Tranh vanh ẩn hiện, các hữu kỳ ba (5)
Sự thật không phải quá gia gia (chỉ trò trẻ con), có chút gánh nặng là phải có người đi gánh.
Làm nằm vùng, chính là khó như vậy.
Ngụy Quân không phải thanh niên nhiệt huyết mới ra đời, hắn biết nặng nhẹ.
Nhưng Ngụy Quân cũng không phải không có tình cảm.
Hắn nói với Cơ Soái: "Cơ Soái, ngươi hẳn tin ta chứ?"
"Đương nhiên." Cơ Soái trả lời không chút do dự.
Hắn tin tưởng Ngụy Quân còn nhiều hơn cả tin tưởng con gái của mình.
Hiện nay giá trị danh dự của Ngụy Quân ở Đại Càn đó là ổn ở T0, là không có phía trên nữa, phía dưới mới là những người khác.
"Nếu Cơ Soái tin tưởng ta, vậy mang tư liệu người một nhà của chúng ta trong Huyết tam giác để ta xem một cái." Ngụy Quân nói: "Ta tuy đã viết xong sách sử tương quan chiến tranh vệ quốc, nhưng hiện nay vẫn là Hàn lâm biên tu. Có một số chuyện hiện tại không thể công khai, nhưng đời sau vị tất không thể công khai. Sự vĩ đại của bọn họ một thế hệ chúng ta không thể chứng kiến, cũng phải lưu cho hậu nhân, chuyện này cứ để cho ta làm đi."
Một ngày sử quan, một đời sử quan.
Hắn vẫn là người chấp bút kia.
Chấp hạo nhiên chính khí, thư bích huyết đan tâm!
Cơ Soái rõ ràng ý của Ngụy Quân.
Ngụy Quân là muốn viết sách truyền đời cho những người anh hùng không biết tên này, truyền lưu đời sau.
Cơ Soái động dung: "Ngụy đại nhân, ta thay bọn họ cảm ơn người, thật sự cảm ơn."
Hắn thậm chí muốn cúi người đối với Ngụy Quân, nhưng bị Ngụy Quân đúng lúc ngăn cản.
Ngụy Quân khoát tay áo nói: "Thế nhân luôn thích tràn ngập cảm kích đối với những người nói lời hay, lại quên những người làm việc chân chính này mới chính thức đáng để khen ngợi. Ta nên làm cái gì? Ta hẳn phải cảm ơn bọn họ mới đúng, ta có tư cách gì nhận bọn họ nói lời cảm ơn? Cơ Soái, ngươi muốn giết ta à."
Cơ Soái không nói gì, chỉ là yên lặng lắc đầu.
Chuyện không phải tính như vậy.
Hơn nữa, ai nói Ngụy Quân không làm cái gì cả?
Ở trong cảm nhận của hắn, Ngụy Quân làm thậm chí nhiều hơn xa so với những người khác.
Chẳng qua Ngụy Quân bản thân cho rằng như vậy mà thôi.
"Cơ Soái, những người này không thể công khai, nhưng có một người là có thể công khai." Ngụy Quân tiếp tục nói.
Cơ Soái nháy mắt ý thức được Ngụy Quân đang nói là ai.
"Cơ Mạc Tô?"
"Đúng." Ngụy Quân thản nhiên nói: "Cơ Soái, Cơ Mạc Tô chết anh hùng, chết vĩ đại, ngươi không thấy Đại Càn thiếu hắn một lời xin lỗi sao?"
Thời điểm chiến tranh vệ quốc, Cơ Mạc Tô cũng từng đẫm máu sa trường.
Hắn thẳng đến trước khi chết, vẫn là một thành viên của Thiết huyết cứu quốc hội. Cô thần nghiệt tử, thiết huyết cứu quốc.
Nhưng hắn ẩn cư ở Huyết tam giác, lại là vì không được đãi ngộ công bình.
Không chỉ có hắn.
Toàn bộ Nho gia ở trong chiến tranh vệ quốc, đều đã bị đãi ngộ không công bình.
"Cơ Soái, nói lời thật, ta cũng không cho rằng ta có tư cách phê bình những gì mà Tiên đế cùng các ngươi nhằm vào Nho gia thời kì chiến tranh vệ quốc, ta biết các ngươi có cái nhìn của bản thân, suy tính của bản thân, hơn nữa chiến tranh vệ quốc các ngươi dù sao cũng đánh thắng."
Điểm cuối cùng mười phần quan trọng.
Vì nước vì dân, bọn họ đã đánh thắng trận.
Vậy Ngụy Quân dựa vào cái gì phê bình bọn họ?
"Nhưng ta không có tư cách, không có nghĩa là Cơ Mạc Tô không có tư cách, không có nghĩa là Nho gia không có tư cách. Cơ Soái, để tay lên ngực tự hỏi, ở giữa Cơ Mạc Tô cùng Đại Càn, là Cơ Mạc Tô có lỗi với Đại Càn, hay là Đại Càn có lỗi với Cơ Mạc Tô?" Ngụy Quân hỏi.
Cơ Soái lặng lẽ một lát, sau đó chậm rãi nói: "Cơ Mạc Tô anh hùng, làm cho bổn soái thẹn trong lòng."
"Thượng Quan Thừa tướng cũng nên xấu hổ, phụ thân Cơ Mạc Tô cùng lão sư đều là đối thủ Thượng Quan Thừa tướng, Thượng Quan Thừa tướng cũng không ít lần nhằm vào Nho gia. Nhưng sống chết trước mắt, Cơ Mạc Tô hy sinh bản thân, để cơ hội còn sống lại cho con Thượng Quan Thừa tướng."
Ngụy Quân nhìn Thượng Quan Tinh Phong, chân thật nói: "Thượng Quan gia nhân tình này, thiếu lớn."
Đây là nợ mạng người.
"Còn nữa, Cơ Soái, Cơ Mạc Tô thẳng đến trước khi chết, tâm nguyện lớn nhất vẫn là đúng lúc báo nguy với ngươi, nhắc nhở ngươi chú ý an toàn.
"Trong quân cùng Nho gia có nhiều có xấu xa, nhưng khi nguy nan, Cơ Mạc Tô làm đệ tử Nho gia, thể hiện phẩm cách bản thân nên có.
"Hắn không sợ bại lộ thân phận, cho nên, hắn hẳn nên được một câu trả lời."
Cơ Soái cũng không có do dự nhiều.
Ngụy Quân lời nói vừa dứt, Cơ Soái đã quyết đoán nói: "Chuyện Cơ Mạc Tô, bổn soái sẽ nói rõ với thiên hạ."
Dừng một chút, Cơ Soái tiếp tục nói: "Bổn soái sẽ đại biểu quân đội, tạ lỗi với Cơ Mạc Tô."
Để cho Cơ Mạc Tô nản lòng thoái chí ẩn cư Huyết tam giác, là một số người quân đội Đại Càn cùng Đại Càn.
Hắn khi còn sống gặp phải bất công như vậy, thẳng đến trước khi chết vẫn không được một câu xin lỗi.
Cái này thực hiển nhiên không xứng với những gì mà Cơ Mạc Tô làm.
Cho nên tuy Cơ Mạc Tô đã chết trận, nhưng Ngụy Quân vẫn muốn tìm lại cho hắn một câu trả lời.
Cũng để cho Nho gia hoàn toàn đứng vững gót chân tại triều đường.
Có Cơ Mạc Tô làm mẫu, Nho gia ở tại triều đường, hẳn có thể sẽ ít chịu xa lánh.
Đây là suy nghĩ về công của Ngụy Quân.
Về tư mà nói, thế lực Nho gia tại triều đường là đối đầu với Ngụy Quân.
Củng cố địa vị những người này, chỉ có mang đến nguy hiểm cho Ngụy Quân.
Ngụy Quân là phải làm.
Thượng Quan Tinh Phong lúc này bồi thêm một câu: "Ta cũng sẽ mang chuyện Cơ Mạc Tô nói cho phụ thân ta biết, Thượng Quan gia cũng sẽ không thờ ơ đối với cái này."
Dù sao thật sự nói lên, hắn mới là thiếu Cơ Mạc Tô nhiều nhất.
Ngụy Quân gật gật đầu nói: "Cơ Soái, Thượng Quan công tử, Cơ Mạc Tô trừ bỏ là Đại nho Cơ Mạc Tô Nho gia ra, còn là người của Thiết huyết cứu quốc hội. Ngụy mỗ bất tài, hiện nay chính là hội trưởng đời thứ hai của Thiết huyết cứu quốc hội, cho nên ta muốn đòi một câu trả lời cho người của Thiết huyết cứu quốc hội.