- Đi xem một chút đi.
Chu Nguyên trầm ngâm một chút, nói.
Thương Tiểu Linh gât đầu, sau đó nhanh chóng dẫn theo Chu Nguyên cùng Y Thu Thủy đi đến chỗ phát hiện Vẫn Lạc Yêu Ảnh, qua chừng nửa canh giờ đã đến được mục tiêu.
Lúc này, Chu Nguyên đang đứng trên một gò núi, nhìn qua phía trước. Chỉ thấy ở nơi đó có một hồ nước to lớn, bên trên cùng xung quanh hồ có sương mù bao phủ, dùng cảm ứng thần hồn không thể nhìn xuyên qua lớp sương mù này, nhưng vẫn có thể nhìn thấy thấp thoáng dưới hồ là từng dòng lưu quang lấp lóe. Đó chính là Linh Cơ.
Xung quanh hồ không xa là mấy trăm đội viên của Thiên Uyên Vực. Bọn họ vây quanh hồ nước, ánh mắt ai nấy mang theo khát vọng nhìn xuống lòng hồ, nhưng lại không ai dám bước lên.
- Thưa tổng các chủ, lúc mới đầu chúng ta đã phái 20 đội viên xâm nhập vào trong đó, nhưng đến giờ vẫn chưa có ai đi ra. Trải qua dự đoán, chúng ta cho rằng lớp sương mù trên mặt hồ chính là một tòa kết giới Nguyên văn.
- Chúng ta cũng đã cử những đội viên tinh thông Nguyên văn thử phá giải kết giới này, nhưng tốc độ rất chậm. Chúng ta lo lắng nếu để thời gian quá lâu thì những đội viên bị bao vây ở bên trong có thể nguy hiểm tới tính mạng. -Thương Tiểu Linh nói.
Chu Nguyên vừa nghe, vừa quan sát lớp sương mù này. Chỉ thấy sương mù vẫn còn đang bốc lên, nhìn như không theo quy tắc nào, nhưng Chu Nguyên lại nhạy bén phát hiện một chút ba động khác thường.
- Quả thật là một tòa kết giới Nguyên văn.
Hơn nữa, Chu Nguyên còn phát hiện ở sâu trong lớp sương mù này còn có một luồng ba động mờ mịt mà cường đại đang ẩn giấu. Nếu như đoán không lầm thì hẳn là một con Vẫn Lạc Yêu Ảnh.
- Có thể phá giải không? -Y Thu Thủy hỏi. Nàng biết trình độ Nguyên văn của Chu Nguyên cũng được coi như số một trong toàn bộ Thần Phủ cảnh của Thiên Uyên Vực.
- Để ta thử một chút đã! -Chu Nguyên trầm ngâm một lát, nói.
Vừa nói xong, hắn cũng không do dự nữa, mũi chân điểm nhẹ, đã bay người lên không, tựa như một con đại bàng lao vào trong màn sương mù nồng đậm kia.
Vừa vào trong sương mù, Chu Nguyên đã cảm thấy thân thể trầm xuống, tựa như bản thân đang sa vào trong vũng bùn.
Hơn nữa, sương mù bốn phía cũng đang vọt tới không ngừng, từng tầng từng tầng, đè ép tạo thành một lớp màng mỏng. Chịu ảnh hưởng của lớp màng mỏng này, nguyên khí trong cơ thể Chu Nguyên cũng vận chuyển hơi chậm lại.
Chu Nguyên nhíu mày lại, xem ra tòa kết giới này cũng khá phiền phức đây.
Tuy có chút phiền phức, nhưng Chu Nguyên cũng không kinh hoảng. Thần hồn nơi mi tâm hắn bắt đầu tỏa sáng, lan tràn ra khắp tòa kết giới này. Nếu muốn phá hủy tòa kết giới này thì nhất định phải tìm ra các tiết điểm của nó.
Lúc này, Chu Nguyên cũng có chút nhớ nhung Phá Chướng Thánh Văn, nếu có nó ở đây thì chỉ cần liếc qua liền có thể phát hiện những tiết điểm của cả tòa kết giới.
Bây giờ không có phá chướng thánh văn, Chu Nguyên cũng chỉ còn cách dùng cảm ứng thần hồn để kiểm tra.
Chu Nguyên bay chậm về phía trước, mặc cho lớp màng sương mù kia bao vây quanh thân.
Trong mắt Chu Nguyên không ngừng hiện lên những đạo Nguyên ngân kỳ diệu. Chính nhờ vô số những Nguyên ngân này kết hợp lại với nhau, thì mới tạo thành tòa kết giới sương mù này.
Mà chỉ cần quan sát và tìm ra quy luật vận chuyển của Nguyên ngân, thì sẽ tìm ra được các tiết điểm.
Chu Nguyên cẩn thận tìm kiếm, một lát sau, ánh mắt hắn chợt sáng lên, đã tìm ra một chút manh mối.
Chỉ là ngay lúc này, Chu Nguyên cũng phát hiện ra dường như lớp màng sương mù bao quanh cơ thể mình bắt đầu trở nên nồng nặc bất thường...
Ba!
Ở nơi nào đó sau lưng Chu Nguyên, màn sương mù hơi rung nhẹ một chút, chỉ thấy một bóng trắng mà mắt thường khó có thể thấy được đang lặng yên lướt đi, tiếp cận sau lưng Chu Nguyên, sau đó mang theo một đòn tấn công ẩn chứa sức mạnh cực kỳ đáng sợ, trực tiếp chụp về phía Chu Nguyên.
Ngay trong khoảng khắc khi đòn tấn công kia sắp sửa va vào sau lưng, Chu Nguyên đột nhiên nhếch miệng cười, lẩm bẩm:
- Chịu xuất hiện rồi à?
Thần hồn mi tâm Chu Nguyên lấp lóe, Hồn Viêm lao ra, trực tiếp bao phủ toàn bộ thân thể.
Xèo xèo!
Dưới sự thiêu đốt của Hồn Viêm, lớp màng đang quấn quanh thân thể Chu Nguyên kia lập tức bị đốt sạch.
Nguyên khí trong cơ thể khôi phục tốc độ vận chuyển trong nháy mắt.
Thiên Nguyên Bút cũng lập tức xuất hiện trong tay, mang theo nguyên khí bàng bạc, đâm mạnh vào phía sau với tốc độ nhanh như chớp giật.
Ầm!
Hai bên va chạm, một làn sóng xung kích cuồng bạo quét sạch mà ra.
Thân thể Chu Nguyên chấn động, lùi về phía sau một bước. Mà cái bóng mờ kia cũng bị đẩy lui. Lúc này nó đã nhận ra Chu Nguyên cũng không hề bị sương mù trói buộc, thế là thân ảnh di động, ẩn nấp lại vào trong sương mù.
Chu Nguyên thấy vậy, cười nhẹ một tiếng, cong ngón tay búng nhẹ mấy cái. Chỉ thấy mấy chục đóa Hồn Viêm bay nhanh ra.
Chỉ là những đóa Hồn Viêm này lại không đuổi theo cái bóng kia, mà là tản ra va vào vị trí nào đó trong bốn xung quanh mây mù.
Chu Nguyên mỉm cười nói:
- Nếu không chịu xuất hiện, thì cứ đốt hang ổ của ngươi cái đã!
Ngay khi cái bóng kia xuất hiện, thì Chu Nguyên đã có thể khẳng định được nó chính là Vẫn Lạc Yêu Ảnh. Mà khi nó phát động công kích, thì cũng cùng lúc khiến cho cả tòa kết giới hoạt động. Thế nên trong khoảng khắc đó, Chu Nguyên cũng đã thừa dịp quan sát ra mọi tiết điểm của cả tòa kết giới này rồi.
Ầm!
Mà khi âm thanh của hắn vừa mới dứt, chỉ thấy cả vùng sương mù này bắt đầu rung chuyển kịch liệt. Sau đó là một âm thanh trầm đục vang lên, một luồng hỏa diễm quét quang ra, sương mù vốn nồng đậm nay nhanh chóng trở nên mỏng manh.
Kết giới đã bị phá bỏ!
Bành!
Sương mù nhanh chóng tan đi, cùng lúc đó, một tiếng gào thét mang theo cơn tức giận tột cùng cũng vang lên. Chỉ thấy một cái bóng hư ảo bắn mạnh ra, điên cuồng công kích về phía Chu Nguyên.
Bây giờ Chu Nguyên cũng mới thấy rõ bộ dáng của con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này. Chỉ thấy nó vẫn có hình dáng của con người, nhưng thân thể trở nên trong suốt mờ ảo, khuôn mặt cũng rất mơ hồ, nhưng nguyên khí phát ra trong cơ thể nó lại mạnh mẽ làm người ta kiêng kị.
Keng! Keng!
Chu Nguyên vung lên Thiên Nguyên Bút, chặn lại mọi thế công của con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này.
Theo sương mù dần tan đi, khung cảnh trên hồ cũng dần hiện lên. Lúc này, ánh mắt Chu Nguyên đột nhiên ngưng tụ, bởi vì hắn phát hiện trong nước hồ đang có 20 vòng xoáy nước. Trong mỗi xoáy nước đều nhốt một bóng người, mà những xoáy nước này lại được kết nối lại với nhau, sau đó cùng nối chung tới trên thân con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này.
Trong đường ống bằng nước hồ có khí tức màu đỏ tươi đang không ngừng chảy xuôi.
Đó chính là huyết khí.
Con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này lại đang rút huyết khí của 20 người này.
Chu Nguyên không khỏi giận giữ, hắn vung tay áo lên, cuốn đi sương mù, quát lên:
- Tấn công!
Mấy trăm đội viên Thiên Uyên Vực đang bao vây quanh hồ cũng phát hiện hình dáng của Vẫn Lạc Yêu Ảnh, nghe thấy tiếng quát của Chu Nguyên, liền đồng loạt lao lên.
Oanh!
Trong nháy mắt tiếp theo, mấy trăm dòng lũ nguyên khí lao ra, đánh mạnh vào trên thân thể con Vẫn Lạc Yêu Ảnh kia.
Phanh phanh!
Nguyên khí nổ tung, con Vẫn Lạc Yêu Ảnh cũng gào lên những tiếng kêu thảm thiết, trên thân thể hư ảo bắt đầu xuất hiện từng gợn sóng, liên tục lui lại phía sau, thân thể cũng càng trở nên mờ nhạt.
Phát hiện tình huống không ổn, Vẫn Lạc Yêu Ảnh bỗng nhiên hóa thành một luồng lưu quang, định chạy trốn vào trong nước hồ.
Bành!
Chỉ là nó vừa mới động, một bóng ma đã hiện lên trước mặt nó tựa như thuấn di.
Chu Nguyên nắm chặt nắm tay, lông tơ tuyết trắng bao trùm quang bàn tay.
- Phá Nguyên!
Lông tơ hóa thành màu đen nhánh.
Sau lưng Chu Nguyên hiện lên hư ảnh hơn 38 triệu viên tinh thể nguyên khí.
Oanh!
Một quyền của Chu Nguyên lập tức đập vào trên thân thể mờ ảo của con Vẫn Lạc Yêu Ảnh, khiến cho nó lập tức kêu lớn tiếng kêu bén nhọn đau đớn, trong khoảng khắc tiếp theo đã không chịu được toàn bộ nổ tung lên.
Chu Nguyên mắt tinh, trong nháy mắt khi con Vẫn Lạc Yêu Ảnh nổ tung liền nhìn thấy có một chùm sáng sáng chói bay ra, liền đưa tay nắm lấy.
Chỉ thấy đây là một viên hạt châu lớn cỡ quả trứng gà.
Toàn bộ hạt châu óng ánh sáng long lanh, bên trong ẩn giấu một loại lực lượng ba động đặc thù.
Nhưng Chu Nguyên còn chưa kịp quan sát kĩ, hạt châu vừa tiếp xúc với bàn tay hắn đã hòa tan, dung nhập vào trong da thịt.
Chu Nguyên kêu lên một tiếng kinh ngạc, nhưng còn không đợi hắn dùng tâm thần nội thị, thì đột nhiên trong lòng chấn động mạnh, trong mắt lóe lên ánh sáng.
Bởi vì hắn phát hiện trong nháy mắt khi hạt châu hòa vào trong cơ thể, thì tầng màng mỏng ngăn chặn tại tầng Thần Phủ thứ chín kia của hắn lại bị mài mòn tan rã đi mất một phần...