Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1007 - Chương 1006: Một Quyền (1)

Chưa xác định
Chương 1006: Một quyền (1)

Ở bên trong Vẫn Lạc Chi Thành.

Tất cả mọi người nhìn qua những màn hình bằng nguyên khí phía trên hư không, trong mỗi màn hình đều có vô số luồng nguyên khí bàng bạc bộc phát, hàng loạt bóng người giống như là châu chấu xông vào hỗn chiến với nhau, nhìn qua vô cùng kịch liệt.

Vào lúc này, cả chín đội ngũ của Cửu Vực đều bắt đầu xông cửa.

- Chậc chậc. Thực lực của Vạn Tổ Vực thật sự là quá kinh khủng, phòng tuyến do sáu đội ngũ của thế lực đỉnh tiêm tạo thành bị bọn họ dễ dàng phá hủy như trở bàn tay vậy ...

- Thiên kiêu cuả sáu thế lực đỉnh tiêm kia còn không dám hiện thân ở trước mặt Triệu Mục Thần nữa kìa.

- Thực lực chênh lệch quá xa, bọn họ làm sao dám đi lên?

- Những chỗ khác cũng không có gì bất ngờ, chắc hẳn đội ngũ của Cửu Vực sẽ lại chiến thắng thôi.

- Sai rồi! Vẫn còn có một đội ngũ có khả năng thất bại đấy ...

Có người cười vang, sau đó dùng ánh mắt hả hê nhìn qua một chỗ màn hình. Lúc này, cảnh tượng ở trong đó đúng là chỗ xông quan của đội ngũ Thiên Uyên Vực. Mặc dù trên phương diện nhân số, bọn họ kém hơn đội ngũ của năm thế lực đỉnh tiêm rất nhiều, chỉ có điều nếu bàn về chiến lực cá nhân thì nhất định là Thần Phủ Cảnh trong Thiên Uyên Vực muốn mạnh hơn một phần. Cho nên mặc dù ít người hơn, nhưng Thiên Uyên Vực vẫn như cũ làm cho đội ngũ của năm thế lực đỉnh tiêm gặp khó khăn không nhỏ.

Chỉ là ...

Một vài người đưa mắt nhìn về phía một đỉnh núi, Ở chỗ đó, Chu Nguyên đang bị hãm sâu vào trong vòng vây của năm vị Thiên kiêu.

- Chu Nguyên này thật là quá ngông cuồng rồi, lại dám một mình liều mạng tấn công. Chẳng lẽ hắn thực sự cho rằng đối phương không có gì chuẩn bị hay sao?

Có người không nhịn được lắc đầu, dù sao nhìn qua thì hành vi này của Chu Nguyên thật sự là quá mức lỗ mãng rồi.

- Xem ra hắn đang muốn sử dụng kế sách ‘Bắt giặc thì bắt vua trước’, chứ nếu sử dụng phương án tấn công bình thường thì thương vong bên phía Thiên Uyên Vực tất nhiên sẽ không nhỏ.

- Thằng này nghĩ đến ngược lại là ngây thơ, hiện giờ để xem hắn sẽ làm như thế nào cho phải. Năm người Lư Hải kia cũng không phải là người bình thường, mỗi một người đều là Thiên kiêu Thần Phủ Cảnh do thế lực đỉnh tiêm dốc hết toàn lực bồi dưỡng, thực lực cũng không kém hơn Trần Huyền Đông. Hôm nay, năm người liên thủ, Chu Nguyên này có tiến bộ thì chỉ sợ đều sẽ bị đánh bại!

Vô số người đều âm thầm gật đầu. Ở bên trong Hỗn Nguyên Thiên có không biết bao nhiêu cường giả ẩn thế, không có danh tiếng nhưng thực lực cực mạnh. Cho dù Thần Phủ Bảng cũng chỉ có thể tìm hiểu được một số ít trong đó mà thôi. Mà chỉ có đến những thời điểm quan trọng như Đại hội giao lưu giữa Cửu Vực này, những Thiên kiêu kia mới hiện thân, bộc lộ chiến lực thực sự của mình, để cho người khác sợ hãi, thán phục Hỗn Nguyên Thiên này nước quá sâu.

Mà hiện tại, Chu Nguyên thì là bị mấy vị Thiên kiêu ẩn giấu như vậy vây công.

Tiếp được là Chu Nguyên sẽ tiếp tục sáng lập kỳ tích hay là bị mấy người Lư Hải đánh bại, từ đó ảm đạm không còn tiến lên nữa đây?

Vô số người đều cảm thấy vô cùng hiếu kỳ đối với kết quả này.

...

Trên đỉnh núi, nhìn qua năm bóng người tản ra khí thế mạnh mẽ ở xung quanh, Chu Nguyên có chút cảm thán nói:

- Không hổ là thế lực đỉnh tiêm ở bên trong Hỗn Nguyên Thiên, che dấu được thực sâu, như vậy tiếp đó, các ngươi định cùng tiến lên hay là từng người lên một?

Lư Hải nở nụ cười tươi, nói:

- Chu Nguyên Tổng Các chủ không cần dùng loại phép khích tướng thấp kém này, chúng ta biết được thực lực của ngươi không kém, cho nên chúng ta cũng không có ý định chơi đơn đả độc đấu cùng ngươi đâu.

Lư Hải này cũng là người cực kỳ xảo trá, hắn hiểu được ưu thế của bọn họ là ở chỗ nhân số, cho nên hắn làm sao có thể bởi vì một câu khích tướng của Chu Nguyên mà buông tha ưu thế của mình được.

- Động thủ! Chúng ta muốn thử xem thực lực của Chu Nguyên Tổng Các chủ liệu có mạnh mẽ được như lời đồn hay không?

Lư Hải đột nhiên hét to.

Ầm!

Ngay tại hắn vừa dứt lời thì chỉ trong nháy mắt đó, năm dòng nước lũ bằng nguyên khí bàng bạc, hùng hồn đột nhiên lao ra, xuyên qua hư không, hung hăng đánh tới Chu Nguyên, năm dòng nước lũ này từ bốn phương tám hướng gào thét lao đến, đã phong tỏa mọi đường lui của hắn.

Năm người Lư Hải vừa ra tay là đã dùng toàn lực, nguyên khí chiếu rọi hư không, ở phía sau bọn họ hình thành mấy bầu trời sao nguyên khí.

Trong mỗi bầu trời sao đều có không ít hơn 30 triệu viên tinh thể nguyên khí!

Năm người đồng thời ra tay, đòn tấn công có thể nói là đất rung núi lở, thanh thế làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Nếu như lúc này, thực lực của Chu Nguyên vẫn tương đương cùng lúc chiến đấu với Trần Huyền Đông thì e rằng chỉ bằng đòn tấn công này cũng đủ để giết chết hắn rồi!

Chỉ có điều, làm cho mấy người Lư Hải cảm thấy kinh hãi, nghi hoặc chính là đối mặt với đòn tấn công mạnh mẽ như thế này, Chu Nguyên tựa hồ cũng không có dấu hiệu là sẽ tránh né, hắn chỉ đứng ở tại chỗ, sắc mặt vẫn không có gì thay đổi.

- Hừ! Nếu như ngươi đã muốn chết, vậy thì không trách được chúng ta rồi!

Lư Hải nở nụ cười lạnh. Trong trận chiến đấu kịch liệt kiểu như thế này, bị chết hay bị thương là chuyện khó có thể tránh được. Dù Chu Nguyên là Tổng Các chủ của bốn Các trong Thiên Uyên Vực nhưng nếu hắn chết ở đây vậy thì cũng chỉ có thể nói là bản thân hắn ngu xuẩn.

Ầm!

Ở trong cái nhìn chăm chú của mọi người, năm dòng nước lũ bằng nguyên khí bàng bạc tựa như là những con rồng đang giận dữ vậy, nhanh chóng đánh về chỗ Chu Nguyên đang đứng.

Ngay lập tức, đất rung núi chuyển, cả đỉnh núi to lớn đều hơi rung chuyển.

Mà phía dưới, đội ngũ của hai bên vốn đang kịch liệt chém giết cũng bị động tĩnh ở chỗ này làm cho chấn động, đợi đến bọn họ biết được tình huống về sau, đội ngũ của năm thế lực đỉnh tiêm lập tức bộc phát ra tiếng hoan hô, mà sắc mặt của mấy người bên phía Thiên Uyên Vực thì không nhịn được mà biến đổi.

Ngay cả Lữ Tiêu đều trầm xuống, lúc trước hắn cũng đã cảm nhận được động tĩnh khi mấy người Lư Hải ra tay, đối phương không có chút nào lưu thủ, đổi lại là hắn mà đối mặt với đòn tấn công kinh khủng như thế thì chỉ sợ là hài cốt cũng sẽ không còn.

- Chu Nguyên này ... Không khỏi cũng quá khinh thường rồi!

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Lữ Tiêu hơi trầm xuống, hắn nói.

Áp lực của bọn họ ở chỗ này đã không nhỏ rồi, nếu như Chu Nguyên còn bị đánh bại ở trước mặt nhiều người như vậy thì sẽ là đả kích cực lớn đối với sĩ khí của Thiên Uyên Vực.

Vào lúc này, mấy người Y Thu Thủy, Diệp Băng Lăng cũng tỏ ra lo lắng.

Trên đỉnh núi, sóng nguyên khí theo thời gian dần trôi qua mà dần biến mất, bụi mù cũng tán đi.

Hình ảnh đầu tiên khắc sâu vào trong mắt mọi người chính là một cái hố lớn với vô số vết nứt giống như là mạng nhện lan tràn ra ở xung quanh, cái hố lớn này đã chiếm gần nửa diện tích của cả đỉnh núi.

Mấy người Lư Hải tươi cười nhìn qua chỗ trung tâm của cái hố này nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, con ngươi của tất cả đều co rụt lại.

Bởi vì bọn họ nhìn thấy, ở trong hố sâu kia có một bóng người vẫn đang bình tĩnh đứng thẳng.

Người này đúng là Chu Nguyên!

Vào lúc này, hắn vẫn bảo trì tư thế lúc trước, thân hình không chút sứt mẻ, thậm chí ngay cả quần áo cũng không có dấu hiệu bị nghiền nát.

Nếu như không phải là hố sâu ở dưới chân hắn vẫn tồn tại thì tất cả mọi người đều sẽ cảm giác đòn liên thủ tấn công lúc trước của năm người Lư Hải chỉ là một ảo giác.

Chu Nguyên lại có thể tiếp đòn tấn công mạnh mẽ kia mà lông tóc không tổn hao gì!

Xoạt!

Giờ này khắc này, bất luận là người trong sơn mạch, hay là ở bên trong Vẫn Lạc Chi Thành kia, tất cả đều hét lên khó tin.

Đòn liên thủ tấn công của năm người Lư Hải vậy mà không có tạo thành bất cứ tổn thương nào đối với Chu Nguyên?

Làm sao có thể như thế được?

- Không có khả năng!

Ngay cả Lư Hải đều phải hét lên kinh hãi.

Vào lúc này, Chu Nguyên cũng chỉ bình thản liếc mắt nhìn qua mấy người Lư Hải rồi nói:

- Nếu như là ta của hai tháng trước mà bị mấy người các ngươi vậy công thì thật đúng là sẽ cảm thấy hơi đau đầu, nhưng đáng tiếc ...

Hắn cười cười, nói:

- Các ngươi tựa hồ đã mất đi cơ hội tốt nhất.

- Ầm!

Sau khi Chu Nguyên vừa dứt lời thì chỉ trong một cái chớp mắt, giống như là có thêm tiếng Giao Long ngâm nga vang lên ở trong thiên địa, nguyên khí bàng bạc từ trong cơ thể của Chu Nguyên phóng lên trời, nguyên khí màu vàng xanh chiếu rọi hư không, có vô số viên tinh thể nguyên khí sáng lập loè.

Trọn vẹn 38 triệu viên!

Một luồng uy áp kinh người nhanh chóng tràn ngập ra đến.

Uy áp đến từ năm người Lư Hải lập tức bị áp chế!

Mà sắc mặt của mấy người Lư Hải cũng biến đổi kịch liệt, bởi vì khi trong tin tức bọn họ tìm hiểu được, trong trận chiến đấu cùng với Trần Huyền Đông, số lượng tinh thể nguyên khí của Chu Nguyên chỉ có khoảng hơn hai mươi triệu viên mà thôi!

Bình Luận (0)
Comment