Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1022 - Chương 1021: Liễu Thanh Thục, Triệu Vân Tiêu.

Chưa xác định
Chương 1021: Liễu Thanh Thục, Triệu Vân Tiêu.

Khi Chu Nguyên cảm nhận được tầng màng ngăn của tầng Thần Phủ thứ chín của mình bị tan đi một phần, thì dù cho có là người trầm ổn như hắn thì cũng không nhịn được đứng ngây người tại chỗ, trong mắt lộ ra vẻ mừng như điên.

Hắn cũng không ngờ tới, rằng Nguyên châu hạch tâm của Vẫn Lạc Yêu Ảnh lại có thể có hiệu quả kỳ diệu nhường này!

Quả nhiên là buồn ngủ mà gặp chiếu manh.

Chu Nguyên không nhịn được nở nụ cười. Lúc trước hắn còn đang đau đầu không biết là làm thế nào để rèn luyện được tầng màng ngăn của tầng Thần Phủ thứ chín kia đi đây, thế mà bây giờ liền đã có Nguyên châu hạch tâm xuất hiện.

Mặc dù vật này không có tác dụng một lần mở ra một tầng Thần Phủ như Thần Phủ Vô Lượng Quả, nhưng hiển nhiên là nó cũng không bị hạn chế số lần sử dụng. Nói cách khác, chỉ cần lấy được đủ nhiều, thì hoàn toàn có thể nhờ nó để phá tan màng ngăn của tầng Thần Phủ thứ chín.

Trong lúc Chu Nguyên đang ngây người, 20 đội viên Thiên Uyên Vực bị vây trong xoáy nước trước đó cũng nhờ vào Vẫn Lạc Yêu Ảnh bị tiêu diệt mà thoát ra, lúc này đều thất tha thất thểu leo lên, từng người trắng bệch cả mặt.

Mấy người khác thấy vậy vội vàng đi lên đỡ bọn họ.

Chu Nguyên cúi đầu nhìn hồ nước phía dưới. Khi sương mù dần tiêu tan đi, nước hồ trở nên trong suốt, hắn đã có thể nhìn thấy từng luồng Linh Cơ sáng chói đang uốn lượn trong nước hồ, tựa như từng con cá đang bơi.

Chu Nguyên ngẩng đầu, nói với mấy người Y Thu Thủy:

- Chuẩn bị thu thập Linh Cơ.

Mọi người lập tức hoan hô lên, ngay sau đó đều không kịp chờ đợi lao đầu xuống nước.

Chu Nguyên thì lướt lên trên gò núi, gọi Thương Tiểu Linh tới, nói:

- Tiếp sau đây tăng số người do thám lên gấp đôi. Nếu phát hiện tung tích của Vẫn Lạc Yêu Ảnh thì lập tức báo cáo cho ta.

Nếu đã biết tác dụng to lớn của Vẫn Lạc Yêu Ảnh, đương nhiên là Chu Nguyên phải tận dụng cơ hội tìm kiếm nó càng nhiều càng tốt rồi.

Thậm chí lúc này trong mắt hắn, Vẫn Lạc Yêu Ảnh còn có lực hấp dẫn hơn cả Linh Cơ.

Thương Tiểu Linh nghe vậy gật đầu, lập tức quay người đi làm.

Lại trải qua một canh giờ, dưới sự hợp lực của tất cả mọi người, Linh Cơ trong hồ đã bị thu thập sạch sẽ.

Tất cả mọi người đều vui mừng hớn hở, cảm xúc sa sút buồn bực do bị Triệu Mục Thần truy đuổi lúc trước cũng đã tan đi.

Sau khi đã thu hoạch xong, Chu Nguyên lại phái tất cả mọi người ra tìm kiếm trong tòa tiểu không gian này, còn bản thân hắn thì chờ ở tại chỗ xử lý tin tức.

Thế là, trong suốt hai ngày sau đó, đội ngũ của Chu Nguyên đã tìm kiếm hầu như hết thảy tòa tiểu không gian này, cuối cùng tìm ra được bốn chỗ có Linh Cơ thịnh vượng, tổng cộng thu được hơn 200 sợi Linh Cơ.

Ngoại trừ Linh Cơ, thứ mà Chu Nguyên quan tâm nhất bây giờ -Vẫn Lạc Yêu Ảnh, cũng bị tìm ra hai con. Thế là Chu Nguyên lại thu được thêm hai viên Vẫn Lạc Nguyên châu, khiến cho tầng màng ngăn của tầng Thần Phủ thứ chín laị tan rã thêm một chút.

Tốc độ tan rã thế này còn nhanh hơn rất nhiều so với việc Chu Nguyên dùng nguyên khí tự thân bào mòn!

Đây là một tin tức tốt khiến cho tâm tình hai ngày nay của Chu Nguyên rất không tệ.

Thế là sau khi đã vơ vét xong tòa tiểu không gian này, đến sáng ngày thứ ba, Chu Nguyên dẫn theo đội ngũ đi tới một chỗ có khe hở không gian, nối đuôi nhau rời đi.

Đội ngũ của Chu Nguyên lại tới một tòa tiểu không gian mới.

Nơi đây được bao phủ trong cuồng phong gió lốc, hoàn cảnh cực kỳ ác liệt.

Chu Nguyên đứng trên một đỉnh núi trụi lủi, hai mắt ngắm nhìn phương xa, cảm ứng nồng độ nguyên khí trong thiên địa, lông mày hơi hơi nhăn lại, nói:

- Không ngờ nguyên khí trong tòa tiểu không gian này còn đậm đặc hơn so với hai tòa tiểu không gian lúc trước.

Y Thu Thủy đứng ở bên cạnh, nghe vậy thì gật nhẹ đầu, nói:

- Đồng nghĩa với việc tòa tiểu không gian này càng thêm nguy hiểm, hơn nữa... xác suất gặp phải các đội ngũ khác cũng cao hơn.

Chu Nguyên trầm ngâm một lúc, nhìn về phía đám người Thương Tiểu Linh, nói:

- Phái ra các đội trinh sát dò xét cẩn thận xung quanh. Nếu vô tình gặp phải các đội ngũ khác thì cố gắng dò la rõ ràng thân phận cùng thực lực của bọn hắn.

Thương Tiểu Linh nhận lệnh, sau đó nhanh chóng chọn ra chừng trăm người, chia ra làm nhiều nhóm bay về bốn phương tám hướng.

Chu Nguyên thì ra lệnh cho những người ở lại tiến hành đề phòng. Bởi vì hắn cho rằng khả năng cao là trong tòa tiểu không gian này sẽ có các đội ngũ khác. Nếu như đối phương có địch ý với mình thì hai bên khó tránh khỏi một trận đại chiến.

Đội ngũ của Triệu Mục Thần là ngoại lệ, nếu gặp phải thì tạm thời chỉ có nước rút lui.

Nghĩ tới đây, Chu Nguyên không khỏi có chút bất đắc dĩ. Có thể nói đã lâu rồi hắn chưa phải chịu cảm giác bị áp chế này. Nhưng cũng coi như đây là động lực, khích lệ hắn mau chóng tiến lên.

Đoàn người Chu Nguyên chờ ở tại chỗ hơn một canh giờ.

Sau đó liền thấy có mười mấy người bay nhanh mà tới, dẫn đầu chính là Thương Tiểu Linh.

Còn chưa đến nơi, đã có thể nhìn thấy nét mặt ngưng trọng của Thương Tiểu Linh.

Chu Nguyên vung tay áo lên, đội ngũ cảnh giới lập tức lên tinh thần, tập trung phòng thủ.

Thương Tiểu Linh dẫn đội hạ xuống, lập tức đi tới trước mặt Chu Nguyên, nói:

- Đúng là trong tòa tiểu không gian này còn có các đội ngũ khác, tổng cộng có hai nhóm. Trong đó một nhóm là của Vạn Tổ Vực do Liễu Thanh Thục dẫn đội, một cái khác là của Võ Thần Vực do Triệu Vân Tiêu dẫn đội.

- Liễu Thanh Thục, Triệu Vân Tiêu...

Chu Nguyên nhắc lại hai cái tên này, đặc biệt là cái tên thứ hai khiến cho trên mặt hắn hiện lên vẻ cổ quái.

Bởi vì cái tên này cũng khá có ấn tượng trong ký ức Chu Nguyên. Còn nhớ hồi còn ở đô thành Đại Võ, khi Chu Nguyên gặp Võ Dao lần đầu tiên, thì chính tên Triệu Vân Tiêu này đã ra tay đánh lén hắn. Giữa hai bên cũng coi như là có chút ân oán.

Về phần Liễu Thanh Thục thì Chu Nguyên cũng có biết đến, danh tiếng cũng không nhỏ, xếp hạng trên Thần Phủ bảng cũng không thấp.

- Xem ra chúng ta rất có duyên với người Vạn Tổ Vực đây! -Chu Nguyên cười cười, đội ngũ của họ mới tiến vào ba tòa tiểu không gian mà thôi, thế mà trong đó có hai cái thì đều gặp người của Vạn Tổ Vực.

Thương Tiểu Linh nói:

- Trinh sát chúng ta đã bị đội ngũ của đối phương phát hiện.

Nói tới đây, nàng hơi chần chờ một lúc, nói:

- Hai người Liễu Thanh Thục và Triệu Vân Tiêu kia cũng phái người truyền tin cho chúng ta, nói rằng yêu cầu tổng các chủ đến gặp mặt, để thương lượng việc phân phối Linh Cơ trong tòa tiểu không gian này.

Chu Nguyên nghe vậy thì nói:

- Nếu người ta đã mời, vậy chúng ta cứ đi thôi, xem bọn hắn muốn nói cái gì.

Y Thu Thủy lo lắng nói:

- Liệu có phải là cái bẫy hay không?

- Mọi người cứ việc đề phòng bốn phía, còn ta sẽ đối phó với hai người kia là được.

Nói tới đây, Chu Nguyên cười cười:

- Mặc dù thực lực hai người Liễu Thanh Thục cùng Triệu Vân Tiêu cũng không yếu, nhưng nếu bọn hắn muốn dựa vào đó mà uy hiếp ta thì quả là ngây thơ.

Bây giờ, trong Vẫn Lạc Chi Uyên này, nếu không tính tới thực lực tổng hợp của toàn đội ngũ, chỉ xét thực lực cá nhân, thì cũng chỉ có vài người xếp đầu của Thần Phủ bảng là có thể khiến cho Chu Nguyên phải kiêng kị. Tối thiểu nhất, Liễu Thanh Thục và Triệu Vân Tiêu không tại trong nhóm người này.

Sau khi quyết định, Chu Nguyên cũng không chờ thêm nữa, vung tay áo lên liền dẫn đầu phóng lên trời.

Đội ngũ Thiên Uyên Vực cũng theo sát đằng sau.

Sau nửa canh giờ, Chu Nguyên dừng lại, nhìn về phía trước. Chỉ thấy có liên miên gò gúi giấu trong gió lốc, mà trên một gò núi cao nhất có hai bóng người như ẩn như hiện. Ngay bên dưới chân gò núi này còn có hai đội ngũ có quy mô chừng mấy trăm người đang chờ đợi.

Chu Nguyên ra hiệu cho đám người Y Thu Thủy đang theo sau tạm dừng lại, sau đó bản thân hắn thì gia tốc, qua mười mấy hơi thở đã bay tới chỗ gò núi kia.

Chờ hắn hạ xuống, hai người trên gò núi cũng đồng loạt nhìn tới.

Chu Nguyên cũng liếc mắt nhìn lại. Liễu Thanh Thục của Vạn Tổ Vực đúng là một vị mỹ nhân kiều mị, dung nhan có vẻ đơn thuần, nhưng cặp mắt lại mang theo nét mị hoặc. Chỉ là ánh mắt của cô ả khi nhìn Chu Nguyên lại mang theo vẻ ngạo nghễ chẳng thèm che giấu.

Chu Nguyên nhìn sang Triệu Vân Tiêu, lúc này kẻ này cũng đang cười híp mắt nhìn hắn, ánh mắt còn mang theo vẻ trêu tức.

- Chậc chậc, Chu Nguyên, thật không ngờ đấy, chỉ qua mấy năm thôi mà ngươi đã lăn lộn được thành tổng các chủ của Thiên Uyên Vực rồi... -Triệu Vân Tiêu cười nói.

- Mà kể ra ngươi cũng rất biết chọn chỗ đấy chứ! -Lời của Triệu Vân Tiêu nghe thì có vẻ là đang tán thưởng, nhưng thực tế ra lại đang châm chọc Chu Nguyên. Ngụ ý rằng nếu Chu Nguyên mà vào trong tám Vực khác thì chỉ sợ là sẽ chẳng có được địa vị gì.

Chu Nguyên nhìn hắn, thản nhiên nói:

- Chỉ là một con chuột thích đánh lén mà thôi... Lúc trước ta vừa mới đột phá lên Thần Phủ cảnh, ngươi đánh lén còn chẳng làm gì được ta, bây giờ xem ra cũng chẳng có tiến bộ là mấy.

Ánh mắt Triệu Vân Tiêu lập tức lạnh lẽo, nói:

- Khẩu khí ngông cuồng!

Liễu Thanh Thục đứng ở một bên thấy hai người này bất đầu tranh cãi, thế là khoát tay áo nói:

- Ân oán hai người gác lại sau rồi giải quyết, còn mục đích hôm nay của chúng ta là bàn xem nên phân phối Linh Cơ của tòa tiểu không gian này thế nào.

Chu Nguyên chuyển mắt nhìn qua Liễu Thanh Thục, nói:

- Phân chia thế nào?

Liễu Thanh Thục mỉm cười nói:

- Chúng ta tới sớm hơn, nên đã kịp dò xét toàn bộ tòa tiểu không gian này, tổng cộng phát hiện được chín khu vực sinh ra Linh Cơ.

- Trải qua thảo luận, Vạn Tổ Vực chúng ta sẽ nhận 4 khu vực, Võ Thần Vực thì nhận 3 khu vực, còn lại 2 khu vực là thuộc về Thiên Uyên Vực các ngươi.

Giọng nói Liễu Thanh Thục bình thản, nghe như đang thảo luận, nhưng ngữ khí lại quả quyết không cho thay đổi.

Triệu Vân Tiêu nghe vậy cũng gật gật đầu, ánh mắt tựa cười mà không phải cười nhìn Chu Nguyên.

Liễu Thanh Thục nhìn qua Chu Nguyên, nở nụ cười tự cho là ngọt ngào, nói:

- Tổng các chủ Chu Nguyên này, ta phân chia như vậy là có chút thiệt thòi cho Thiên Uyên Vực. Nhưng dù sao giữa ba bên cũng là có thứ tự tới trước tới sau. Mọi người cứ thu hoạch trong hòa bình, tội gì phải chém chém giết giết, tổn thương hai bên đều không tốt, đúng không?

Mặc dù dáng cười của cô ta có chút ngọt, nhưng trong ngôn từ lại mang theo ý nhắc nhở cùng uy hiếp.

Chu Nguyên cười gật gật đầu, nói:

- Ta hiểu...

Nghe Chu Nguyên nói vậy, trong mắt Liễu Thanh Thục hiện lên vẻ khinh miệt.

Nhưng bất chợt, nét cười trên gương mặt Chu Nguyên lại đột nhiên thu lại, hắn thản nhiên nói:

- Nhưng đáng tiếc là, bản thân ta là người thô kệch, chỉ thích chém chém giết giết. Thế nên, ta muốn toàn bộ chín khu vực sinh ra Linh Cơ này.

- Về phần các ngươi... Ngay cả một cọng lông cũng không có!

Bình Luận (0)
Comment