Lúc này, tất cả kim huyết trong trái tim Chu Nguyên cũng đồng thời bộc phát, kim quang tỏa sáng dưới làn da, lực lượng kinh khủng như cơn hồng thủy lao nhanh trong cơ thể.
Lông tơ màu tuyết trắng tràn ra, bao lấy nắm tay Chu Nguyên.
Phá Nguyên!
Lông tơ tuyết trắng dần đổi màu, trở nên đen nhánh, tràn đầy lực phá hoại.
Vạn Kình!
Từng ảo ảnh cổ kình hiển hiện, mang theo lực lượng đáng sợ.
Oanh!
Chu Nguyên đấm ra một quyền, mang theo lực lượng đáng sợ, hung hãn vô địch, ngay cả hư không cũng dần dần nứt vỡ.
Đứng truớc một quyền này, con ngươi Viên Côn không khỏi co rụt lại, cảm nhận được sự lợi hại trong quyền đấm của Chu Nguyên, hắn không khỏi gầm lên một tiếng:
- Thú Ma Thể!
Ngay lập tức, thân thể to mọng của Viên Côn bắt đầu xuất hiện biến hóa cực lớn, chỉ thấy thịt mỡ rút đi, thay vào đó là cơ bắp đen tuyền cứng rắn như thép. Chỉ qua mấy tức ngắn ngủi mà Viên Côn đã biến hóa từ một tên béo trắng mập mạp thành một tên cơ bắp to cao vạm vỡ, cả người đen tuyền như thiết tháp.
Cùng lúc đó, trên làn da của hắn bắt đầu xuất hiện từng lớp vảy màu đen, lấp lóe ánh sáng lạnh, một luồng uy thế hung hãn ngập trời tràn ra.
- Rống!
Viên Côn gầm lên từng tiếng như thú rống, nắm tay nắm chặt thành quyền, vung mạnh ra, chỉ đấm một đấm mà chấn động hư không!
Oanh!
Thế là tại trong vô số những ánh mắt sợ hãi của người xung quanh, hai nắm đấm của hai người va đụng vào nhau.
Trong nháy mắt khi song quyền va chạm, một âm thanh nổ lớn tựa như sấm đánh vang lên, dù ở ngoài trăm dặm mà vẫn có thể nghe thấy.
Một làn sóng xung kích kinh khủng lan tràn ra, khiến cho vạn vật xung quanh đều bị phá hủy.
Đội ngũ hai bên vội vàng lui lại phía sau, chạy còn nhanh hơn thỏ, sợ bị dư ba liên lụy, nhưng dù vậy vẫn có người xui xẻo chạy chậm bị cuốn phăng đi, qua hơn nửa ngày mới mang theo mặt mũi bầm dập chạy trở về.
Cuối cùng hai bên đội ngũ đều rút về chỗ xa, ai nấy mang theo ánh mắt sợ hãi nhìn về trung tâm của vụ va chạm.
Ầm ầm!
Ở nơi đó, sau khi đấm một quyền, hai người lại tiếp tục đánh hơn trăm hiệp, từng quyền từng quyền vung ra, mang theo âm thanh nổ đùng đùng của không khí.
Ầm ầm!
Cuối cùng hai bóng người đều bị đánh trúng bởi nắm đấm của đối phương, thân thể đồng thời chấn động, thân ảnh bắn ngược mà ra, bàn chân giẫm trên hư không, mỗi lùi một bước lại tạo ra âm thanh nổ đùng đùng.
Hai người đều phải lui về sau hơn ngàn trượng mới dừng lại được.
Chu Nguyên vuốt vuốt nắm đấm, nói:
- Thú Ma Thể quả là lợi hại!
Tên Viên Côn này nhìn thì có vẻ mập mạp yếu đuối, nhưng không ngờ sức mạnh thân thể lại mạnh mẽ đến vậy.
Ngay cả Huyền Thánh Thể của Chu Nguyên cũng không thể chiếm giữ ưu thế quá lớn trong trận va chạm lúc trước.
Thân thể hung hãn của Viên Côn cũng dần dần khôi phục, trở lại thành bộ dáng mập mạp như cũ. Hắn nhìn chằm chằm Chu Nguyên, nói:
- Lại có thể nhanh chóng bức ta phải sử dụng Thú Ma Thể, tổng các chủ Chu Nguyên... quả là lợi hại!
Chu Nguyên nói:
- Vừa rồi cũng chỉ là thăm dò mà thôi, bản thân các hạ cũng không dùng hết thủ đoạn của mình
Viên Côn là người Ngự Thú Vực, mà đa phần các thủ đoạn chiến đấu của Ngự Thú Vực đều có sự kết hợp với Nguyên thú. Nhưng trong trận đấu lúc trước thì Viên Côn vẫn chưa từng gọi Đại Địa Thần Ngưu tham dự chiến đấu. Khó có thể tưởng tượng một khi con thú này tới hỗ trợ thì sức chiến đấu của Viên Côn sẽ tăng mạnh tới mức nào.
Viên Côn lắc đầu nói:
- Ta cũng cảm thấy tổng các chủ vẫn còn ẩn giấu át chủ bài, thế nên dù cho thật sự quyết đấu sinh tử thì vẫn chưa biết ai giỏi hơn ai.
Chu Nguyên cười cười, tuy rằng chiến đấu cùng Viên Côn, nhưng hắn lại không cảm nhận được quá nhiều địch ý từ trên người tên mập này, thế là Chu Nguyên trầm ngâm nói:
- Thế này, chúng ta chia mỗi người chiếm một nửa Linh Cơ trong dãy núi đi.
Viên Côn nghe vậy cười ha hả nói:
- Tổng các chủ Chu Nguyên quả là người hào sảng, ý kiến này rất tuyệt.
Nếu như là trước khi giao thủ, Viên Côn sẽ có ý kiến với cách phân phối thế này, nhưng sau khi so tay với Chu Nguyên thì hiển nhiên là thực lực của Chu Nguyên đã khiến cho hắn phải công nhận cách chia này.
Khi hai đội trưởng đều đã quyết định, không khí giữa hai bên cũng trở nên bình hòa hơn nhiều. Các người phụ trách của hai bên tiến đến, bắt đầu bàn bạc công việc.
Thân thể như viên cầu kia của Viên Côn lướt tới cạnh Chu Nguyên, sau đó cười híp mắt nói:
- Tổng các chủ Chu Nguyên, có hứng thú hợp tác làm một vố lớn với ta không?
Chu Nguyên nhìn tên béo này một chút, lộ ra vẻ tươi cười. Từ vừa mới xuất hiện, tên Viên Côn này đã không ngừng thăm dò hắn. Bây giờ thăm dò đã có kết quả, liền lộ ra mục đích chân chính.
Chu Nguyên cười nói:
- Là vì Tiên Thiên Linh Cơ à?
Viên Côn giơ ngón tay cái lên, nói:
- Tổng cách chủ sáng suốt!
Chu Nguyên cười híp mắt, xem ra tên Viên Côn này còn biết chỗ có Tiên Thiên Linh Cơ đây. Thế là chỉ hơi nghĩ, hắn liền gật đầu:
- Viên Côn huynh, về vấn đề này, chúng ta có thể ngồi xuống cẩn thận bàn bạc rồi...
Hừng hực!
Giữa núi rừng, đống lửa bốc lên, một con trâu mập lớn hơn một trượng đã bị lột da rửa sạch sẽ, xuyên lại trên một cây gậy gỗ. Mà Viên Côn thì đang nhẹ nhàng cầm cây gậy ấy, thuần thục xoay tròn trên đống lửa.
Hắn tiện tay vẩy lên một chút gia vị, lập tức có mùi thơm ngào ngạt truyền ra.
Trâu mập đã bị nướng vàng, từng giọt dầu trơn nhỏ xuống trong đống lửa làm bắn lên từng tia lửa đỏ. Mùi thơm bay ra làm người ta thèm nhỏ dãi.
Sau một lúc lâu, Viên Côn hài lòng gật gật đầu, kéo xuống một cái đùi trâu đưa cho Chu Nguyên.
- Hắc hắc, nếm thử đi, tay nghề nấu nướng của ta cũng coi là độc nhất vô nhị ở trong Ngự Thú Vực đấy! -Trong lời nói của Viên Côn tràn đầy vẻ kiêu ngạo, có vẻ như tay nghề nấu nướng giỏi này của hắn còn làm cho bản thân hắn cảm thấy tự hào hơn nhiều so với việc bản thân là nhân vật số một của Thần Phủ cảnh của Ngự Thú Vực.
Chu Nguyên không khỏi giật giật khóe miệng, đưa tay nhận lấy, sau đó liền thấy Viên Côn chia phần trâu mập còn lại thành hai phần, một phần cho chính mình ăn, một phần khác thì ném cho Đại Địa Thần Ngưu vẫn còn nằm sấp ở bên cạnh.
Mà xem ra là con Đại Địa Thần Ngưu này cực kỳ thích món này, ăn còn nhanh hơn so với Viên Côn.
Chu Nguyên thấy cảnh này không biết nói lời gì cho phải, chỉ có thể im lặng lắc đầu, sau đó mặc kệ bọn hắn, chậm rãi nếm thử cây đùi trâu trong tay. Kể ra hương vị cũng đúng là rất ngon, thảo nào mà tên Viên Côn này đắc ý như vậy.
Đợi đến lúc Chu Nguyên ăn xong đùi trâu thì Viên Côn đã vỗ vỗ bụng, thoải mái dựa người vào tảng đá gần đó.
- Viên Côn huynh, chúng ta nói một chút về việc liên quan đến Tiên Thiên Linh Cơ đi. -Sau khi ăn uống no nê, Chu Nguyên nói đến việc chính.
Viên Côn cầm nhánh cây xỉa răng, cười híp mắt nói:
- Chắc hẳn khi Chu Nguyên huynh tiến vào không gian này thì cũng phát hiện được tia ba động kỳ diệu ẩn chứa trong thiên địa nơi đây chứ hả?
- Đúng là tòa không gian này có ẩn chứa Tiên Thiên Linh Cơ.
- Bên huynh tới chậm mấy ngày, mà trước đó thật ra chúng ta đã phát hiện tung tích của Tiên Thiên Linh Cơ.
Chu Nguyên hơi nghi hoặc một chút, hỏi:
- Vậy chẳng lẽ huynh đã lấy được Tiên Thiên Linh Cơ rồi à?
Nghe vậy, nét tươi cười trên mặt Viên Côn cứng đờ lại, nói:
- Nếu đã lấy được thì còn đi hợp tác với huynh làm gì?
- Thế hay là bị người khác lấy mất trước rồi? -Chu Nguyên sáng mắt lên, hỏi.
Viên Côn bất đắc dĩ nói:
- Trong tòa tiểu không gian này, ngoại trừ đội ngũ chủ lực của hai Vực chúng ta ra thì còn có đội người do con quỷ nhỏ Cửu Cung kia dẫn đầu, cùng với một đội của Tử Tiêu Vực, nhưng đội ngũ này cũng không phải chủ lực.
- Huyền Cơ Vực, Cửu Cung? -Chu Nguyên không khỏi kinh ngạc, không ngờ tới ngoại trừ hai đội mình ra thì còn có thêm một đội ngũ chủ lực của một Vực nữa.
Mặc dù hắn cũng chưa từng gặp cô gái Cửu Cung của Huyền Cơ Vực này, nhưng lại đã nghe tiếng từ lâu. Dù sao cô nàng này cũng là người xét duyệt Thần Phủ bảng năm nay, hơn nữa cũng chính vì nàng mà trước đó xếp hạng của hắn bị tụt xuống vị trí thứ mười bốn.
- Huynh không đấu lại được nàng ta à? -Chu Nguyên cười nói.
Trên khuôn mặt trắng trẻo của Viên Côn hiện lên màu đỏ bừng, hắn tức giận nói:
- Con quỷ nhỏ kia làm việc quá bá đạo, ỷ vào phát hiện ra Tiên Thiên Linh Cơ trước, liền bày xuống kết giới Tử Ngọ Kim Quang, khiến cho ta dẫn người phá trận cả nửa ngày trời mà cũng không thể phá nổi. Bất đắc dĩ, ta mới đành dẫn đội đi tìm chỗ khác, xem xem có thể phát hiện Tiên Thiên Linh Cơ khác không, nhưng tiếc là tìm khắp mấy ngày mà cũng chẳng thể phát hiện khu vực thứ hai có Tiên Thiên Linh Cơ.