- Mặc dù còn có chút khó khăn nhưng bốn người chúng ta cũng là đủ rồi!
Nghe vậy, ba vị Thiên kiêu cũng dùng sức gật đầu một cái, trong mắt có thần sắc hung ác hiển hiện.
Ba người nhanh chóng kết ấn, chỉ sau nháy mắt, nguyên khí bàng bạc từ đỉnh đầu của ba người phóng lên trời, ở bên trong mỗi một luồng nguyên khí kia tựa hồ là có cái gì đó như ẩn như hiện, làm cho người ta có một loại cảm giác thần bí.
Ba luồng nguyên khí va chạm ở phía trên hư không, những vật thần bí ở trong đó cũng nhanh chóng dung hợp, mơ hồ giống như là tạo thành một vật thể hình trụ.
Vào lúc này, Lư Hải cũng thét dài một tiếng, một luồng nguyên khí phóng lên trời, chui vào trong vật thể hình trụ thần bí kia.
Phốc!
Tiếp đó, bốn người Lư Hải cắn đầu lưỡi, phun tinh huyết ra. Vừa được phun ra, số tinh huyết này nhanh chóng hóa thành mười triệu viên ngọc máu, bị nguyên khí lôi cuốn, dung nhập vào trong vật thể hình trụ kia.
Sau khi những viên ngọc máu này chui vào, hào quang trên vật thể hình trụ kia càng thêm chói mắt.
Nhìn qua cảnh tượng này, Chu Nguyên khẽ nhíu mày, trên lòng bàn tay lâp tức có một miếng Kiếm Hoàn hiển hiện, chỉ sau nháy mắt Kiếm Hoàn đã chia ra làm bốn đạo kiếm quang, hung hăng đánh về phía bốn người Lư Hải.
Ông!
Chỉ có điều kiếm quang còn chưa chạm đến bốn người thì vật thể hình trụ thần bí phía trên hư không kia bỗng nhiên phóng ra bốn luồng sáng bao phủ bốn đạo kiếm quang, sau đó kiếm quang ở trong đó nhanh chóng bị phân giải, hóa thành vô số điểm sáng và tiêu tán.
Lư Hải ngẩng đầu, mỉa mai cười to nói với Chu Nguyên:
- Chu Nguyên Tổng Các chủ, đừng uổng phí khí lực rồi. Vì đối phó ngươi, chúng ta có thể nói là đã chuẩn bị vô cùng chu toàn. Hôm nay ngươi phải thua không thể nghi ngờ!
Sau khi hắn vừa dứt lời, phía trên hư không, vật thể hình trụ thần bí kia rốt cục theo thời gian dần trôi qua mà dần ngưng hiện, không ngờ đó dĩ nhiên là một tòa tháp cao ước chừng trăm trượng.
Tòa tháp này trôi nổi phía trên hư không, tỏa ra ánh sáng bốn màu, trông có chút thần bí khó lường.
Chu Nguyên nhìn chằm chằm vào tòa tháp này, lông mày cũng hơi hơi nhíu lại. Từ phía trên tòa tháp này, hắn đích thật là đã cảm nhận được một tia chấn động nguy hiểm, nhưng vật ấy đặc biệt kỳ lạ, nhìn qua thì giống như là một loại Nguyên thuật, lại ẩn chứa khí tức của Nguyên bảo.
Xem ra chính như lời Lư Hải này đã nói, vì có thể giành chiến thắng trong ngày hôm nay, mấy thế lực đỉnh tiêm này cũng đã chuẩn bị rất nhiều.
Chỉ là, bọn họ vì sao khẳng định được rằng lá bài tẩy này của bọn họ là được chuẩn bị dùng để đối phó hắn đây?
Loại cảm giác này giống như là ngay từ đầu, bọn họ đã xác định Chu Nguyên hắn nhất định sẽ bốc thăm vào được con đường cấp 2?
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Chu Nguyên hơi lập loè, hết thảy mọi chuyện đều có ẩn chứa khí tức của âm mưu, kết hợp với suy nghĩ kết quả rút thăm là do Triệu Tiên Chuẩn kia khống chế, như vậy hắn không thể không hoài nghi, Vạn Tổ Vực kia đang âm thầm ra tay với Thiên Uyên Vực.
Là ý của vị Vạn Tổ Đại Tôn kia hay sao?
Chu Nguyên nhíu mày, trong nội tâm thầm thở dài một hơi, trận đánh cờ ở cấp độ này quá cao siêu, bằng vào thực lực của hắn thì không có cách nào để nhúng tay cả, chỉ có thể cố gắng vượt qua cửa ải khó ở trước mắt trước đã.
Hắn biết rõ tòa tháp toả ra ánh sáng bốn màu này có lẽ chính là thủ đoạn cuối cùng của mấy người Lư Hải rồi, chỉ cần có thể chặn được nó thì tự nhiên có thể hóa giải nguy cơ lần này.
Phía trên hư không, ánh sáng bốn màu tỏa ra từ tòa tháp càng ngày càng chói mắt, mà sắc mặt của bốn người Lư Hải kia thì là càng ngày càng tái nhợt, nhưng ánh mắt của bọn họ lại càng thêm cuồng nhiệt. Bọn họ tin tưởng, sát chiêu này tất nhiên có thể dễ dàng trấn áp Chu Nguyên!
Chiến lực 38 triệu viên tinh thể nguyên khí thì như thế nào?!
Lư Hải ngửa mặt lên trời thét dài.
- Ngũ Linh Càn Khôn Tháp!
- Phong trấn vạn vật!
Hưu!
Sau khi tiếng gào thét của Lư Hải vang lên, ở phía trên hư không, tòa tháp toả ra ánh sáng bốn màu kia đột nhiên biến mất và chỉ trong một cái chớp mắt sau, nó đã xuất hiện ở phía trên đỉnh đầu cuả Chu Nguyên, sau đó dùng một loại xu thế sét đánh không kịp bưng tai, hung hăng trấn áp xuống dưới.
Ầm ầm!
Mặt đất run rẩy.
Ở chỗ Chu Nguyên vừa đứng chỉ còn Ngũ Linh Càn Khôn Tháp đứng sừng sững, mà thân hình của hắn đã biến mất.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lư Hải kia cũng nở một nụ cười lạnh, Chu Nguyên này rơi vào trong tháp, như vậy hắn nhất định phải thua!
- Chu Nguyên ơi là Chu Nguyên. Mặc kệ ngươi kinh tài tuyệt diễm đến như thế nào thì hôm nay cũng phải thành đá đặt chân cho chúng ta nổi danh!
Ầm!
Sau khi Ngũ Linh Càn Khôn Tháp trấn áp xuống, mặt đất chấn động, mà trên mặt của bốn người Lư Hải kia không che dấu được tức thì là có thêm sự nhẹ nhõm vui vẻ hiện ra đến.
- Chu Nguyên này thật đúng là ngu xuẩn!
Một gã Thiên kiêu cười lạnh nói.
Lư Hải cười nói:
- Không phải là do hắn ngu xuẩn mà là do quá khinh thường thôi. Hắn căn bản là không nghĩ tới bị Ngũ Linh Càn Khôn Tháp trấn áp thì sẽ có hậu quả gì. Trong Ngũ Linh Càn Khôn Tháp này có năm tầng phong ấn, chỉ cần rơi vào trong đó, dưới tác dụng của năm tầng phong ấn, số lượng tinh thể nguyên khí của bản thân hắn cũng sẽ lập tức bị phong ấn một nửa!
- Tuy rằng thiếu mất một người khiến cho phong ấn này không có cách nào để đạt tới mức độ hoàn mỹ nhất, nhưng hiệu quả cũng đủ làm cho Chu Nguyên kia từ một con hổ dữ biến thành con mèo bệnh rồi.
Ba người khác cũng đồng thanh cười to, Ngũ Linh Càn Khôn Tháp này chính là át chủ bài mạnh nhất mà bọn họ chuẩn bị. Theo Lư Hải thấy, đừng nói là Chu Nguyên, cho dù là những Thiên kiêu chí tôn như Từ Minh, Viên Côn mà sơ sẩy rồi bị Ngũ Linh Càn Khôn Tháp trấn áp thì cũng sẽ cực kỳ chật vật.
Có thể nói, sau khi Chu Nguyên rơi vào trong tháp thì trận chiến này đã xuất hiện kết quả.
- Cho dù là thực lực của Chu Nguyên này mạnh mẽ đến mức ngoài dự đoán nhưng cuối cùng vẫn không thể sánh với lá bài tẩy mà chúng ta đã chuẩn bị. Đáng tiếc! Vốn dĩ là bọn họ chuẩn bị giữ lại sát chiêu này để sau khi tiến vào Vẫn Lạc Chi Uyên, chờ đến lúc chiến đấu cùng với những Thiên kiêu chí tôn của tám Vực khác thì mới dùng, kết quả không nghĩ tới là ở chỗ này đã bị Chu Nguyên ép phải thi triển ra rồi.
Lư Hải thản nhiên nói.
Nhớ tới cảnh tượng Chu Nguyên miểu sát vị Thiên kiêu của Long Cổ Cung lúc trước, trong nội tâm của Lư Hải cũng không nhịn được mà cảm thấy hơi lạnh lẽo, người này che dấu được thật sự là quá sâu, những Thiên kiêu của Cửu Vực này đích thật là lợi hại, cho dù là Thiên Uyên Vực đã xuống dốc nhưng vẫn như trước còn có nhân vật như thế.
Nhưng cũng may chính là Chu Nguyên này vẫn bị bọn họ đánh bại.
Cùng lúc đó, đội ngũ của hai bên đang chiến đấu ở bên trong sơn mạch cũng nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng mấy người Lữ Tiêu, Mộc Liễu, Hàn Uyên, Diệp Băng Lăng đều trầm xuống, mặc dù bọn họ không biết tòa tháp này đến tột cùng là cái gì, nhưng cũng đoán được đây chính là đòn sát thủ cuối cùng của mấy người Lư Hải.
Mà Chu Nguyên bị toà tháp này hút vào, tình huống chỉ sợ là không ổn!
- Đi giúp hắn!
Diệp Băng Lăng nói với mấy người Lữ Tiêu.
Lữ Tiêu mặt trầm như nước, ánh mắt lập loè, cuối cùng chỉ có thể cắn răng chửi thầm một tiếng, nhanh chóng thoát ly khỏi trận hỗn chiến ở đây, lao lên đỉnh núi.
Trên đỉnh núi, Lư Hải cũng phát giác được hành động của Lữ Tiêu, nhưng cũng không có để ý, ánh mắt của hắn chuyển hướng nhìn về phía Ngũ Linh Càn Khôn Tháp kia rồi hắn chợt nhíu mày, nghi hoặc thấp giọng nói:
- Vì sao ở trong Ngũ Linh Càn Khôn Tháp lúc này lại yên tĩnh như thế nhỉ?
Nghe được câu hỏi của Lư Hải, ba người khác cũng lập tức cảm thấy kinh. Dựa theo kinh nghiệm của bọn họ thì một khi có người bị Ngũ Linh Càn Khôn Tháp hút vào thì sau đó Ngũ Linh Càn Khôn Tháp hẳn là sẽ lập tức hấp thu nguyên khí, vận chuyển phong ấn mới đúng. Nhưng mà hiện tại, Ngũ Linh Càn Khôn Tháp lại yên tĩnh làm cho người khác cảm thấy quỷ dị.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lư Hải cũng hơi lập loè, trong lòng có chút bất an rồi hắn đột nhiên kết ấn.
Sau khi Lư Hải kết ấn, Ngũ Linh Càn Khôn Tháp bỗng nhúc nhích, sau đó bắt đầu trở nên trong suốt để bọn họ có thể nhìn thấy hết cảnh tượng ở bên trong đó.
Chỉ có điều, vừa nhìn qua, bốn người lại cảm giác thấy lạnh cả người.
Bởi vì bọn họ cũng không có nhìn thấy bất luận bóng người nào ở bên trong Ngũ Linh Càn Khôn Tháp!
- Chu Nguyên không có bị Ngũ Linh Càn Khôn Tháp trấn áp và hút vào!
Lư Hải cảm thấy da đầu run lên, giọng nói cũng trở nên bén nhọn.
Mà sắc mặt của ba người khác cũng kịch liệt biến, bọn họ rõ ràng là nhìn thấy Chu Nguyên bị Ngũ Linh Càn Khôn Tháp trấn áp và hút vào. Tại sao hiện tại ở bên trong lại không có người? Mà nếu như hắn không có ở trong tháp thì người nọ lại ở nơi nào?!
- Tất cả đề phòng!