ Vương phái tới Kiếm yêu vương, vậy Đại Vu sư sẽ không dễ dàng chết đi như vậy, nguy cơ bên ngoài thành Thiên Nguyên sẽ không giải quyết nhanh như vậy.
Hồ Vương là một khâu không thể thiếu nhất.
Tiếp theo chính là Thượng Quan Tinh Phong.
Hắn song sát, trực tiếp kéo cục diện thành cục diện 5-5.
Mà Hồ Vương phát lực, đã hoàn toàn đặt thành thắng cục.
Ngụy Quân phân tích có lý có tình, làm người ta tin phục, Cơ Soái cũng đồng ý.
"Ngụy đại nhân lời ấy đại thiện, công chính là công, bổn soái hướng đến thưởng phạt phân minh." Cơ Soái hào phóng nói: "Thượng Quan hiền chất, ngươi có thể yên tâm, là công lao của ngươi, ai cũng không cướp đi."
Thượng Quan Tinh Phong khóc: "Cơ Soái, ta muốn bị cướp đi."
"Khó mà làm được, bổn soái trị quân, hướng đến thưởng phạt phân minh." Cơ Soái tỏ vẻ cự tuyệt.
Thượng Quan Tinh Phong nghe vậy khóc lợi hại hơn.
Không có ai quan tâm tới hắn.
Tuy thực sự cầu thị mà nói, Thượng Quan Tinh Phong lần này thật là lập hạ công lớn, nhưng bởi vì phương thức lập công của hắn, làm cho hắn căn bản không được những người khác tôn trọng.
Cơ Soái sau khi đã định tính toán, mọi người bắt đầu suy xét vấn đề khác.
Ngụy Quân nói với Cơ Soái: "Cơ Soái, thành Thiên Nguyên bên này tuy không có việc gì, nhưng Huyết tam giác cũng thật sự bị đồ."
Mọi người nghe vậy tất cả đều lặng lẽ.
Thượng Quan Tinh Phong tiếng khóc chợt đình chỉ.
"Cơ Soái, sự kiện Huyết tam giác, Đại Càn cũng cần một cách nói." Ngụy Quân trầm giọng nói.
Cơ Soái yên lặng gật gật đầu.
"Trong Huyết tam giác, không hề thiếu người quân đội."
"Ta biết, Tiết tướng quân đã nói với ta."
Hắc Ám Sâm Lâm sản xuất hắc mộc, có tác dụng đối với không ít người tu hành của Liên minh người tu chân.
Cho nên quân đội vẫn phái người tới Hắc Ám Sâm Lâm để đánh lén ám sát.
Loại chuyện này là không thể thấy ánh sáng.
Cao thủ trong quân để lộ dấu vết, như vậy trốn vào Huyết tam giác, trở thành người chờ đợi ở trong hắc ám.
Nhưng những người này quân đội đương nhiên là không có khả năng trực tiếp bỏ qua.
Những người này có thể bị phái đi chấp hành loại nhiệm vụ gian khổ này, năng lực cùng phẩm tính bản thân là đáng tín nhiệm.
Cho nên nói nhóm người này là quân đội bảo tàng còn không đủ.
Mà Huyết tam giác bị đồ.
Những người này. . . không có gì bất ngờ xảy ra mà nói là toàn quân bị diệt.
Nghĩ đến đây, Cơ Soái tim như bị đao cắt.
"Ta không thể báo thù cho bọn họ."
Cơ Soái giọng điệu rất thống khổ, nhưng thực kiên quyết.
Ngụy Quân bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Đây là số mệnh của nằm vùng.
Rất nhiều nằm vùng, chẳng sợ đã hy sinh, cũng phải lấy thân phận phản đồ.
Cho dù là sau khi chết, cũng không được trầm oan giải tội.
Trên thế giới này rất nhiều người sống rất khó khăn, mà nằm vùng là càng khó hơn nữa.
Cho nên Ngụy Quân vẫn đối đãi rất khác đối với Trần Già, chính là xuất phát từ nguyên nhân này.
Ngụy Quân không có cưỡng cầu Cơ Soái cho những người này một câu trả lời, bởi vì sự thật chính là tàn khốc như vậy.
Thật nếu cho những người này một câu trả lời, vậy Liên minh người tu chân hoàn toàn có lý do để trả thù, những người tu hành bị nhằm vào này thậm chí hoàn toàn có khả năng đi trả thù người nhà những người này.