Nghe đồn tòa Tiên Chuẩn Pháp Vực này của Triệu Tiên Chuẩn đã từng há miệng ra, chỉ trong nháy mắt liền nuốt trọn cả một dải núi dài hơn 10 vạn dặm, cực kỳ đáng sợ.
Hai vị cường giả đồng thời triển khai ra Pháp Vực của mình, cả thiên địa ngập tràn trong bầu không khí sát phạt.
Các cường giả Pháp Vực khác thấy vậy thì vội vàng khuyên can. Dù sao nơi đây nằm quá gần Vẫn Lạc Chi Uyên, nếu như hai người này thật đánh nhau ở đây, rất dễ khiến cho Vẫn Lạc Chi Uyên bị ảnh hưởng, đến lúc đó bên trong sẽ xuất hiện biến hóa khó lường. Chỉ sợ đệ tử Cửu Vực không kịp đề phòng sẽ phải chịu tử thương thảm trọng.
Vị cường giả Pháp Vực của Tử Tiêu Vực, chính là ông lão mặc ào bào đen tên là Lục Huyền Cương kia vội nói:
- Hai vị, nếu hai vị cứ quyết giao chiến ở chỗ này, cuối cùng gây ra hậu quả gì, thì chỉ sợ bản thân hai vị không gánh nổi đâu!
- Nếu muốn đánh thì chờ tới khi Đại hội Cửu Vực kết thúc, hai người các ngươi tìm cơ hội đánh một trận là được. -Kim Chung, cường giả Pháp Vực của Võ Thần Vực cũng quát lên.
Các cường giả Pháp Vực khác cũng gật đầu, biểu thị nếu hai người còn ngoan cố, thì bọn hắn sẽ ra tay đuổi hai người đi.
Lục Huyền Cương nhìn qua Triệu Tiên Chuẩn, nói:
- Triệu Tiên Chuẩn, Đại hội Cửu Vực cần được diễn ra trong công bằng. Ngươi là người điều hành lần này, đừng nên sử dụng thủ đoạn mánh khóe gì, kẻo mất thân phận.
Triệu Tiên Chuẩn híp híp mắt, cười nói:
- Ta thật không hiểu Lục lão ca đang nói cái gì.
Lúc này, Kim Chung cười ha hả nói:
- Quả nhiên ngươi vẫn cứ vô sỉ như vậy.
Triệu Tiên Chuẩn có thể giả ngu với người bình thường, nhưng lại chẳng có tác dụng gì với các cường giả Pháp Vực ở đây.
Triệu Tiên Chuẩn bị Kim Chung châm chọc, vẫn cười kíp mắt. Quả nhiên là da mặt cực dầy, không từ thủ đoạn.
Lúc này, vị cường giả Pháp Vực của Yêu Khôi Vực kia, là một vị nam tử có làn da trắng nõn, gương mặt không có lông mày, trong tay lúc nào cũng cầm theo hai viên quang châu, mỉm cười nói:
- Bây giờ nói những thứ này thì có tác dụng gì. Dù cho có thật là Triệu Tiên Chuẩn giở trò, nhưng lúc trước chúng ta lại không phát hiện được, thì coi như là chúng ta vô năng mà thôi.
Người này tên là Chân Ngư, cũng là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong Hỗn Nguyên Thiên.
Chỉ là từ lời nói cũng có thể thấy hắn đứng về phe Triệu Tiên Chuẩn.
Thế là trong lúc nhất thời, các vị cường giả Pháp Vực trên hư không tranh luận nhao nhao, có chút ầm ĩ.
Nhưng nhìn vậy thì cũng biết là hai bên không đánh tiếp được.
- Ồ? Chu Nguyên dẫn đội chạy rồi? -Ngay tại lúc này, bỗng nhiên có một vị cường giả chú ý tới sự biến hóa trên la bàn, lên tiếng nói.
Trên hư không hơi yên tĩnh một chút, mọi ánh mắt đều tập trung vào la bàn, quả nhiên nhìn thấy điểm sáng đại biểu Chu Nguyên đang dẫn theo đội ngũ rút lui khỏi tòa tiểu không gian kia.
Lại qua một lát…
- Triệu Mục Thần ra đòn truy kích... -Lục Huyền Cương đột nhiên nói.
Các cường giả Pháp Vực khác cũng gật đầu. Bọn họ cũng phát hiện được, ở đằng sau của Chu Nguyên đang có một đòn công kích sắc bén đang đuổi theo. Hiển nhiên Triệu Mục Thần đã xuất thủ.
Ánh mắt Si Tinh lập tức co rút lại.
Các cường giả ở đây cũng nhìn chăm chú vào la bàn, ai cũng muốn biết liệu Chu Nguyên có thể hóa giải đòn tấn công của Triệu Mục Thần không?
Thế là tại cái nhìn chăm chú của các cường giả Pháp Vực, chỉ thấy Chu Nguyên trốn chạy tới một tòa tiểu không gian khác, sau đó hơi dừng lại, đón đỡ lấy đòn công kích đang đuổi sát theo sau kia...
Điểm sáng đại biểu Chu Nguyên run rẩy kịch liệt...
Nhưng mà qua suốt mười mấy hơi thở, điểm sáng ấy mặc dù trở nên ảm đạm một chút, nhưng vẫn có thể duy trì sáng tỏ...
Chu Nguyên hóa giải được sát chiêu của Triệu Mục Thần!
Thế là rất nhiều cường giả Pháp Vực ở đây đều không khỏi nhíu mày. Kết quả này quả là ngoài dự liệu.
Không ngờ người thanh niên Chu Nguyên này cũng có chút bản lãnh đấy.
Chỉ có thực lực ở Thần Phủ cảnh đệ bát trọng, nhưng lại có thể giao thủ một hai với vị Vương giả Triệu Mục Thần của Thần Phủ cảnh.
Thấy cảnh này, ba động đang phun trào quanh thân Si Tinh cũng dần bình ổn lại. Đôi lông mày vẫn luôn nhăn lại cũng hơi giãn ra, Pháp Vực sau lưng theo đó dần tan đi.
Nàng lạnh lùng nhìn về phía Triệu Tiên Chuẩn, chỉ thấy lúc này kẻ này vẫn còn duy trì vẻ cười híp mắt, nhưng Si Tinh vẫn có thể phát hiện được cơn giận lóe lên sâu trong mắt hắn.
- Triệu Tiên Chuẩn, nhớ kỹ những thủ đoạn bẩn thỉu này của ngươi. Về sau Thiên Uyên Vực ta sẽ trả lại gấp mười gấp trăm lần.
Si Tinh lạnh lùng nói, sau đó thân ảnh lướt đi, lần nữa đi tới bên cạnh la bàn.
Các cường giả Pháp Vực khác cũng nhìn Triệu Tiên Chuẩn một chút, âm thầm lắc đầu. Lần này tên này coi như mất mặt, vất vả động tay động chân một phen, thê mà cuối cùng lại chẳng có tí tác dụng nào.
Đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo, giờ thì mặt mũi mất hết.
Triệu Tiên Chuẩn cũng thu Pháp Vực lại, yên lặng ngồi trở về chỗ cũ, chỉ là bàn tay giấu trong tay áo không khỏi siết chặt lại. Trong lòng gầm thét:
“Triệu Mục Thần, ngươi làm ăn thế nào vậy?! Lại có thể để cho tên phế vật kia chạy thoát cho được?!”
Nhưng rất nhanh, Triệu Tiên Chuẩn cũng thu liễm lại cơn tức trong lòng. Lần này thất bại cũng không sao, có lẽ lần này tên Chu Nguyên kia may mắn chạy trốn được như chó nhà có tang, nhưng lần sau thì Triệu Mục Thần sẽ không để cho hắn có được cơ hội như thế này nữa.
Đến cuối cùng, tên tiểu súc sinh này ắt phải chết!
Trong hẻm núi bừa bộn.
Chu Nguyên ngồi xếp bằng ở trên tảng đá, nguyên khí thiên địa không ngừng bị thu hút tới, sau khi được Tổ Long Kinh luyện hóa liền hóa thành Thiên Giao Khí, tràn vào trong Thần Phủ, bổ sung lại phần nguyên khí đã bị tiêu hao lúc trước.
Sau khi nguyên khí đã được khôi phục, Chu Nguyên vẫn chưa kết thúc ngay, mà hơi trầm ngâm một lúc, tâm thần chìm vào trong Thần Phủ.
Bây giờ, Thần Phủ của Chu Nguyên, nhờ vào sự khơi thông tám tầng Thần Phủ, đã trở nên cực kỳ bao la. Trong Thần Phủ, hơn 30 triệu viên tinh thể nguyên khí tỏa sáng lấp lánh, không gì sánh được.
Mà Chu Nguyên lại tập trung chú ý vào tầng màng ngăn cách đường thông hướng tầng Thần Phủ thứ chín kia.
Đó tựa như một tầng tạp chất, che phủ Thần Phủ đệ cửu trọng.
Chu Nguyên điều động tâm thần, 38 triệu viên tinh thể nguyên khí lập tức tỏa sáng rực rỡ hào quang, những ánh sáng ấy chiếu xuyên xuống, rơi vào trên tầng màng tạp chất kia, chậm rãi rèn luyện mài mòn nó.
Quá trình này kéo dài suốt một canh giờ.
Lúc này, Chu Nguyên không khỏi nhăn mày lại, bởi vì hiệu suất mài mòn trong suốt một giờ qua là cực lỳ nhỏ bé. Bởi vậy cũng có thể thấy được để mở được tầng Thần Phủ thứ chín này là khó khăn nhường nào.
Độ khó ấy tựa như đem gậy sắt mài thành kim vậy.
Hơn nữa, Chu Nguyên cũng không biết có phải là ảo giác hay không, mà lại cảm thấy trên tầng Thần Phủ thứ chín của mình có gì đó tồn tại, khiến cho độ khó khi mở tầng Thần Phủ này ra càng thêm khó khăn.
“Biết thế đã giữ lại Thần Phủ Vô Lượng Quả, để đến bây giờ thử dùng một chút...”
Chu Nguyên chợt nghĩ đến, nhưng rất nhanh lại lắc đầu. Bởi vì hắn cảm giác dù cho có sự trợ giúp của Thần Phủ Vô Lượng Quả thì chỉ sợ là cũng không thể mở ra được tầng Thần Phủ thứ chín này.
Tầng Thần Phủ thứ chín của Chu Nguyên có gì đó khá quái dị.
Chu Nguyên cảm thấy có chút buồn rầu. Xem ra phẩm chất Thần Phủ quá cao cũng khiến cho người ta phải nhức đầu phiền phức.
Mang theo cảm giác buồn rầu, Chu Nguyên chỉ đành rời tâm thần khỏi Thần Phủ, sau đó mở mắt ra.
Y Thu Thủy vẫn luôn chờ đợi ở cách đó không xa, thấy Chu Nguyên tu luyện xong, liền nhẹ nhàng lướt tới.
- Huynh ổn chứ? -Nàng quan tâm hỏi.
Chu Nguyên cười gật đầu, nói:
- Công việc rà soát tòa tiểu không gian thế nào rồi? Có tình huống gì không?
Y Thu Thủy nói:
- Trải qua thời gian nửa ngày dò xét, có thể kết luận là trong tòa tiểu không gian này chỉ có đội ngũ của chúng ta...
Chu Nguyên nghe vậy thì cũng không ngạc nhiên là mấy. Bởi vì trong Vẫn Lạc Chi Uyên sinh ra được nhiều vô số kể tiểu không gian, không phải mấy vạn người đi vào là có thể lấp đầy, thế nên nếu đụng phải tòa không gian không có người thăm dò thì cũng chẳng có gì lạ.
- Lúc trước huynh vẫn còn đang tu luyện, nên ta liền lệnh cho mọi người bắt đầu đi tìm kiếm Linh Cơ. -Y Thu Thủy cười nói.
Chu Nguyên gật gật đầu. Mặc dù trong Vẫn Lạc Chi Uyên này nguy cơ trùng trùng, nhưng cũng ẩn giấu rất nhiều cơ duyên. Nếu như hắn muốn nhanh chóng khơi thông tầng Thần Phủ thứ chín, thì cũng cần phải nhanh chóng tìm kiếm cơ duyên mới được.
Chu Nguyên đứng dậy, vừa định nói gì, thì đột nhiên thần sắc hơi đổi, ngẩng đầu nhìn về nơi xa. Chỉ thấy ở nơi đó đang có mấy đạo quang ảnh đang lao về bên này.
Mấy đạo quang ảnh này bay về phía hẻm núi, rơi xuống, hóa ra là đám người Thương Tiểu Linh.
- Báo cáo tổng các chủ, chúng ta phát hiện một khu vực có Linh Cơ rất thịnh vượng, nhưng cũng phát hiện ở nơi đó một số vật cổ quái, hẳn là Vẫn Lạc Yêu Ảnh. -Thương Tiểu Linh tiến lên nói.
- Vẫn Lạc Yêu Ảnh? -Chu Nguyên nghe thấy cái tên này thì không khỏi giật mình. Trước khi đến đây, hắn cũng đã từng được nghe về loại sinh vật này. Bởi vì Vẫn Lạc Chi Uyên là chiến trường cổ, nhiều cường giả Pháp Vực chết ở nơi đây khiến cho quy tắc thiên địa ở nơi đây bị vặn vẹo, đồng thời linh hồn hoặc ý thức còn sót lại của các cường giả Pháp Vực cũng sẽ hóa thành một loại hình bóng, được gọi là Vẫn Lạc Yêu Ảnh. Loại hình bóng này có thể còn giữ lại một chút năng lực lúc còn sống, ngoài ra do quy tắc ở Vẫn Lạc Chi Uyên bị vặn vẹo nên nó còn có thể có thêm một số năng lực đặc thù nữa.
Có thể coi Vẫn Lạc Yêu Ảnh là một trong những loài sinh vật nguy hiểm nhất của Vẫn Lạc Chi Uyên.
Bản thân Vẫn Lạc Yêu Ảnh cũng được phân chia ra độ mạnh yếu, mà nếu là Vẫn Lạc Yêu Ảnh sinh sống ở trong tiểu không gian càng sâu thì càng mạnh mẽ. Thậm chí còn có lời đồn rằng sâu trong Vẫn Lạc Chi Uyên có Yêu Ảnh cấp Pháp Vực.