Nguyên Tố Đại Lục

Chương 184


Huyết quang đỏ rực chiếu sáng vùng đất lạnh giá quanh năm, tất cả ma giả bước vào Ma Đồ đều ngước lên nhìn phương xa, nơi một bóng ảnh không lồ đang gào thét lột xác biến thân.
Một đám người trên ngực áo có thêu chữ Tuyên cũng hiếu kì nhìn xem thiên địa dị tượng ngang nhiên không chút báo trước xuất hiện trên bầu trời đầy tuyết trắng.
Sao ta lại cảm thấy...!vùng trời đỏ rực kia có chút quen mắt nhỉ? Tuyên Thương mắt nhìn trời, miệng hỏi người xung quanh.
Đám người đó quay lại rồi! Bên cạnh hắn, Tuyên Nghi lạnh lùng lên tiếng.
Ai? Tuyên Thương không hiểu hỏi lại.
Cái gì mà quay lại chứ! sao thần sắc của Tuyên Nghi lại khó coi như vậy.

Liếc nhìn khuôn mặt của Tuyên Nghi lúc này, hắn không khỏi nghĩ.
Tuyên Nghi cắn răng bật thốt ra hai chữ: Phong gia!
Tuyên Thương nghe mà cả kinh, mắt trợn lên, hắn nhìn chăm chăm vào đối phương chờ tiếng xác thực.
Nhất định là bọn hắn rồi! Thiên địa dị tượng kia không thể sai được...!chắc chắn do người Phong gia gây nên, hơn nữa còn là người vô cùng quan trọng của bọn chúng.

Mà cũng chỉ Phong gia mới có thứ đan dược nghịch thiên giúp ma thú tấn cấp thành Dị Ma Thú mà thôi!
Ngươi cảm thấy quen mắt cũng là vì bốn năm trước, Phong gia cũng từng dùng một viên Dị Dung Huyết Đan tấn cấp cho ma thú họ bắt được.

Lúc đó, toàn bộ Giới thành không phải cũng là chìm trong huyết sắc quang mang.
Tuyên Nghi nhanh chóng lên tiếng giải thích.
Dị Dung Huyết Đan? Tuyên Thương lẩm bẩm lại tên đan dược Tuyên Nghi vừa nhắc đến.
Ta nhớ ra rồi! Cũng vì viên đan dược này mà Phong gia bị chúng ta hạ bệ...! phải rời khỏi Giới thành! Tuyên Thương sực tỉnh vội nói với đối phương.
Chỉ tiếc Tuyên gia chúng ta không lấy được Dị Dung Huyết Đan hiếm có này.


Tuyên Nghi cảm thấy nuối tiếc, có chút chán nản lắc đầu nói.
Nếu như lấy được Dị Dung Huyết Đan từ trong tay Phong gia, Tuyên gia họ chẳng khác gì được tăng thêm một Siêu cấp Ma thú vừa mạnh mẽ vừa trung thành cả.

Đến khi đó, những thế lực lớn trong Giới thành có ý đồ đụng vào bọn họ cũng phải suy nghĩ trước sau.

Dù sao ma thú vẫn thường mạnh hơn ma giả, cho dù đột phá thành Siêu cấp khoảng cách đã được rút ngắn đi không ít nhưng khoảng cách vẫn là khoảng cách.

Đã có khoảng cách mà vẫn dám đâm đầu vào đánh thì...!ngày tàn đã cách không xa.
Siêu cấp Ma giả cũng không phải củ cải trắng mà tuỳ tiện mang ra thử được.
Ở trong đây không có Siêu cấp Ma thú, không lẽ đám người Phong gia dùng đan dược này cho Cao cấp Ma thú sao? Như vậy cũng không khỏi quá lãng phí đi! Tuyên Thương quay sang nói với Tuyên Nghi.
Hắn vẫn còn nhớ chút kí ức về chuyện này.

Ngày trước, Phong gia dùng Dị Huyết Đan này cho Siêu cấp Ma thú họ bắt được thì phải.
Nghe hắn nói, Tuyên Thương lắc đầu khẽ đáp lại: Theo ta thấy chắc là Trung cấp Ma thú đi!
Trung cấp? Một lần nữa, Tuyên Thương trợn mắt lên hét lớn.
Đám người xung quanh cũng bị hắn làm cho giật mình một phen, còn tưởng có ma thú đánh lén đây.
Tuyên Nghi gật đầu đáp lại đối phương.
Hắn là thiếu gia của Tuyên gia, tự nhiên biết được nhiều chuyện quan trọng hơn đối phương rất nhiều.
Dị Dung Huyết Đan tác dụng chủ yếu là thay da đổi thịt, lột xác tiến cấp, tăng lên tiềm lực, thay đổi huyết thống.

Đối với Siêu cấp Ma thú đã sớm dùng hết tiềm lực trong người thì không có tác dụng lớn lao lắm.


Chưa kể đến Siêu cấp Ma thú đã sớm hình thành nên ý trí cho riêng mình, muốn chi phối đám súc vật đó làm việc cho mình...!quả thật là người si nói mộng.

Cũng vì điều này mà lần đó Phong gia thất bại thảm hại, kém chút bị phản phệ...!cả gia tộc bị đồ diệt!
Còn về Cao cấp Ma thú cũng đã sớm hình thành nên căn cốt cho riêng mình từ thời điểm đột phát, giai đoạn phát triển cũng đã đến thời điểm cuối, coi như là đối tượng trưởng thành đi.

Người như vậy dùng Dị Dung Huyết Hồn Đan mới là lãng phí! Còn Sơ cấp...!quá yếu, không chịu nổi dược lực!
Cũng chỉ có Trung cấp Ma thú đang trong giai đoạn phát triển nhất mới thích hợp với loại đan dược phát triển tiềm lực này mà thôi!
Tuyên Nghi miệng nói không ngừng nghỉ, cứ như đang phát tiết sự bực bội trong lòng vậy.
Nếu như ta có một viên Dị Dung Huyết Đan, kiếm thêm một Trung cấp Ma thú có thiên phú đặc biệt.

Chậc chậc, đến lúc đó...!Tuyên Nghi không ngừng nuối tiếc nghĩ.
Nếu như ngày đó, Tuyên gia họ lấy được đan dược trong tay Phong gia, hắn là thiếu gia của Tuyên gia, há lại không có phần bên trong.

Sau này ở bên cạnh cũng có thêm một trợ lực vô cùng mạnh mẽ nghe mình sai khiến...!tiếc à!
Chúng ta có nên...!Tuyên Thương ánh mắt lấp lánh tia sáng lạnh nhìn vào đối phương khẽ nói.
Không kịp rồi! Theo mức độ huyết quang nồng nặc kia, cùng với khoảng cách từ chỗ này đến chỗ đó, đi chỉ là phí công! Tuyên Nghi lắc đầu khẽ nói.
Có khi bị giết ngược lại cũng không chừng! Hắn chép chép miệng nói tiếp.
Ma Thú tiến cấp lên Dị Ma Thú lại đi theo ma giả...!vậy liền trở thành Linh Thú rồi.


Mà đã trở thành Linh Thú thì không còn dùng ma lực nữa, thay vào đó là dùng linh lực, nguồn sức mạnh đặc trưng của Dị Ma Thú khi đi theo ma giả bên người được thiên địa ban tặng.
Linh Thú cũng chia ra đẳng cấp giống như ma giả nhưng khác ở tên gọi.

Sơ cấp tương đương với Trí cấp, Trung cấp tương đương Phàm Nguyên, Cao cấp tương đương Sơ Thần và Siêu cấp ngang bằng Đế Hoàng Linh Thú.
GÀO..!!
Tiếng hét vang trời được truyền ra bốn phương tám hướng.
Cạch cạch...!!
Thân thể Băng Hạt Xà nứt vỡ ra hoàn toàn để lộ ra một làn da màu xanh tím cứng chắc, bên trên bề mặt khảm đẩy rẫy vảy giao long toả ra hào quang vạn trượng.

Đuôi bò cạp được thay thế bằng đuôi của rồng uốn lượn trong tuyết rơi.
Xoẹt...!! Quanh thân thể giao long, mỗi bên mọc ra hai chiếc cánh lớn bao phủ thiên không.

Bốn chiếc chân cũng dần xuất hiện, vuốt sắc hiển hiện xé rách thời không.
Cạch cạch...!!
Gào..!!
Đầu của Băng Hạt Xà cũng phình to ra, da rẻ trở lên sần sùi, hai bên má không ngừng xuất hiện vảy giao long, trước trán một chiếc sừng từ dưới nhô lên thể hiện thần uy bễ nghễ tứ phương.
Thiên sinh không phải toàn long cũng chẳng phải toàn giao...!Long Thiên Giao, đây sẽ là cái tên của ngươi! Nhìn thân ảnh không ngừng biến đổi trên trời cao, Tứ Du cười to nói.
Gào..!!
Như đáp lại cái tên mà Tứ Du ban cho, Long Thiên Giao gào to lên.
ẦM...!!
ROẸT..!!
Sấm chớp đánh ngang thiên khung tô điểm cho uy thế của Long Thiên Giao.
ẦM..!!
Lôi kiếp hiển hiện, trời tuyết bị tách thành hai bên, bầu trời đã tối nay càng thêm ám.

Roẹt roẹt..!! Hắc vân cuồn cuộn lại với nhau tạo thành hắc động chớp giật lôi điện.
ẦM..!!
Một hào quang tím ngắt từ trong hắc động bắn ra, chiếu thẳng vào Long Thiên Giao đang vươn mình ở bên dưới.
Gào..!! Cảm nhận được thiên uy hàng lâm, Long Thiên Giao ngẩng đầu giống long nhưng không phải long gào to nhưng nó không làm ra phản kháng mặc lôi uy đánh xuống thân thể mình.
ẦM...!!
Lôi kiếp đánh vào thân thể Long Thiên Giao, hào quang tím ngắt chớp giật lan rộng ra toàn thân đối phương như muốn nuốt trọn lấy thân ảnh khổng lồ uốn lượn trong màn đêm nay đã được Thiên vô tình chiếu sáng.
Ở bên dưới, Tứ Du không chút lo lắng nào ngược lại còn mỉm cười.
Long Thiên Giao là do thiên địa hợp lực mà tạo nên nó, tự nhiên cũng đã trở thành một phần của thiên địa, tự nhiên lôi phạt sẽ không có tác dụng gì.

Lúc này nhìn Long Thiên Giao tinh thân phấn chấn há to miệng ngâm vang giống như là đang hưởng thụ hơn, chứ không phải là đang chịu lôi kiếp tẩy lễ.
Về đây đi!
Thấy lôi kiếp vừa hiển hiện chớp mắt đã tan đi, Tứ Du liền giơ cánh tay phải lên cao, miệng nở nụ cười mãn nguyện nói.
Gào..!!
Long Thiên Giao gầm thét một tiếng liền ngoảnh đầu lại hoá thành một đạo quang mang bay xuống bên dưới nhập vào cánh tay đang giơ lên của đối phương.
Xoẹt...!! Long Thiên Giao biến mất, trên bề mặt cánh tay của Tứ Du liền xuất hiện hình xăm thân ảnh Long Thiên Giao bốn cánh quấn quanh lấy cánh tay hắn.
Không có thiên uy uy hiếp, chắc đám ma thú ở gần đây cũng sắp tiến lại chỗ này rồi! Liếc nhìn xung quanh một hồi, Tứ Du khẽ nói.
Lần sau cho ngươi thể hiện vậy! Nhìn vào hình xăm trên cánh tay, Tứ Du cười nói.
Hình xăm chớp lên hào quang yếu ớt như đáp lại lời nói của đối phương.
Chỗ kia...!cũng không thể đến rồi! Nhìn hang động phản chiếu thành thân ảnh cao lớn trong màn đêm, Tú Du lắc đầu khẽ nói.
Ma thú bị dị tượng kinh động tiến tới, nhất định sẽ không bỏ qua cho chỗ đó đi.

Lúc này, hắn đi đến chỗ đó để nghỉ ngơi cũng bằng thừa.
Phù..!! Tứ Du thở dài lắc đầu xoay người rời đi..

Bình Luận (0)
Comment